• 8,968

Chương 2805: Bệnh máu lạnh sẽ lây


Ánh mắt Cố Niệm Chi lướt về phía ngài Tổng giám đốc Lộ Viễn đang đứng đối diện.


Tổng giám đốc Lộ…
Giọng Cố Niệm Chi8 vô cùng yếu ớt:
Bảo bọn họ đi cả đi, tôi muốn yên tĩnh một lúc.

Tuy cô ghét ba anh, nhưng cô sẽ không trút hết những khó chịu lên đầu anh.

Hà thiếu, anh nghĩ nhiều rồi. Anh biết tình trạng của em nên lo đúng không? Nhưng nếu chỉ tìm bừa một hộ tá, nói là em bị dao đâm là ổn chứ gì? Chẳng lẽ anh còn định nói với người ta là em bị thương như thế nào à?

Lộ Viễn đứng bên cạnh nhìn đủ sự thông minh nhanh trí của Cố Niệm Chi, nhưng cố tình ra vẻ không hiểu:
Thế là vết thương của luật sư Cố không phải do bị dao đâm à?

Hà Chi Sơ:


Giờ mà đi tìm một ai đó tới trông cô, lỡ người nọ không kín miệng thì phải làm sao?

Niệm Chi, đừng tùy hứng như vậy, để anh chăm sóc em đi. Anh thề, chờ bao giờ em khỏi hẳn, anh sẽ lập tức đi ngay. Sau này chỉ cần em không đồng ý, anh sẽ không gặp em nữa, được không?
Hà Chi Sơ chỉ muốn bù đắp lại những sai lầm do mình và ba gây ra.
Người làm buôn bán càng lớn thì càng yêu quý cái mã của mình. Bởi vì bọn họ vẫn còn rất nhiều việc phải đắn đo, hiếm khi làm chuyện phạm pháp.
Từ khi Cố Niệm Chi gặp Lộ Viễn tới nay, những khó khăn trong cuộc sống của cô đều được giải quyết dễ dàng, có thể thấy Lộ Viễn sẽ không làm hại cô.
Lúc ấy anh vẫn đề phòng, bảo người ta để đồ ở căn hộ anh ở.
Lộ Viễn thì cực kì hài lòng, nói:
Đưa đến công ty của tôi cũng được, tôi sẽ tự lái xe đưa về.

Không thể để Tần Dao Quang chen vào giữa bọn họ tiếp được.
Cố Niệm Chi nhắm mắt, tỏ vẻ đồng ý:
Làm phiền anh rồi. Chờ khi nào vết thương của em tốt lên, em sẽ gọi điện cho anh.

Cố Niệm Chi cũng cười cười với ông:
Vậy được rồi, nếu đã phẫu thuật rồi thì tìm ai tới trông chẳng được, cần gì phải phiền hai người?

Hà Chi Sơ vô cùng khó xử, trạng thái của Cố Niệm Chi thế nào anh rất rõ.
Thế nhưng Cố Niệm Chi lại cực kì tin tưởng ông ta, Hà Chi Sơ không tiện nói thêm gì.
Lộ Viễn có danh tiếng khá tốt, hơn nữa công ty của ông ta vẫn nằm lù lù trong thành phố, không sợ ông ta gây ra chuyện gì.
Ý ngầm là: Trước khi vết thương em khỏi hẳn, đừng có xuất hiện trước mặt em.
Hà Chi Sơ hiểu ý cô, tuy rất buồn, rất lưu luyến không muốn rời xa, nhưng lý trí mách bảo anh, đây là biện pháp tốt nhất.
Cô biết Hà Chi Sơ đã suy nghĩ lệch hướng, sợ vết thương do súng bắn của cô lành quá nhanh, khiến những lời đồn và khủng hoảng không cần thiết rộ lên…
Thế nhưng nếu hộ tá không hề biết cô bị thương do gì thì cô muốn lành khi nào sẽ lành khi đó, không có bất kì hậu quả nào.

Cảm ơn Tổng giám đốc Lộ.
Lúc này Hà Chi Sơ mới liếc nhìn ông.
Lộ Viễn có vẻ quan tâm đến Cố Niệm Chi một cách bất thường, Hà Chi Sơ cũng biết có vấn đề gì đó ở đây.
Hà Chi Sơ thấy anh ta đi rồi mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nắm tay Cố Niệm Chi để vào trong chăn, nói:
Vậy được rồi, em nghỉ ngơi trước đi, tôi đi tìm hộ tá cho em nhé?

Cố Niệm Chi cười lắc đầu:
Hà thiếu, anh đi tìm hộ tá sẽ gây chú ý, cứ để Tổng giám đốc Lộ tìm tiếp thôi.

Lộ Viễn nháy mắt tỏ ý đã hiểu, thở dài rồi nói:
Hai vị đều nghe thấy lời luật sư Cố rồi đấy. Cô ấy không muốn nhìn 9thấy hai người, có phải hai người nên tuân theo nguyện vọng của người bệnh không?

Hà Chi Sơ nhíu mày:
Niệm Chi, an6h ở bên ngoài với em được không? Em như vậy, anh không nhìn thì không yên tâm.

Cô lại nói nhỏ:
Anh Hà, em nghĩ tạm thời anh vẫn đừng xuất hiện. Nếu em đoán không nhầm, bà mẹ kia của em đang tìm em khắp nơi đấy. Nếu bà ta biết anh đưa em đi, anh đoán xem bà ta có đi tìm anh trước không?

Hà Chi Sơ chấn động toàn thân, lập tức nói:
Tôi hiểu rồi, vậy em cứ dưỡng thương đi, tôi sẽ dẫn bọn họ đi.

Át chủ bài Viễn Đông đứng nhìn nãy giờ mới chậm rãi lên tiếng:
Luật sư Cố nói đúng lắm, cứ làm vậy đi. Hà thiếu, thiết bị chữa bệnh của anh đâu? Sao không đi giục bọn họ đi? Tôi đây cáo từ trước.

Sau đó, anh ta gật đầu với Cố Niệm Chi, đi về phía cửa.
Cố Niệm Chi lấy lại bình tĩnh, nhỏ g5iọng:
Em đã làm phẫu thuật chưa?


Đương nhiên là làm rồi.
Hà Chi Sơ gật đầu:
Có một bác sĩ cực kì giỏi đã phẫu thuật cho em. Tất cả mảnh đạn trong cơ thể em đều được lấy ra, thậm chí cả những mảnh đạn găm vào tim cũng vậy.

Cố Niệm Chi không biết nên khóc hay cười, cô có thể nhìn ra Hà Chi Sơ bị dọa rồi, có lẽ anh sẽ không kiên trì giữ hôn ước kia nữa.
Chỉ cần anh không dây dưa chuyện này, cô cũng không còn nỗi ác cảm nào với anh cả.
Hà Chi Sơ:


Át chủ bài Viễn Đông:

3

Bác sĩ này giỏi thật đấy…
Hai mắt Cố Niệm Chi lấp lánh, nhìn về phía Lộ Viễn.
Lộ Viễn cười với cô:
Đương nhiên là giỏi rồi. Nếu bác sĩ này không giỏi thì làm sao cứu được cháu, đúng không?

Cố Niệm Chi đã tỉnh, với năng lực tự khôi phục của cô, lại thêm hộ tá đặc biệt, việc sinh hoạt cá nhân chắc sẽ không thành vấn đề.

Vậy bao giờ vết thương của em tốt lên, nhất định phải gọi điện cho tôi. Để đề phòng bị người khác nghe trộm, tạm thời tôi sẽ không liên hệ với em.
Hà Chi Sơ đứng lên:
Thiết bị chữa bệnh vẫn ở bên kia, may mà tôi chưa nói địa chỉ ở đây ra.

Hà Chi Sơ ôm tâm sự nặng nề rời đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.