• 8,968

Chương 2875: Vò đã mẻ lại sứt


Trong lòng Ôn Thủ Ức nặng nề, cô ta nghĩ thầm sao lại có thể như vậy nhỉ?

Chứng cứ của tám năm trước, chứng cứ c8ủa tám năm trước ở đâu ra kia chứ? Cái này không phải là quá xa vời hay sao?

Ôn Thủ Ức cố gắng duy trì phong độ3 của mình, bình tĩnh nói:
Liệt cả tôi vào bị cáo? Không phải mấy người sai rồi à?

Cố Niệm Chi nói xong thì cúp máy, cô suy nghĩ rồi cho số của Ôn Thủ Ức vào danh sách đen. Là nguyên cáo và luật sư tự tranh biện, cô không nên liên lạc riêng với bị cáo như Ôn Thủ Ức.
...
Lúc ăn cơm trưa, Cố Niệm Chi hỏi Hà Chi Sơ:
Hà thiếu, anh đưa số điện thoại của em cho Ôn Thủ Ức à?


Đây là quyết định của tòa 9án. Hôm qua luật sư nguyên cáo mới đệ trình chứng cứ mới, sau khi tòa án thẩm tra cảm thấy có nghi vấn thật, cho nên đồ6ng ý với nguyện vọng của cô ấy.
Người bên tòa án lấy giấy biên nhận cho Ôn Thủ Ức ký tên, xác nhận cô ta đã nhận được 5giấy gọi của tòa án.
Ôn Thủ Ức sầm mặt, ký tên mình vào tờ giấy biên nhận.
Sau khi người của tòa án đi rồi, cô ta gọi điện thoại thẳng cho Cố Niệm Chi.
Cô nhìn tấm gương rồi nói từng chữ một:
Tôi chỉ muốn những người từng hại tôi năm đó phải trả giá cho những gì mình làm ra, không thêm một phần, không thiếu một phân. Đây chính là pháp luật chính nghĩa mà tôi theo đuổi!


Ha!
Ôn Thủ Ức cảm thấy quá hoang đường:
Cố Niệm Chi, cô theo đuổi chính nghĩa đó mãi mãi cũng không đạt được đâu. Bởi vì chúng ta đang sống trong thế giới loài người, nơi nào có người, nơi đó có tình người. Pháp luật không nằm ngoài ân tình, cô sẽ hối hận thôi.

Cố Niệm Chi nhíu mày:
Cô cứ nói với quan tòa, với bồi thẩm đoàn ấy, xem xem họ có thể hiểu cho cô không.

Cũng may, Cố Niệm Chi chưa cho cô ta vào danh sách đen.

Cố Niệm Chi, rốt cuộc cô muốn gì?
Bên kia vừa nhấc máy, Ôn Thủ Ức đã chất vấn không khách sáo:
Không phải cô nói cô sẽ không ỷ vào gia thế của nhà họ Hà à? Giờ cô lại muốn nuốt lời sao?

Cố Niệm Chi cầm điện thoại, dù bận nhưng vẫn nhàn rỗi đứng trước cửa sổ cho cá vàng ăn, bình tĩnh đáp:
Tôi mà muốn ỷ vào gia thế nhà họ Hà thì cô và ba mẹ cô còn không có cơ hội để bị thẩm vấn công khai đâu. Mấy người làm chuyện gì, trong lòng mấy người không biết sao?

Hà Chi Sơ không buồn ngược lên, kiên nhẫn cắt một miếng bò bít tết rồi nói:
Không, anh chưa từng đưa số của em cho ai cả.

Hiện tại Cố Niệm Chi đang dùng số di động mà Hà Chi Sơ xin cho cô.
Hà Thừa Kiên ở bên cạnh ho khan một tiếng mất tự nhiên.

Đương nhiên là được rồi. Bất kỳ vụ án nào liên quan đến an toàn cá nhân của trẻ vị thành niên chưa được giải quyết, chỉ cần vụ án được nộp hồ sơ, chưa qua thời gian truy tố, cho dù là bao lâu đi nữa thì cũng phải được điều tra cho đến khi hung thủ được đưa ra công lý. Ôn Thủ Ức, tôi đánh giá cao pháp luật phía bên này lắm đấy.

Ôn Thủ Ức bị Cố Niệm Chi nói tới mức á khẩu không trả lời được, nhưng cô ta lại không thể cứ bỏ qua như vậy, cô ta trầm mặc một hồi, không thể làm gì khác hơn là nói:
Thực ra về bản chất cô đã ỷ vào quyền thế để vội vàng hại những người đáng thương không quyền không thế như chúng tôi rồi. Cố Niệm Chi, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, cô đánh đuổi tới cùng như vậy, cô có nghĩ tới kết quả cuối cùng chưa chắc đã là kết quả như cô muốn hay không?


Sao cô biết tôi mong muốn kết quả như thế nào?
Cố Niệm Chi ngẩng đầu lên nhìn mình qua gương, đôi mắt to đen láy, da hơi tái, đôi môi củ ấu đầy đặn nhợt nhạt không có màu máu.
Ôn Thủ Ức bị nghẹn một lúc, nhưng cũng không đồng tình với lời giải thích của Cố Niệm Chi, cô ta cười lạnh nói:
Cô chơi trò này với tôi à? Nếu tòa án không biết cô có quan hệ với nhà họ Hà, cô tưởng họ sẽ xếp lịch nhanh vậy sao? Vụ án tôi lập năm ngoái mà tới giờ còn chưa thẩm vấn, xếp tới tận ba năm sau đó.

Cố Niệm Chi ném thức ăn cho cá trong tay xuống, từ tốn trả lời:
Vụ án của tôi lập án từ tám năm trước, đợi suốt tám năm thì cũng giống như cô nói phải xếp lịch chờ thôi. Cô dựa vào cái gì mà nói tôi ỷ vào gia thế nhà họ Hà để được tòa án xếp lịch sớm hả? Động một tí thì bảo tôi ỷ thế ức hiếp người khác, ở bên kia nói vậy, ở bên này cũng nói như vậy, cô không biết mặt mình dày đến mức nào hả?


Cái của cô là án chưa giải quyết, có thể tính vào như thế hả?
Ôn Thủ Ức thẹn quá hóa giận, không ngờ lại bất cẩn chui vào lỗ hổng về mặt pháp luật mà Cố Niệm Chi đưa ra.
Ông ta không lên tiếng nhưng Cố Niệm Chi lại bỗng nhiên hiểu ra, cô nhìn Hà Thừa Kiên rồi nói:
Thượng tướng Hà biết số di động của cháu nên nói cho viện trưởng Tần phải không? Chắc là Ôn Thủ Ức lấy được số điện thoại ở chỗ viện trưởng Tần.


Hà Thừa Kiên không ngờ mình chỉ ho khan một tiếng mà Cố Niệm Chi đã suy đoán ra đầu đuôi câu chuyện, ông ta cười khổ, nói:
Xin lỗi, khi đó bác không biết cháu với mẹ cháu lại cãi nhau như nước với lửa.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.