• 8,968

Chương 2886: Tràn đầy tự tin với tương lai của tôi



Luật sư Cố, đừng dụ dỗ đương sự của tôi nhận tội!


Kim Uyển Nghi vội vàng ngăn cản Cố Niệm Chi tiếp tục nói chuyện với Ôn Đại Hữu, đồng thờ8i cũng lo rằng Ôn Đại Hữu không hiểu luật pháp nên sẽ sơ suất nói hết kế hoạch của bọn họ.

Cố Niệm Chi vỗ bàn bị cáo của bọn họ, cười đon đ3ả:
Được thôi, tôi hỏi có một câu mà cô cũng không cho tôi hỏi, còn dám lên mặt bảo tôi dụ dỗ đương sự của cô nhận tội. Luật sư Kim, chẳng lẽ mấy p9hiên tòa trước đó của cô đều thắng kiện bằng cách này sao?

Đây là câu hỏi của Cố Niệm Chi à?
Cố Niệm Chi đã kết nối với máy chiếu đâu vào đó rồi, nhưng không vội vàng mở chứng cứ của mình lên, vẫn để màn hình chờ màu xanh nước biển ở đó, tiếp theo bước đến bàn bị cáo, gật đầu ra dấu với Kim Uyển Nghi.

Luật sư Kim, câu hỏi đầu tiên mà tôi muốn hỏi đó là, vừa nãy cô nói Cố Tường Văn nhiều lần tìm đương sự của cô kể lể, muốn bọn họ dắt tôi ra gặp ông ấy một lần. Xin hỏi bọn họ có chứng cứ xác thực nào để chứng minh rằng ba tôi là ông Cố Tường Văn từng tìm đến bọn họ khóc lóc van xin hay không?


Không có những bằng chứng khác như video hoặc giấy tờ gì đó chứng minh chuyện Cố Tường Văn từng tìm đến bọn họ là sự thật?
Cố Niệm Chi cố hết sức gặng hỏi xem trong tay đối phương có chứng cứ chứng minh chuyện này hay không.
Không ngờ rằng Kim Uyển Nghi vẫn lắc đầu:
Tất nhiên không có. Đương sự của tôi rất thật thà, sao có thể lươn lẹo như vậy chứ?

Cố Niệm Chi gật đầu nở nụ cười, sau đó lạnh lùng nói:
Vậy cũng đồng nghĩa cái gọi là năn nỉ ỉ ôi cũng chỉ là lời từ một phía của bọn họ. Mọi người đều biết ba tôi cũng chính là ông Cố Tường Văn đã chết trong biển lửa tám năm trước, cho nên các cô cố tình bày ra kế này, chết không đối chứng đúng không?

Mặt Kim Uyển Nghi đỏ lên, cố cãi bướng:
Tôi nói rồi, cô có thể hỏi tôi!

<6br>
Được rồi, xem ra tôi chỉ có thể hỏi cô thôi.
Cố Niệm Chi nói với quan tòa:
Kính thưa quan tòa, tôi có thể bắt đầu hỏi được chưa?

Thẩ5m phán giơ tay lên:
Xin đừng kéo dài thời gian nữa, hãy nhanh chóng vào đề tài chính.

Cố Niệm Chi gật đầu chỉ vào màn hình laptop của Kim Uyển Nghi:
Cô không cần sử dụng máy chiếu của tòa án nữa đúng không?

Kim Uyển Nghi còn chưa kịp nở nụ cười thì đã bị Cố Niệm Chi nói cho sượng trân cả mặt.

Sao lại chết không đối chứng?


Đây chính là chết không đối chứng.
Giọng nói của Cố Niệm Chi lành lạnh hào hứng, giống như băng tuyết đông lại từ suối nguồn trên non cao.
Gương mặt lạnh lùng của Kim Uyển Nghi hơi sững sờ, lắc đầu nói:
Không cần, tôi đã dùng xong rồi.


Được, tôi sẽ sử dụng.
Cố Niệm Chi kết nối laptop của mình với máy chiếu của tòa án.
Kim Uyển Nghi:
???


Nhưng đương sự của tôi đã thề là bọn họ sẽ nói thật. Bọn họ là người đàng hoàng, cả đời...

Kim Uyển Nghi bắt đầu lải nhải kể lể hai vợ chồng Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ sống thật thà tới mức nào, thậm chí còn có cả lời làm chứng về đạo đức làm người của hàng xóm và đồng nghiệp xung quanh hai người cung cấp.
Cố Niệm Chi nhìn những lời làm chứng mà Kim Uyển Nghi trình ra tòa án, nở nụ cười mỉa mai:
Bọn họ có thể chứng minh đạo đức làm người của Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ, nhưng bọn họ có thể chứng minh Cố Tường Văn từng nhiều lần đi tìm Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ hay không?

Kim Uyển Nghi khinh thường nhếch môi:
Đã nói là lén lút tìm bọn họ kể khổ thì cô muốn chứng cứ gì ở đây?


Vậy cũng đồng nghĩa, ngoại trừ hai vợ chồng bọn họ thì không có ai khác tận mắt nhìn thấy, có đúng hay không?


Tất nhiên, Cố Tường Văn là tội phạm truy nã mang tội giết người, không thể nghênh ngang đến nhà thăm hỏi để mọi người nhìn thấy ông ta đi tìm đương sự của tôi, tất nhiên phải lén đi gặp rồi.
Kim Uyển Nghi dứt khoát bác bỏ.
Kim Uyển Nghi im lặng không nói.


Cứ coi như lời bọn họ nói là thật đi, vậy xin hỏi Cố Tường Văn đã đi năn nỉ bọn họ vào lúc nào, ở đâu? Tổng cộng bao nhiêu lần? Cho dù bọn họ không tìm được người làm chứng chứng minh chuyện này thì những chuyện này cũng có thể nhớ rõ mà nhỉ?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.