Chương 2908: Bàn điều kiện với tôi à?
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 857 chữ
- 2022-02-23 03:35:49
Đầu tiên, Hà Chi Sơ dẫn lính cần vụ theo mình, lái một chiếc xe Jeep chống đạn cỡ lớn đã cải tiến, lặng lẽ nhanh chóng chạy về p8hía trại tạm giam Đế Đô.
Bình thường những xe công suất lớn thế này có tiếng vang động cơ rất lớn, giữa đêm hôm khuya k3hoắt đi trên đường quả thực giống như là xe tăng. Nhưng động cơ chiếc xe cải tiến này của Hà Chi Sơ vô cùng tiên tiến, khả năng9 khử tiếng ồn gần như hoàn hảo. Lái giữa đường phố đêm khuya ở Đế Đô mà vẫn im lìm như chiếc xe đến từ địa ngục.
Trên t6hực tế, nhóm xe này của họ cũng được gọi là
U Linh
.
Có một bóng người cao lớn cầm súng trường đứng trước cửa.
Ôn Đại Hữu sợ đến mức giật mình.
Qua ánh đèn ngoài cửa, Ôn Đại Hữu nhận ra bóng hình người nọ, đó chính là Hà Chi Sơ, con trai duy nhất của Thượng tướng Hà.
Ngay sau đó, anh chuyển ống ngắm, ngắm sang người thứ hai, thứ ba, rồi thứ tư!
Tiếng súng nặng nề vang lên, âm thanh như tiếng đạn bắn vào đống bông, toàn bộ người trong chiếc xe đang đợi ở bên kia đều hôn mê.
Hà Chi Sơ ra lệnh cho những người theo sau bắt bốn người trong chiếc xe đang chờ kia về thẩm vấn, đồng thời hình thành đường cảnh giới, tăng cường từng lớp một, bao vây đi về phía trại tạm giam kia.
Hà thiếu, hướng ba giờ, có một chiếc xe đang đợi đối phương.
Hà Chi Sơ im lặng lấy khẩu súng gây mê đặc chế lên, từ lỗ nhỏ trên chiếc xe đặc chế, anh nhắm ra ngoài.
Trong tầm nhìn hình chữ thập của kính hồng ngoại nhìn xa được điều khiển thông minh, Hà Chi Sơ nhìn thấy mấy bóng người màu đỏ đang nằm mai phục không nhúc nhích trong chiếc xe đằng kia.
Anh lạnh mặt, cánh tay mạnh mẽ ổn định báng súng, nhắm vào người ngồi ở ghế tài xế trước rồi bóp cò.
Tiếng súng nặng nề như pháo lép vang lên giữa phòng giam.
Ôn Đại Hữu nhắm chặt mắt, chuẩn bị để chết.
Nhưng ông ta lại không sao, còn người cầm súng chĩa vào mình lại ngã xuống trước mặt ông ta.
...
Trong trại tạm giam, ba người áo đen lao vào đều là người biết võ, tay chân nhẹ nhàng, động tác rất nhanh, chẳng mấy chốc đã bắt đầu tìm kiếm Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ trong số những người được canh giữ.
Ông A, họ bị nhốt ở đâu? Chẳng lẽ chúng ta không có tình báo à?
Sau mười phút, người được chia tìm bên trái đã phát hiện ra phòng của Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ, hắn lập tức lấy chìa khóa đa năng mở căn phòng này ra.
Sau khi Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ được đưa tới đây thì tâm trạng không hề tốt, cả buổi tối không ăn uống gì, ngủ cũng không yên.
Vừa mới nhắm mắt lại thì đột nhiên nghe thấy tiếng cửa lớn cọt kẹt mở ra.
Ông ta ra dấu:
Cậu, tìm bốn mươi phòng bên trái. Cậu tìm bốn mươi phòng bên phải. Tôi tìm bốn mươi phòng ở giữa. Tìm được thì nổ súng, đừng nói nhiều nữa.
Lúc này hai người kia mới gật đầu, bắt đầu chia thành ba hướng để tìm Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ.
Sau khi tách ra, họ tìm có hiệu suất cao hơn nhiều.
Họ đi tìm mấy vòng cũng không tìm thấy phòng của Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ, một người trong nhóm lo lắng thấp thỏm, hơi mất kiên nhẫn.
Người được gọi là ông A kia chính là thủ lĩnh của bọn họ, ông ta nói chuyện trầm ổn và hùng hồn:
Chỉ nói là đưa tới đây thôi, còn nhốt ở đâu thì...
Ông ta quan sát kết cấu của nơi này:
Ở đây có tổng cộng 120 căn phòng, mỗi phòng nhốt hai người, tìm từng phòng cũng không khó.
Ôn Đại Hữu mở mắt nhìn thử, bỗng dưng ông ta nhảy dựng từ trên giường lên:
Cậu là ai? Cậu muốn làm gì?
Người kia mặc áo đen, đầu đội mũ trùm mặt, không nói câu nào mà giơ cây súng lục cán dài có gắn ống giảm thanh lên, nhắm vào đầu Ôn Đại Hữu.
Đoàng!
Ôn Đại Hữu và Lương Mỹ Lệ ngã rầm từ trên giường xuống, quỳ trước mặt Hà Chi Sơ.
Hà thiếu...
Hai người họ liên tục dập đầu nhận tội.
Lúc này Hà Chi Sơ không buồn đếm xỉa tới bọn họ, anh kéo người bị súng gây mê làm ngất xỉu kia ra, tiện tay đóng cửa lại, liên hệ với người của mình qua tai nghe bluetooth.
Bắt sống được người kia chưa?
Hà thiếu, một người bị thương chạy mất. Một người khác thì bắt sống, sau khi tước vũ khí thì hắn ta cắn thuốc độc được giấu trong răng để tự sát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.