Chương 3156: Người đàn ông kiếm tiền nhờ khuôn mặt
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1069 chữ
- 2022-02-24 03:42:28
Cháu vẫn nên đi xem thử.
Hoắc Thiệu Hằng cởi tạp dề ra, đi sang trước cửa căn nhà của Lộ Cận.
Anh bấm chuông cửa, đợi mãi mà khô8ng có ai ra mở cửa.
Anh bèn đẩy cửa ra thì thấy cửa mở.
Bỏ muối chưa?
Lộ Cận lật sách nấu ăn, nhìn khối lượng của mấy nguyên liệu nấu ăn kia, cuối cùng đưa ra quyết định:
Ba nghĩ 10g đường là đủ rồi đấy.
Vừa nói, Lộ Cận vừa lấy một chiếc thìa nhỏ có vạch chia ra, múc một thìa đường trong lọ thủy tinh, để lên cân.
10g, vừa đủ, bỏ vào đi.
Lộ Cận đưa cái thìa múc đường cho Cố Niệm Chi, cô nhận lấy đổ vào trong trứng gà.
Cô cũng gắp một miếng trứng gà nhỏ, vừa cho vào miệng đã đỏ bừng mặt ngay lập tức.
Đừng ăn, đừng ăn nữa, thức ăn này có độc!
Cố Niệm Chi đứng lên, muốn bê đĩa trứng xào cà chua đi.
Nào có độc chứ? Chỉ hơi ngọt thôi. Sao Niệm Chi biết ba thích ăn đồ ngọt chứ?
Lộ Cận cười híp mắt nói, liên tục ăn từng miếng trứng xào cà chua ngọt đến kinh người.
Lộ Cận đang cầm một cuốn sách dạy nấu 5ăn, đưa cho Cố Niệm Chi đọc.
Một ít đường, một ít muối, một ít tiêu xanh... một ít này là bao nhiêu?
Lộ Cận nhìn chằm chằm cuốn sách dạy nấu ăn, bất mãn nói:
Cái này mà cũng gọi là công thức của siêu đầu bếp à? Thêm gia vị mà không chính xác đến từng miligram hả?
Cố Niệm Chi đeo khẩu trang che mũi, mặc một chiếc tạp dề hình gấu mèo nhỏ, tay có đeo một chiếc găng bằng nilong màu vàng. Găng tay kia có thể che được nửa cánh tay của cô.
Nhưng đây là lần đầu tiên con gái ông nấu ăn, có ngọt cũng phải nuốt.
Lộ Cận rưng rưng nuốt một miếng trứng xào cà chua to.
Cố Niệm Chi vừa thấy đã buồn bực hỏi:
Sao vậy ạ? Không ngon à?
Cho thêm cà chua.
Lộ Cận nhìn ảnh:
Một quả cà chua cắt làm hai nửa, cắt tiếp làm bốn, sau đó là tám rồi cho vào nồi, cho cả nước và trứng vào rồi đảo.
Lúc này Hoắc Thiệu Hằng mới hiểu rõ.
Hai người này giống như đang làm thí nghiệm cao cấp vậy, hóa ra là làm món trứng xào cà chua!
Hai người đi vào bếp, Hoắc Thiệu Hằng cười hỏi:
Em cho thêm đường hả?
Đã dùng cốc đong và cân để đo lượng gia vị rồi, sao có thể cho thêm nhiều như thế?
Cố Niệm Chi khóc không ra nước mắt, cô nhỏ giọng lẩm bẩm:
Chắc là em cho nhầm đường với muối... em còn nói tại sao lại không mặn, thế là em còn cho thêm nữa...
Lộ Viễn định nôn ra, nhưng ngước mắt thấy Cố Niệm Chi tha thiết nhìn mình, ông vẫn cố nuốt xuống, khen:
Niệm Chi nấu ăn quả nhiên có một phong vị khác.
Ông nhìn Hoắc Thiệu Hằng, nói tiếp:
Cậu Peter này, cậu cũng nếm thử đi. Người Nga các cậu thích cà chua nhất mà.
Hoắc Thiệu Hằng nhìn ông, lạnh lùng đáp:
Người Ý mới thích cà chua, người Nga chúng tôi thích súp borscht nhất.
Hoắc Thiệu Hằng:
...
Rốt cuộc hai người này phải vội và3ng thế nào vậy? Thậm chí còn không kịp đóng cửa mà đã đi nấu cơm luôn?
Hoắc Thiệu Hằng đẩy cửa đi vào.
Thành phần chính của borscht là cà chua và hành tây.
Tiếc là Cố Niệm Chi không ăn hành tây, nếu không một nồi súp borscht nồng nặc vào mùa đông cũng là một món ăn bổ dưỡng.
Quả nhiên, Cố Niệm Chin nhăn mũi nói:
Tôi không thích borscht.
Trong phòng tràn n9gập hương vị trứng rán, đúng là không tệ lắm, không có mùi khét.
Hoắc Thiệu Hằng tò mò đi về phía phòng bếp.
Đứng trước c6ửa bếp, anh nhìn thấy chai lọ lớn nhỏ cũng như cốc đo và các dụng cụ khác trên bàn nấu ăn.
Ăn trưa xong, cô chủ động yêu cầu rửa bát.
Vốn dĩ Lộ Cận muốn giúp cô, nhưng Cố Niệm Chi nói muốn sớm được xem kết quả trình tự ADN của Ôn Thủ Ức nên Lộ Cận phải đi tới phòng thí nghiệm ngay sau khi ăn xong.
Lộ Viễn thì bảo muốn ngủ trưa, để Hoắc Thiệu Hằng đi rửa bát cùng với Cố Niệm Chi.
Bên này họ đã làm xong tám món, Lộ Cận mới vui vẻ bê đĩa trứng xào cà chua sang.
Đặt lên giữa bàn ăn, Lộ Cận dương dương tự đắc nói:
Là con gái tôi làm đấy, mọi người nếm thử đi. Sếp Lộ à, không hề thua kém anh đâu.
Lộ Viễn gắp một miếng trứng xào cà chua lên, cho vào miệng thì ngọt đến kinh người.
Lộ Cận phấn khởi làm tư thế
đi ra ngoài
với Hoắc Thiệu Hằng, ý nói
Peter
đã bị đuổi đi.
Hoắc Thiệu Hằng cầm muôi lên, múc một bát cơm rang Tam Tiên cho Cố Niệm Chi.
Lộ Cận cũng múc cho mình từng muôi đầy, múc trứng xào cà chua cho vào miệng, ôi trời, ngọt đến mức chảy cả nước mắt.
Hoắc Thiệu Hằng cũng ăn từng miếng một.
Chỉ một lúc đã như gió cuốn mây tan, hai người giải quyết xong đĩa trứng xào cà chua, chỉ còn dư một ít nước sốt.
Cố Niệm Chi cảm kích vì Lộ Cận và Hoắc Thiệu Hằng đã giữ thể diện cho cô.
Đúng là món trứng xào cà chua với công nghệ cao cấp nhất trong lịch sử.
Hoắc Thiếu Hằng lắc đầu, xem ra hai người này có nhiều dụng cụ trợ giúp như vậy, chắc
tai họa
như lần trước sẽ không xảy ra đâu.
Anh quay lại nhà bếp bên nhà Cố Niệm Chi, chuyên tâm chuẩn bị cơm với Lộ Viễn.
Một tay cô cầm vá, chính xác mà nói là cầm bằng mấy đầu ngón tay.
Cô đứng cách xa bếp từ, dùng ngón tay cầm vá, thỉnh thoảng đảo đều trứng trong chảo.
Ba, hình như trứng chín rồi, ba muốn thêm gia vị không?
Hoắc Thiệu Hằng:
...
Anh nắm vai Cố Niệm Chi, trịnh trọng dặn dò:
Niệm Chi à, đồng ý với anh, sau này đừng nấu cơm nữa, lãng phí thì tiếc lắm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.