Chương 3316: Kế hoạch có biến
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 828 chữ
- 2022-02-25 03:37:06
Nữ tiếp viên hàng không kia cũng hiểu tiếng Tây Ban Nha, cô ta đồng cảm, cũng đáp lại bằng tiếng Tây Ban Nha:
Được rồi, anh vào quét khoang8 hạng nhất và khoang thương gia trước đi. Khoang phổ thông phía sau thì chờ một lát.
Hoắc Thiệu Hằng liên tục gật đầu, cảm ơn nữ t3iếp viên hàng không tốt bụng kia rồi khom người đẩy xe vệ sinh đi vào.
Theo tài liệu của Lộ Cận, ba người này ngồi ở vị trí cạnh cử9a sổ khoang thương gia.
Tất nhiên, kim loại này không thể dùng tay bẻ gãy, dùng dao cắt hay đạn cũng không thể phá vỡ, cực kỳ khó gãy.
Phương pháp đơn giản nhất chính là chặt tay của đối phương.
Nhưng nhìn hai nhân viên CIA vô cùng lanh lợi bên cạnh, Hoắc Thiệu Hằng không muốn manh động để tránh đánh rắn động cỏ.
Bên trong khoang thương gia, hai nhân viên CIA ngồi hai bên một người đàn ông Hoa Hạ.
Khi nhìn thấy một nhân viên vệ sinh khom lưng đi tới, hai nhân viên CIA nọ cảnh giác nhìn anh, nói:
Mọi người còn chưa xuống máy bay, sao anh lại lên đây quét dọn vệ sinh?
Hoắc Thiệu Hằng vẫn ra vẻ không hiểu tiếng Anh như trước, anh tự dọn túi rác và chăn đã dùng, vừa đáp lại bằng tiếng Tây Ban Nha.
Trước tiên, Hoắc Thiệu Hằng quét dọn sơ ở khoang hạng nhất, sau đó thì đẩy xe vệ sinh vào khoang thương gia6.
Trong khoang thương gia chật kín ghế, ngồi đông nghịt.
Tất cả mọi người đều có vẻ tức giận, bởi vì lúc này họ mới phát hi5ện ra, vốn họ muốn đến sân bay quốc tế JFK ở New York, nhưng kết quả máy bay lại đưa họ tới sân bay quốc tế Newark New Jersey.
Mặc dù hai sân bay cách nhau không xa, nhưng sai sót lớn đến vậy cũng ảnh hưởng xấu đến hành trình có sẵn của họ.
Bởi vì người đến đón lạc mất nhau, cũng lãng phí thời gian của mọi người.
Hoắc Thiệu Hằng cúi đầu, dọn dẹp túi rác trên máy bay, đi về phía khoang thương gia.
Hoắc Thiệu Hằng hiểu ra rất nhanh, chiếc cặp này chính là vali xách tay đựng mẫu ADN.
Cục tác chiến đặc biệt của họ cũng từng dùng cách này để vận chuyển những vật vô cùng quan trọng, ý là vật còn người còn, vật mất người mất.
Nếu anh đoán không sai, chiếc xích tay trên tay người kia là cacbua vonfram, kim loại cứng nhất.
Đồ mà họ vận chuyển là thứ vô cùng quan trọng, chắc chắn không được hành động riêng lẻ.
Một nhân viên CIA đi tới cửa, nói với nữ tiếp viên hàng không mập mạp kia:
Xin phối hợp với công việc của chúng tôi.
Anh ta lấy thẻ chứng nhận
cảnh sát quốc tế
của mình ra đưa cho cô ta.
Vốn anh chỉ tới dò đường, có thể tùy thời cơ xử lý, nếu không có cơ hội thì sẽ không ra tay.
Một trong những ưu điểm của anh là giữ được bình tĩnh.
Hoắc Thiệu Hằng không hề biến sắc, lau dọn khoang thương gia sạch sẽ, sau đó rời khỏi từ cửa cabin.
Hai nhân viên CIA kia biết nói tiếng Trung nhưng không nói được tiếng Tây Ban Nha, họ đành phải cười lắc đầu một cái, không còn cảnh giác nữa.
Hoắc Thiệu Hằng mở hành lý phía trên chỗ ngồi của bọn họ rồi liếc nhanh, bên trong không có hành lý mà chỉ có vài túi hồ sơ.
Anh cúi xuống lấy chổi quét sàn lần nữa thì thấy trên cổ tay người đàn ông Hoa Hạ ngồi giữa thấp thoáng một sợi dây xích màu đen xám, phía dưới sợi dây lại là một chiếc vali đen hình hộp.
Anh vừa mới đi, người trong cabin lại náo loạn lên.
Phần lớn người trong khoang phổ thông yêu cầu muốn xuống, ba người trên khoang thương gia lại từ chối xuống máy bay.
Bởi vì hai nhân viên CIA kia đang chờ người trong cục phái tới tiếp ứng bọn họ.
CIA bọn họ khi ra nước ngoài làm nhiệm vụ đều dùng giấy tờ giả.
Nữ tiếp viên hàng không đó không phân biệt được thật giả nên hỏi lại:
Được, xin hỏi ngài có nhu cầu gì muốn chúng tôi phối hợp?
Người này nói:
Chờ người của chúng tôi đến đón chúng tôi xong thì có thể để những người khác rời khỏi máy bay.
Nữ tiếp viên hàng không nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi nói:
Tôi muốn đi hỏi cơ trưởng đã.
Cô ta đi truyền lời tới cơ trưởng, Hoắc Thiệu Hằng đã rời khỏi đường nối.
Anh nhỏ giọng nói qua tai nghe bluetooth với Lộ Cận:
Vali xách tay bị còng trên cổ tay người đó, khó lấy được lắm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.