Chương 832: Che trời giấu đất
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1024 chữ
- 2022-02-09 04:22:09
Với địa vị và quân hàm của Hoắc Thiệu Hằng, việc không có tin tức gì khi đi làm nhiệm vụ như thế này không phổ biến lắm, nh8ưng cũng không thể nói là tuyệt đối không xảy ra, bởi vì anh còn trẻ, Cục tác chiến đặc biệt là do anh thành lập, có rất n3hiều chuyện vẫn phải dựa vào năng lực của bản thân anh.
Cho nên, lằn ranh này cô phải tự mình vượt qua.
Đ9ề nghị của Giáo sư Hà không tệ.
Cố Niệm Chi nghiêng đầu nở nụ cười,
Em sẽ về suy nghĩ cẩn thận, nghỉ hè tới rồi, đúng là6 em cũng muốn tìm chút chuyện có ý nghĩa để làm.
Cố Niệm Chi đã phân loại email rất tốt, anh ta có thể xem lần lượt từng email dựa theo độ khẩn cấp của nó.
Xem một hồi lâu, không thấy có vụ án nào thú vị, anh ta bèn gửi email cho thư ký bên Mỹ, hỏi cô ta xem dạo gần đây có vụ án nào đáng chú ý không.
…
Có lẽ bởi vì cảm thấy rất có lỗi với ba mình nên Hà Chi Sơ không nổi giận khi Ôn Thủ Ức đi quá giới hạn, anh ta nói bằng giọng điệu rất lạnh lùng:
Dạo này tôi hơi bận, đợi hết bận tôi sẽ về ở mấy ngày.
À, thật sao? Vậy thì tốt quá, tôi sẽ nói với ông cụ, nhất định là ông cụ sẽ vui mừng đến chết đi được mất.
Giọng điệu của Ôn Thủ Ức vừa nhẹ nhàng vừa vui vẻ, trên khuôn mặt tròn trịa như ngọc trắng thoáng ánh lên hai ráng mây hồng.
Hà Chi Sơ không nói tiếp, lại cúp điện thoại lần nữa, day day huyệt thái dương của mình rồi đứng dậy đi xem email của văn phòng luật sư mình lập bên Mỹ.
Mã Kỳ Kỳ, bạn cùng phòng của cô là người bản xứ, đang tìm nơi thực tập trong kỳ nghỉ hè nên kế hoạch nghỉ hè cũng như bình thường, chỉ về nhà vào chủ nhật.
Cố Niệm Chi quay về ký túc xá, thấy Mã Kỳ Kỳ đang dùng thìa múc dưa hấu ăn, ruột dưa hấu đỏ au khiến cho người ta vừa nhìn đã thấy muốn ăn.
Mã Kỳ Kỳ nhìn ánh mắt Cố Niệm Chi là đủ hiểu, vội chỉ vào chiếc tủ lạnh ở một góc phòng khách,
Trong đó còn nửa quả đấy, ăn chung luôn nhé?
Sau khi rời khỏi chỗ Hà Chi Sơ, Cố Niệm Chi đi vòng vòng trong trường, cuối cùng vẫn quay về ký túc xá.
Trong trường, đa số bạn học vùng khác đều đã đặt vé xe lửa hoặc là vé máy bay, ngày mai sẽ đồng loạt rời trường về nhà nghỉ hè.
Số bạn học ở lại đây cực ít, cùng với các bạn học là người Đế Đô nữa thôi.
Nhưng mà anh ta vừa mới cúp điện thoại, đã nghe thấy chuông điện thoại di động vang lên, cúi đầu nhìn thử, không ngờ là cuộc gọi tới từ quê nhà mình.
Anh ta trượt khóa mở điện thoại di động, nhận cuộc gọi.
Trong điện thoại di động truyền tới giọng nói của Ôn Thủ Ức:
Anh Hà, anh thật sự không về sao? Ông cụ đã chuẩn bị cho sinh nhật của anh từ rất sớm, vậy mà anh nói không về là không về…
Vâng, con biết mà.
Hà Chi Sơ cảm nhận được tấm lòng thương con tha thiết của ba mình, trái tim luôn nguội lạnh hơi có dấu hiệu tan chảy,
Đợi đến lúc con về, ba nhớ đền bù sinh nhật cho con nhé.
Ừ… Ừ… Ba nhất định sẽ bù cho con.
Ông cụ Hà chợt gần như nghẹn ngào.
Hà Chi Sơ thở dài trong lòng, bình tĩnh cúp điện thoại.
Nếu không, cứ nhàn rỗi thế này, chắc ngày nào cô cũng sẽ nghĩ tớ5i nghĩ lui, có khả năng sẽ tự ép mình tới điên mất.
Ừ, vậy em nghĩ kĩ rồi trả lời sớm cho tôi. Tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa.
Hà Chi Sơ khẽ gật đầu, cầm một quyển sách lên,
Xong rồi, em về đi.
Cố Niệm Chi đứng dậy, đeo balo của mình lên, rời khỏi văn phòng của Hà Chi Sơ.
Cô vừa đi ra ngoài, Hà Chi Sơ liền gọi điện thoại cho ông cụ nhà mình.
Ba ơi, con vẫn còn chút việc, khoảng thời gian này không thể về nhà được ạ.
Anh ta cầm điện thoại di động, nói rất chậm, giọng điệu cũng rất nhẹ nhàng, không hề thiếu kiên nhẫn như lúc bình thường.
Ông cụ nhà họ Hà ở đầu dây bên kia đã rất lâu rồi chưa từng nghe thấy con mình nói chuyện vui vẻ hòa nhã như vậy với mình, nhất thời không biết nói gì, qua rất lâu sau mới nhỏ nhẹ nói:
Ừ ừ, vậy thì sinh nhật năm nay của con, ba không thể tới thăm con được rồi.
Cố Niệm Chi không khách sáo, cầm thìa lên, ôm nửa quả dưa hấu còn lại trong tủ lạnh ra, ngồi sóng vai trên ghế sofa với Mã Kỳ Kỳ, cùng xúc dưa hấu ăn.
Kỳ Kỳ, cậu thật sự không về nhà à?
Cố Niệm Chi tò mò hỏi,
Nghỉ hè mà… Tất cả mọi người đều về nhà.
Lần nào về nhà cũng bị ba mẹ ép đi xem mắt, tớ không muốn về đâu.
Mã Kỳ Kỳ cong môi cười một tiếng,
Cậu thì sao? Cậu cũng không về à?
Nếu như Hoắc Thiệu Hằng còn ở Đế Đô, chắc chắn Cố Niệm Chi sẽ tới trụ sở của bọn họ để nghỉ hè.
Nhưng mà hiện tại anh không có ở đây, Cố Niệm Chi không thể ở đó đợi mãi được, có điều, cách vài ngày cô cũng cần phải tới xem thử xem thế nào. Cố Niệm Chi có cảm giác cô cần phải ở lại đây thì mới có cơ hội biết được rốt cuộc Hoắc Thiệu Hằng đang ở đâu, bao giờ sẽ về.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.