Chương 864: Món quà lớn được đưa tới
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 889 chữ
- 2022-02-09 04:22:59
Điều đó làm cho MC lại hào hứng đưa ra phân tích xem rốt cuộc ai là người bắn chết Sean, và Sean ở đây là muốn đối phó với ai?
Nhưng sự hào hứng của mọi người không kéo dài bao lâu thì CIA đã nhanh chóng xin được lệnh cấm của tòa án, nghiêm cấm các đài khôn3g được đưa tin về vụ án này nữa.
Mặc dù trên Internet vẫn lan truyền tin nhưng hình ảnh đều bị cắt xóa hết, mọi người chỉ có9 thể dùng câu chữ để bàn luận về tình hình lúc đó, không ai được đăng ảnh hay video lên.
Hoắc Thiệu Hằng thở phào một hơi, t6ắt tivi đi ngủ.
Sáu giờ chiều, thời tiết ở khu vực ven biển Long Island vô cùng oi nồng, vừa nóng vừa ẩm ướt.
James đi dọc bờ biển, sau lưng áo vest đã ướt đầm đìa mồ hôi.
Dừng chân trước cánh cổng sắt nhỏ của số nhà 38 vịnh Scallop, ông ta thoáng nghe thấy bên trong có tiếng violin truyền ra. Lá cây xao động, mát mẻ hơn những nơi khác nhiều, y như một chốn thế ngoại đào viên vậy.
Hơn nữa, dù sao ông ta cũng đã nhúng chân vào vũng lầy này rồi, bởi trong cái chết của Sean, ông ta cũng góp một chút sức...
James hít sâu một hơi, quyết định tan làm sẽ tới số 38 vịnh Scallop, Long Island gửi lời nhắn, chờ vụ Sean chìm xuồng thì sẽ gặp mặt Hoắc Thiệu Hằng nói chuyện.
...
Mấy ngày rồi anh không ngủ, phải ngủ bù mới được.
...
James không ngờ được rằng Hoắc Thiệu H5ằng lại nói được làm được, tặng cho ông ta một món quà to lớn như thế.
Nét mặt ông ta vẫn thản nhiên nhưng trong đầu thì đang nghĩ, Hoắc Thiệu Hằng quả thật rất có khả năng, mà khả năng này lại còn quá lớn.
James tự nhủ với lòng rằng, với người như thế thì làm bạn vẫn tốt hơn.
Muốn làm kẻ thù với người này ư? Mày thử cân đo đong đếm mình xem bản thân có tư cách làm đối thủ của người ta không?
James nhìn xung quanh một vòng rồi mới nhấn chuông cửa.
Một lát sau, một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi người Hoa đi ra hỏi:
Xin hỏi, ngài tìm ai thế ạ?
Nếu James đã tới truyền tin cho Hoắc Thiệu Hằng thì đương nhiên là phải bày tỏ thành ý của mình. Ông ta đưa cho người phụ nữ kia một lá thư:
Xin hãy giao lá thư này cho ngài Cố.
Sean chết chưa được hai ngày, Cục tình báo trung ương CIA đã bổ nhiệm ông ta làm Cục trưởng Cục tình báo châu Á.
James rất biết cách đối nhân xử thế, lập tức đề bạt một cấp dưới trung thành nhất với mình làm Phó cục trưởng, không khí căng thẳng ở Cục tình báo châu Á cũng hoàn toàn thay đổi.
Trong văn phòng Cục trưởng mà Sean từng ngồi, cảm xúc của James vô cùng phức tạp.
Ngay cả Sean cũng đã bị Hoắc Thiệu Hằng bắn vỡ sọ chỉ bằng một phát súng mà thần không biết quỷ không hay như thế, thì người như ông ta có thể mạnh mẽ được như Sean còn trẻ tuổi kia không? Có thể so sánh được với tài bắn súng của Sean xuất thân là xạ thủ ám sát được không?
Đương nhiên là không rồi, thế nên ông ta dùng cái gì để đấu với Hoắc Thiệu Hằng chứ?
Rõ ràng là hợp tác với Hoắc Thiệu Hằng sẽ càng có nhiều lợi ích hơn.
Đây là mật hiệu ước định giữa ông ta và Hoắc Thiệu Hằng.
Người phụ nữ trung niên kia lắc đầu:
Có phải ngài tìm sai địa chỉ rồi không? Chủ nhân ngôi nhà này không phải họ Cố, mà là họ Đàm.
James hơi sửng sốt một chút, nhưng vẫn kiên trì nói:
Xin hỏi cô Đàm có nhà không? Cô ấy biết đấy.
Nghe người đàn ông này nhắc tới cô chủ nhà mình, người phụ nữ trung niên mới nhận lá thư:
Vậy để tôi đi hỏi.
Cầm thư đi vào nhà, bà ta đi vào phòng khách của Đàm Quý Nhân:
Cô chủ, bên ngoài có một người đàn ông nói muốn nhờ đưa cái này cho ngài Cố.
Đàm Quý Nhân đang kéo violin, nghe thấy thế liền buông cây vĩ ra, hơi nhíu mày, hỏi:
Ngài Cố ư? Bác không nói với ông ta là người ở đây họ Đàm, không phải họ Cố sao?
Tôi đã nói rồi, nhưng ông ấy bảo cô biết...
Người phụ nữ trung niên vội vàng giải thích, bày tỏ rằng không phải tự nhiên mà bà ta nhận lá thư này.
Đàm Quý Nhân giật mình, lập tức nhớ tới lời dặn dò của Hoắc Thiệu Hằng lần trước. Cô ta vội vàng đứng lên, đặt đàn violin vào hộp rồi nói:
Tôi nhớ ra rồi, đúng là có người nhờ tôi chuyển một lá thư thật.
Cô ta nhận lấy lá thư từ trong tay người phụ nữ trung niên kia, đi xuống lầu, chạy ra cổng thì thấy một người đàn ông da trắng ăn mặc lịch sự đứng đó mỉm cười.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.