Chương 874: Lời nói chẳng dễ nghe
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1383 chữ
- 2022-02-09 04:23:08
Sắc mặt Cố Niệm Chi thoải mái hơn một chút, cô bình tĩnh gật đầu:
Tôi tin anh. Đất nước nào cũng đều có người tốt, người xấu. Đất8 nước tốt là đất nước có người tốt nhiều hơn người xấu thôi.
Nếu ở một quốc gia nào đó, người xấu nhiều hơn người tốt th3ì chỉnh thể cả quốc gia đó cũng hỏng luôn rồi, không đáng được tha thứ.
Kiểm sát viên thở phào một hơi, trên mặt cũng nở 9nụ cười,
Biểu hiện của cô Cố ở trên tòa hôm nay quả thật khiến tôi phải nhìn bằng con mắt khác. Cô cứ yên tâm, chúng ta có đầy đ6ủ chứng cứ, nhất định sẽ giúp người bị hại đòi lại chính nghĩa, buộc hung thủ phải chịu tội trước pháp luật.
Quay về phòng mình trong khách sạn, Cố Niệm Chi đi tắm rồi thay bộ quần áo ở nhà cho thoải mái. Chiếc áo lụa tơ tằm cổ trái tim rộng rãi màu trắng thuần khiết viền xanh nước biển, quần ngố ôm sát người màu xanh da trời nhạt bằng lụa Ai Cập, đôi giày bóng chày Ralph Lauren trắng như tuyết, mái tóc dài buông xõa xuống sau lưng, chỉ dùng máy sấy sấy hơi se se chứ chưa khô hẳn.
Lúc Hà Chi Sơ gõ cửa bước vào, ánh mắt anh ta thoáng lóe lên vẻ ngỡ ngàng, ôn hòa hỏi cô:
Em muốn ăn cơm ở đâu?
Cố Niệm Chi đang định đáp lời thì nghe tiếng chuông điện thoại của mình vang lên. Cô vội quay về phòng ngủ lấy điện thoại từ trong chiếc túi nhỏ ra.
Cô và Hà Chi Sơ ngồi ở hai vị trí chính giữa, còn bốn người trợ lý còn lại, một người ngồi ở ghế phụ lái, ba người khác ngồi trên dãy ghế ba người ở cuối cùng.
Sau một trận phong ba nhỏ vừa rồi, cảm xúc của mọi người dần hưng phấn hẳn lên.
Dù sao ngày đầu tiên khởi đầu thuận lợi thế này, thực sự cũng có thể coi là một dấu hiệu tốt.
Hà Chi Sơ đút một tay vào túi quần, một tay xách cặp tài liệu của Cố Niệm Chi, trên mặt vẫn là vẻ thanh cao lạnh lùng như thường ngày, nhưng đôi mắt sóng sánh hoa đào kia lại thoáng có chút ấm áp.
Anh ta nhìn đồng hồ đeo tay, nói:
Thôi được rồi, về khách sạn đã rồi nói sau.
Trong lúc nói chuyện, chiếc xe thương gia sang trọng mà họ thuê đã lái tới. Cố Niệm Chi theo Hà Chi Sơ lên xe.
Tuy luật sư là nghề rất coi trọng vấn đề logic, thế nhưng vấn đề mê tín thì chẳng chừa một ai cả.
Quay về khách sạn, bốn người trợ lý kia xin ý kiến chỉ đạo của Hà Chi Sơ xong rồi cùng vui vẻ ra ngoài thăm thú một chút. Họ vốn định rủ Cố Niệm Chi đi cùng, nhưng còn chưa kịp hỏi cô đã bị Hà Chi Sơ chặn đứng ngay.
Bản thân Cố Niệm Chi cũng không định đi. Cả một ngày mệt mỏi rồi, giờ cô chỉ muốn nghỉ ngơi thôi.
Cố Niệm Chi tuôn ra một tràng tiếng Anh chuẩn Oxford tròn vành rõ chữ, khiến đám cảnh sát tòa án ở ngoài cửa tòa đều nhìn sang.
York
ha ha
một tiếng, không cần nói cũng thể hiện rõ ý uy hiếp, khóe mắt đầy nếp nhăn càng nhíu chặt hơn.
Cố Niệm Chi cũng
hừ
một tiếng, nói thẳng ngay trước mặt York:
Ông đừng có hù dọa tôi. Nếu tôi mà có gì không may xảy ra, thì chắc chắn là tội của ông đấy.
Mấy người trợ lý này lo Cố Niệm Chi còn trẻ tuổi nông nổi, không biết trời cao đất dày lại đắc tội với người ta.
Làm luật sư, tuy cần phải có khí thế, nói năng sắc bén, nhưng cũng phải biết thu biết phóng, biết tiến biết lùi, xử sự tròn trịa trước sau thì mới coi là hoàn hảo được.
Cố Niệm Chi sờ cái gáy cứng ngắc của mình, cũng biết không phải là mình không sợ hãi, thế nhưng cứ sợ thì sẽ không làm sao?!
Án hình sự5 vẫn phải nhờ vào anh ra sức thôi.
Cố Niệm Chi cũng tỏ vẻ biết ơn,
Anh có thể chí công vô tư giúp đỡ một du học sinh nước ngoài không quyền không thế như vậy, tôi chân thành cảm ơn anh.
Nữ thần chính nghĩa bịt mắt mà. Nàng không nhìn tiền tài, không nhìn quyền thế, chỉ xét có tội hay không mà thôi.
Kiểm sát viên đưa tay ra, bắt tay với Cố Niệm Chi,
Tiếp theo đây vẫn còn vài trận chiến căng thẳng phải đánh nữa. Cô nhớ chuẩn bị tâm lý sẵn sàng nhé.
Tôi sẽ dốc toàn lực để ứng phó.
Cố Niệm Chi khẽ gật đầu, đưa mắt tiễn kiểm sát viên đi.
Hơn nữa, dựa vào cái gì mà kẻ xấu làm đủ thứ chuyện bỉ ổi trên đời, người tốt lại còn phải sợ họ chứ?!
Kẻ xấu phải sợ người tốt mới đúng chứ!
Cố Niệm Chi muốn nói gì đó, nhưng trước khi nói lại vô thức nhìn Hà Chi Sơ một cái.
Đôi mắt York chợt co rụt lại một chút, nhưng nhanh chóng hồi phục như bình thường. Ông ta quay đầu đi như không có chuyện gì xảy ra, cũng không nói thêm lời nào, cùng Ramona vợ mình rời khỏi cửa tòa án.
Hà Chi Sơ lạnh lùng nhìn xe của York và Ramona rời đi, ánh mắt cũng vô cùng âm u.
Bốn người trợ lý người Mỹ của Hà Chi Sơ đều là luật sư trẻ khoảng ba mươi tuổi. Họ bước tới bên Cố Niệm Chi, nhỏ giọng nói:
Cô Cố này, chúng ta đang ở trên địa bàn của người khác. Cô đừng chọc giận bọn họ quá.
Là thầy giáo hướng dẫn của cô, sự giáo dục và thân thiện của Hà Chi Sơ dành cho Cố Niệm Chi đã giành được sự tín nhiệm của cô rồi.
Cô biết ai là người thực sự đối xử tốt với mình.
Cũng là cách nói năng chẳng dễ nghe gì, nhưng Hà Chi Sơ lại khiến cô dễ chấp nhận hơn Cố Yên Nhiên rất nhiều.
Ba mẹ bị cáo sa sầm mặt đi lướt qua bên người Cố Niệm Chi. Đột nhiên, York, ba dượng của nam bị cáo Seth quay đầu nhìn Cố Niệm Chi một cái.
Ánh mắt đó lạnh đến thấu xương, khiến người ta không rét mà run.
Cố Niệm Chi lại hoàn toàn không sợ sệt, còn trừng mắt nhìn ngược lại ông ta,
Ông nhìn cái gì mà nhìn? Không phục à?! Thật chưa từng thấy người nào đã hại người khác rồi còn ngang nhiên trừng mắt lườm người ta như ông. Ông không sợ linh hồn của người bị hại nửa đêm tới tìm ông trò chuyện sao?
Không ngờ lại là điện thoại của Cố Yên Nhiên.
Cô thoáng do dự một chút, cuối cùng vẫn trượt máy nhận cuộc gọi,
Chị ạ?
Cố Yên Nhiên ở đầu dây bên kia có vẻ hơi lo lắng,
Niệm Chi à? Em đang ở đâu thế? Sao chị tìm khắp mọi nơi cũng không thấy em?
Cố Niệm Chi chợt không biết nói thế nào.
Chuyện cô đi Đức cùng Hà Chi Sơ chỉ nói với Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch, còn có bạn cùng phòng Mã Kỳ Kỳ mà thôi, có điều, cô cũng dặn Mã Kỳ Kỳ không được nói với người khác.
Dù sao đang là nghỉ hè, trong trường chẳng có mấy người, ngày nào Mã Kỳ Kỳ cũng phải đi thực tập ở văn phòng luật sư, thời gian liên lạc với Cố Niệm Chi cũng rất ít. Khi biết Cố Niệm Chi đi Đức là vì nữ du học sinh Hoa Hạ đáng thương bị hại kia, Mã Kỳ Kỳ mới lập tức xin nghỉ hẳn một ngày để ra sân bay tiễn cô thôi.
Trước lúc đi, Mã Kỳ Kỳ dặn dò đủ điều, bảo cô nhất định phải minh oan cho nữ du học sinh kia, bắt tội phạm phải đền tội trước pháp luật.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.