• 8,968

Chương 932: Sau khi xây dựng đất nước, động vật mất khả năng thành tinh (3)


Cố Niệm Chi bắt đầu cảm thấy không được bình thường.

Cô cầm điện thoại di động ngồi ở bụi cỏ trước cây đại thụ, nheo mắt tính toán lại8 mọi việc hết một lượt. Nhưng mà cô còn chưa kịp bắt đầu suy nghĩ, chú gấu đen nhỏ đã
lăn
tới chỗ cô như một quả bóng.


Lăn
tới cù3ng với nó, còn có một vật gì đó thoạt nhìn giống như là hình nón.
Khắp nơi trong dãy núi Alps đều là ao hồ hình thành từ kỷ băng hà, trong hồ có cá bạc béo khỏe, chắc là rất ngon, nhưng tiếc là không có gia vị, Cố Niệm Chi ăn mà xanh cả mặt.
Xiên cá xong, cô sử dụng con dao quân đội Thụy Sĩ để mổ cá và rửa sạch, lại dùng cành cây xiên cá đặt lên giá nướng.
Lúc này, chú gấu đen nhỏ rốt cuộc cũng không thể kháng cự lại mùi thơm hấp dẫn của cá nướng nữa, vui vẻ chạy tới, chân còn lăn luôn cả cái tổ ong xui xẻo kia tới.
Ngọn lửa bùng lên, chú gấu đen nhỏ lập tức chạy đi.
Động vật đều sợ lửa, đây là bản năng.
Cố Niệm Chi cụp mắt nhìn chằm chằm vào đống lửa một lát, khóe mắt thoáng liếc nhìn chú gấu đen nhỏ vừa trốn vào trong rừng cây bên kia đang thò đầu nhìn cô.
Á á á!
Là một cái tổ ong à!!!!
Cố Niệm Chi lập tức xoay ngư5ời bỏ chạy.
Chú gấu đen nhỏ đi từ trong rừng cây ra, cúi đầu ngửi thử con cá Cố Niệm Chi cho nó, chộp lấy con cá bằng móng vuốt nhỏ màu đen, đập bôm bốp mấy cái trên mặt đất.
Cố Niệm Chi nghẹn họng.
Cô quay lại bên giá nướng của mình, ngửi thấy một mùi thơm ngọt ngào.
Ngẫm nghĩ một chút, Cố Niệm Chi cầm mấy con cá mình bắt được lên, chọn hai con cá tương đối to, khá mập mạp, mang tới bìa rừng, đặt ở vị trí cách chú gấu đen nhỏ không xa, chỉ vào con cá, bảo nó cứ yên tâm ăn đi.
Gấu có thể ăn cá, Cố Niệm Chi nhớ mình đã từng thấy điều này trong vườn bách thú.
Nhưng mà cô không có ý định đưa cá nướng mật ong cho chú gấu đen nhỏ ăn. Không phải do cô tiếc, mà vì chú gấu đen nhỏ là động vật hoang dã, một khi cho nó ăn quen một món gì đó tới nghiện sẽ làm ảnh hưởng tới khả năng sinh tồn trong tự nhiên của nó.
Chú gấu đen nhỏ đẩy tổ ong này tới bên cạnh cô, sau đó đi vòng qua vòng lại quanh cô và giá nướng kia, dáng vẻ rõ ràng vô cùng ngạc nhiên.
Cố Niệm Chi lạnh lùng nghiêm mặt, bình tĩnh dùng cây khều tổ ong tới, sau đó lại lấy con dao quân dụng của mình, kéo cái thìa nhỏ ra, bắt đầu múc mật ong rừng trong tổ ong.
Ôi, sờ vào mới biết, chú gấu đen nhỏ này lợi hại lắm nhé, tìm được tổ ong có rất nhiều mật, tùy tiện dùng chiếc thìa nhỏ múc lên thử mà đã được đầy một thìa mật ong vàng óng rồi.
Bịch một tiếng, vô số bọt nước văng lên, cô trốn xuống dưới mặt nước, những con ong rừng kia mới từ từ tản ra bốn phía.
Cố Niệm Chi chờ trong nước một lát mới chậm rãi bò lên bờ.
Ong rừng đã bay đi hết, nhưng mà điện thoại di động của cô lại rơi vào nước lần nữa.
Đám ong rừng bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh này coi người như là đồ ăn vậy!
Có bản lĩnh thì bọn mày đi đốt gấu đen nhỏ đi!
Đuổi theo người vô tội nằm không cũng trúng đạn như cô thì có gì giỏi giang!
Đây chính là mật ong rừng nguyên chất từ thiên nhiên đấy!
Nghe nói cực kì bổ.
Cố Niệm Chi cạn lời. =_=
Cố Niệm Chi biết chắc hẳn bây giờ ong rừng trong cái tổ ong này đã bay đi hết nên liếc mắt nhìn một cái, không còn sợ nữa. Đột nhiên, con ngươi cô bỗng đảo một vòng, chợt nghĩ tới việc mật ong cũng có thể dùng làm gia vị.
Nếu như phết mật lên cá nướng...
Cố Niệm Chi liếm môi, ực, càng tưởng tượng lại càng đói bụng.
Có điều, lần này cô đã có kinh nghiệm, bình tĩnh đặt điện thoại di động ở nơi ánh nắng chiếu mạnh nhất để hong khô.
Còn chú gấu đen nhỏ kia dường như đã biết là mình làm sai nên chỉ đứng trong rừng cây thò đầu ra nhìn, không dám bước tới, cũng không đẩy tổ ong nó thích nhất tới nữa.
Khóe mắt Cố Niệm Chi thoáng liếc thấy bóng dáng trốn tránh của chú gấu đen nhỏ, bèn cụp mắt xuống không thèm để ý tới nó, chỉ đi tìm mấy cành cây tương đối nhọn để xiên cá.
Tiếc là đã muộn một bước.
Ong rừng kéo thành đàn bay từ trong tổ ong ra, hùng hổ
đuổi giết
Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi vội vàng dùng áo khoác che kín mặt, vừa chạy như điên vừa phỉ nhổ trong lòng: Có phải là cô đào tổ ong đâu!
Đáng tiếc, ong rừng không nghe được tiếng lòng của cô, toàn tâm toàn ý đuổi theo, bâu vào vùng cổ tay và cánh tay lộ ra bên ngoài của cô, ra sức đốt thỏa thích.
Cố Niệm Chi vừa đau vừa ngứa, chẳng mấy chốc trên cánh tay đã sưng vù lên.
Cô hoảng hốt chạy bừa, lại còn che đầu nên không cẩn thận rơi vào một đầm nước nhỏ.
Tóm lại là cô đã bị chú gấu đen nhỏ mua chuộc bằng một tổ ong sao?
Cố Niệm Chi khinh bỉ mình không có khí phách nhưng vẫn phết mật ong lên thân cá, không bỏ phí.
Chú gấu đen nhỏ thấy cô không ăn mật ong mà phết lên thân cá, nhất thời hơi nóng nảy, tốc độ đi quanh người cô càng lúc càng nhanh. Cố Niệm Chi nhìn đến chóng mặt nhưng cô vẫn làm như không thấy, bình thản phết mật ong rừng lên khắp thân cá bạc sau đó đặt lên giá và bắt đầu nướng.
Cố Niệm Chi dựa vào thân cây đứng lên, ngạc nhiên nhìn chú gấu con 9đẩy thứ kia về phía mình.
Cái gì đây?
Tầm mắt của Cố Niệm Chi chuyển sang thứ vừa mới lăn tới bên cạnh chân cô, nhìn chằm chằ6m vài giây, cô không kìm được hét lên một tiếng chói tai.
Cô không nhịn được nuốt nước miếng, thơm quá!

Chắc là đã nướng chín rồi.

Hai ngày nay, tài nấu nướng của Cố Niệm Chi đã tăng lên theo cấp số nhân, đã từ trình độ nướng cá đến mức ngoài chín trong khét, nâng lên thành ngoài giòn trong mềm, và dù không có gia vị thì vẫn có thể cho vào miệng được.

Lần này có thêm ít mật ong rừng nữa, ôi chao~, thơm đến nỗi muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi.

Cố Niệm Chi không nhịn được, lại nướng thêm hai con cá bạc phết mật, ăn hết sạch sẽ xong, cuối cùng còn tiếc nuối liếm đầu ngón tay của mình.

Đây là bữa ăn thoải mái nhất của cô suốt mấy ngày gần đây.

Ăn no rồi tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều, cô không còn tuyệt vọng nữa, cũng không rầu rĩ không vui nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.