• 8,968

Chương 939: Cuộc đời này đáng giá


Người bình thường có lẽ không có nhiều băn khoăn như vậy, nhưng mà đối với người làm những công việc đặc thù thì những điều nà8y vô cùng quan trọng.

Cố Niệm Chi biết rõ công việc của nhóm Âm Thế Hùng có tính chất đặc biệt, những phương diện này3 đều là kiến thức thông thường trong khóa huấn luyện hằng ngày của bọn họ, vậy mới có thể bảo đảm rằng họ có thói quen tốt kh9i thực hiện nhiệm vụ ở bên ngoài, không bị lật thuyền trong mương.
Lần này cô vẫn chống một tay lên cánh cửa sắt cao ngang eo để nhảy ra ngoài.
Sau khi ra ngoài, đoạn đường xi măng đã hết, chỉ còn lại đường nhựa.
Vả lại, đúng là cô đang rất đói bụng, nên chỉ sợ bây giờ có ai cho cô đồ ăn cô cũng sẽ ăn ngay mất.
Tiếc là trong phòng bếp không có gì để ăn cả, nữ tu sĩ kia cũng nhìn cô không vừa mắt, cô tính ra con sông nhỏ bên ngoài bắt mấy con cá về đích thân làm cho các nữ tu sĩ ở đây ăn, coi như để cảm ơn các vị ấy đã cho cô ở lại.
Cố Niệm Chi đi chầm chậm qua hành lang. Cô không quay về phòng mà đi xuống lối cầu thang hơi âm u và tối tăm, bước tới trước cánh cửa của tầng một, mở then cài cửa, đẩy cửa ra, hít sâu một hơi.
Mưa đã tạnh, bên ngoài là bầu trời bao la màu xanh nhạt như mới được nước gột rửa, không khí vô cùng tươi mát.
Cô đi ngược lại dọc theo hướng hôm qua mình tới, không được bao xa thì nhìn thấy một con sông nhỏ. Đó là con sông mà cô đã nhìn thấy khi ngã từ trên đường lộ xuống dưới sườn núi hôm ấy.
Đám cá bạc trong dòng sông này đều sợ Cố Niệm Chi rồi, nhưng không thoát được kỹ thuật bắt cá ngày càng thuần thục của cô, chẳng mấy chốc cô lại bắt được vài con cá bạc nữa, cầm dây cỏ xâu lại, xách về tu viện.
Sắc trời bên ngoài vẫn chưa sáng hẳn, mặt trời trốn trong đám mây ở nơi phương xa, chân trời chỉ vừa lộ ra ánh sáng bàng bạc.
Dãy núi Alps buổi sáng sớm chìm trong màn sương mù đang trôi lững lờ, xa xa là những cánh rừng trập trùng bất tận, mang một vẻ đẹp tĩnh mịch mờ ảo như thêu như vẽ vậy.
Nhìn thấy khung cảnh đẹp đẽ này, Cố Niệm Chi chợt cảm thấy rất khoan khoái, thoải mái.
Cô hít sâu một hơi, quẳng cơn khó chịu vừa rồi ra sau đầu, vẫn đi đôi giày thể thao cực kì bẩn kia, khép hai tay dưới chiếc áo choàng của nữ tu sĩ, bước nhanh tới trước cánh cửa sắt cao cỡ nửa người.
Bầu không khí giống hệt như ở Black Forest, hít một hơi là muốn say oxy rồi.
Cố Niệm Chi lấy điện thoại di động ra nhìn thử theo thói quen, phát hiện chỉ còn 10% pin.
Trong lòng Cố Niệm Chi tự ấn nút like cho mình.
Người ta trừng mắt lạnh lùng với cô, cô còn muốn nướng cá cho người ta ăn, có ai tuyệt vời như thế không cơ chứ!
Lúc cô đi vào, chỉ mới trôi qua một tiếng, tức là mới hơn 5 giờ sáng. Thế nhưng các nữ tu sĩ đã lục tục rời giường, đang rửa mặt, sau đó tới nhà ăn để ăn sáng.
Cố Niệm Chi xách mấy con cá đi thẳng tới phòng bếp.
Cố Niệm Chi cất điện thoại vào túi quần, bước ra ngoài cửa.
Mặc dù trời không mưa nhưng vẫn có những vũng nước tụ lại trên nền xi măng.
Ừm, lát nữa về phải đi tìm Josephine hỏi thử xem họ có thiết bị sạc điện thoại của hãng Apple không. Sạc pin điện thoại trước, sau đó sẽ nghĩ cách gọi điện thoại cho nhóm Âm Thế Hùng.
Hiện tại cô không có cách nào tin tưởng vào đám cảnh sát Đức, còn bên phía mấy người nhóm Smith thì chỉ sợ là có người nghe trộm, cô cũng không dám liên lạc với bọn họ.
Dần dà, Cố Niệm Chi cũng bất tri bất giác bị ảnh h6ưởng theo.
Không phải là cô không tin người ở nơi này, mà là cô đã bị tẩy não bởi các quy tắc làm việc của nhóm Hoắc 5Thiệu Hằng, không đi xem cho kĩ thì trong lòng không yên.
Lại đi thêm một đoạn nữa, ngay cả đường nhựa cũng không còn, chỉ có một con đường núi nhỏ hẹp lầy lội.
Cố Niệm Chi đi vòng qua đoạn đường lầy lội, cố tình đi lên trên bãi cỏ nên cũng dễ đi hơn một chút.
Cô đứng ở cửa phòng bếp thò đầu vào nhìn thử bên trong, thấy vị nữ tu sĩ già nua sắc mặt u ám mà mình gặp trước đó đã không còn ở đây nữa, trong phòng cũng không có ai, trong lò nướng trống trơn. Bánh mỳ và bánh ngọt mà cô nhìn thấy lúc nãy chắc là đã nướng xong rồi nhỉ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.