• 8,968

Chương 952: Có lên có xuống


Đây là một bộ váy liền áo truyền thống của Đức, có hai màu trắng xanh đan xen nhau, thân trên là màu xanh lam, còn có cả corset, bên ngoài là một c8hiếc áo vest nhỏ, corset bó lại khiến cho bộ ngực của cô trở nên nổi bật.

Nếu nhìn thế này, chắc chắn không phải là một thiếu nữ chưa dậy 3thì rồi.

Tâm trạng Cố Niệm Chi khá hơn một chút, cũng phấn khởi hơn, cô muốn ăn muốn ăn muốn ăn!
Hannah vội vàng nói với Reinz,
Ôi Reinz, con có phần của mình mà, sao lại ăn của Cereus chứ?

Cố Niệm Chi hiểu được rằng Reinz muốn để cô yên tâm, cho nên mới chủ động ăn đồ ăn của cô trước. Nghĩ tới đây, cô thoáng giật mình, càng thay đổi cách nhìn với sự cẩn thận quan tâm của Reinz.
Cố Niệm Chi ngượng ngùng cười với Hannah,
Cùng nhau ăn đi ạ, như thế mới vui chứ ạ.

Reinz mỉm cười, cắt cho cô một lát bánh mỳ, kẹp thêm mấy miếng xúc xích, để vào trong đĩa sứ trước mặt cô, nhu hòa nói,
Ăn từ từ thôi, trong nồi còn nhiều lắm.


Hai người không ăn sao?
Cố Niệm Chi nhìn Hannah một cái, dừng chiếc thìa trong tay lại không dám động nữa.
Reinz nhìn cô, sau đó cũng giống như lúc trước, anh ta xiên một miếng xúc xích trong đĩa của cô, lại ăn thêm một miếng bánh mỳ, còn ăn cả canh trai, sau đó cầm cốc bia, cười tủm tỉm nhìn cô.
Một cái được xếp từng miếng thịt bò hình tam giác vừa mới nướng xong, một cái để mấy ổ bánh mỳ. Cảm ơn trời đất, trên đó không có mứt việt quất nữa.
Còn có một cái đựng xúc xích trắng đã cắt gọn, đầy ụ cả đĩa.
Cái đĩa thứ tư đựng chân giò hầm mềm, chiếc đĩa cuối cùng đựng một cái bánh gato mới nướng xong.
Cố Niệm Chi nghi hoặc nhìn anh ta, đôi môi hơi chu ra, giống như đang dụ hoặc người ta hôn lên nó vậy.
Ánh mắt Reinz mất tự nhiên tránh khỏi đôi môi cô, lại trông thấy bộ ngực cô được đẩy lên cao vút.
Anh ta lập tức kiên quyết ngẩng đầu lên nhìn trời,
Cơm tối đã chuẩn bị xong rồi, ra ăn đi.
Nói xong, anh ta liền quay người đi thẳng ra ngoài.
Thực sự quá thơm, Cố Niệm Chi không khỏi hít sâu một hơi, như thế mới có thể khiến bản thân bình tĩnh lại được.

Cháu ngồi đi, đây là canh trai chuẩn bị cho cháu đấy.
Hannah nhiệt tình mời cô, múc cho cô một bát canh.
Cố Niệm Chi không nhịn được nữa, dùng thìa múc một miếng lên. Quả nhiên là thịt trai, được nấu thành canh, cô không nhận nhầm mùi hương ban nãy.
Cố Niệm Chi mỉm cười, gật đầu với sau lưng anh ta,
Ok, tôi sẽ tới ngay.

Cô về phòng tết phần tóc đã khô thành đuôi sam, dùng chun buộc lại, sau đó đi ra phòng bếp.
Có lẽ Hannah nghĩ cô rất đói rồi nên bữa tối được chuẩn bị vô cùng phong phú.

Ừ ừ!
Hannah vô cùng vui vẻ múc cho mình một bát canh trai rồi nói,
Đây là do Reinz mang từ Berlin về đấy. Nó rất thích ăn những hải sản tươi, bác cũng thích, chỉ có điều là chỗ này của chúng ta cách thành phố lớn rất xa, cũng cách xa bờ biển nên không dễ dàng mua được.


Chẳng lẽ không thể mua qua Internet sao ạ?
Cố Niệm Chi tò mò hỏi.

Nơi này của chúng tôi không thuộc phạm vi giao hàng trên Internet.
Reinz cười nhạt nói rồi uống một ngụm bia.
Anh ta không ngờ rằng cô bé kia chỉ tắm rửa và đổi một bộ váy mới mà lại như biến thành một người khác thế này.
Mái tóc đen dài thật dài rối tung như rong biển sau lưng, hơi xoăn tự nhiên. Ngón tay của anh ta không nhịn được mà khẽ co giật, sau đó cố nắm chặt lại, kiềm chế sự xúc động muốn sờ lọn tóc của cô.
Khuôn mặt nhỏ khoảng một bàn tay vừa được rửa sạch trông rất non mềm, hai má ửng đỏ tự nhiên, đôi môi đầy đặn, căng mọng có đường nét rất hoàn mỹ.
Gầy thế này, không chỉ không khỏe9 mạnh mà còn sẽ không có sức lực chạy trốn nữa.
Trải qua chuyện ở tu viện, cô sẽ không lạc quan cho là bây giờ mình đã an toàn.
Tì6m được máy sấy trong phòng tắm, Cố Niệm Chi bắt đầu sấy tóc, đến khi tóc khô một nửa thì mới thôi.
Một cái bát sâu lòng màu trắng đựng canh thơm nồng, ngửi mùi hương như là hải sản, nhưng cũng chưa chắc.
Cố Niệm Chi thầm nghĩ nơi này sao có hải sản được chứ, tôm cá tươi trong hồ thì còn có thể.
Trên bàn, ngoại trừ những chiếc đĩa ăn ở trước mặt mọi người ra thì còn có năm chiếc đĩa sứ hình bầu dục nữa.
Vừa đặt máy sấy xuống, cô bỗng nghe thấ5y có người gõ cửa.
Cô ra mở cửa với mái tóc rối bù.
Người đứng ngoài cửa là Reinz.
Cố Niệm Chi ăn vài miếng bánh mỳ, chợt nghĩ tới một vấn đề, bèn hỏi,
Reinz, anh làm việc ở Berlin sao?



Ừm.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.