Chương 991: Vợ chưa cưới giả
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 904 chữ
- 2022-02-09 04:25:58
Tay Thượng tá kia chắp tay sau lưng bước tới trước mặt cô, giơ tay ra, tự giới thiệu bằng tiếng Anh:
Tôi là Arth, Chi cục trưởng Chi cục 1 của Cục tì8nh báo liên bang Đức, cấp bậc Thượng tá.
Cố Niệm Chi từ từ ngẩng đầu lên, liếc người đang giơ tay kia một cái, nhưng không có ý bắt tay, trả3 lời bằng tiếng Anh:
Tôi không quen anh, anh vào nhầm phòng rồi.
Nhầm phòng à? Haha…
Arth mỉm cười, ngồi xuống ghế sofa đối diện Cố Niệm 9Chi, đôi tay đeo găng tay trắng chụm lại, nhìn cô đầy thú vị,
Niệm Chi, Cố Niệm Chi? Đây mới là tên thật của cô đúng không?
Toàn thân Cố Ni6ệm Chi hơi run rẩy, tuy cô vẫn nhìn vào tài liệu trước mặt mình nhưng bàn tay đã không cầm vững rồi.
Reinz nhìn Cố Niệm Chi một cái, đổi sang nói tiếng Anh:
Không, Arth, cậu không thể đưa cô ấy đến chỗ cậu được.
Không đến chỗ tôi ư? Nhưng cô ta không muốn ở cùng anh, lúc nào cũng muốn trốn thoát, anh có ngăn nổi không?!
Arth khoanh tay lại, đi quanh Cố Niệm Chi một vòng, nói tiếng Anh:
Cô Cố, cô nói xem?
Sao người này lại biết tên thật của cô c5hứ?!
Các nữ tu trong tu viện, Reinz và cả mẹ Hannah đều chỉ gọi cô là Cereus!
Nhìn thấy sắc mặt của Cố Niệm Chi đột nhiên trắng bệch, nụ cười của hắn ta càng thêm phần tinh quái, hơi cúi mình về phía trước, giơ bàn tay đeo găng tay màu trắng tới, nâng cằm Cố Niệm Chi lên, ép cô phải ngẩng đầu nhìn hắn ta:
… Cô Cố, người nhà cô không dạy cô khi nói chuyện với người khác thì phải nhìn vào mắt đối phương mới lịch sự à?
Cố Niệm Chi giật cằm ra khỏi bàn tay của người đó, nhắm mắt lại, tức giận nói:
Người nhà tôi chỉ dạy tôi lễ phép với những người lịch sự. Còn với mấy người không có giáo dục thì không cần thiết.
Hay là bọn họ muốn bắt cô, uy hiếp Hoắc thiếu?!
Cô đoán Cục tình báo có liên quan đến Sở Mật vụ trong nước, hoặc một cơ quan nào đó tương tự với Cục tác chiến đặc biệt của Hoắc thiếu.
Cố Niệm Chi đặt sách xuống, bình tĩnh hỏi:
Nói gì cơ? Tôi không hiểu.
Reinz nhìn cô với vẻ mặt phức tạp, nói:
Bệnh viện nói bệnh của cô khỏi hẳn rồi, không cần tiếp tục nằm viện nữa.
Vì chạy gấp nên khuôn mặt anh ta đỏ bừng, đôi mắt xanh nheo lại, nhìn từ bàn tay đang giữ cằm Cố Niệm Chi của Arth đến gương mặt của hắn ta.
Thả cô ấy ra.
Reinz nói tiếng Đức, anh ta chậm rãi bước tới, hất tay hắn ra, kéo Cố Niệm Chi từ ghế sofa lên, giấu cô ở phía sau mình,
Arth, cậu đến đây làm gì?
Đến Cục tình báo liên bang hay đến nhà của Reinz, điều này còn phải chọn sao?
Lẽ nào thật sự không phải đang ép cô đến nhà của Reinz sao?
Cục tình báo liên bang Đức là chốn quỷ quái nào chứ?!
Sao bọn họ lại biết được thân phận thật sự của cô?!
Thế nên bây giờ có hai sự lựa chọn, một là theo tôi về Cục tình báo liên bang, hai là về nhà Reinz, nhưng anh ta phải đảm bảo cô sẽ không chạy trốn.
Arth nhếch mép nhìn Reinz.
Trong đầu Cố Niệm Chi là một mớ hỗn độn.
Thế thì là đối thủ xưa nay của Hoắc thiếu rồi.
Cố Niệm Chi cúi đầu xuống, để lộ cái cổ trắng như tuyết.
Hả? Cô nói tôi không có giáo dục à? To gan đấy…
Hình như hắn ta chẳng tức giận, vẫn tận hưởng trò chơi mèo vờn chuột này. Một tay hắn ta nắm cằm Cố Niệm Chi xoay đầu cô lại,
Cô hãy ngoan ngoãn đi theo chúng tôi, nếu không thì…
Còn chưa nói xong thì đã có người đẩy cửa phòng bệnh ra ầm một tiếng, Reinz thở dốc xông vào.
Nhờ những gì cô điên cuồng học tập mấy ngày nay, cô đã hiểu được phần lớn, nhưng cô vẫn ra vẻ không hiểu gì.
Đôi mắt đen láy nhìn qua nhìn lại giữa Arth và Reinz.
Tôi đến làm gì ư? Anh giấu cô ta ở đây, làm tôi tìm hơi lâu đấy! Reinz, mặc dùng chúng ta là bạn bè, nhưng đây là việc công, mong anh đừng ngăn cản. Tôi phải đưa cô ta về tổ chức, thẩm vấn rõ ràng một lượt.
Arth ngẩng đầu lên,
Reinz, anh không phải người của chúng tôi, đừng có nhúng tay bừa vào.
Cố Niệm Chi dỏng tai nghe hai người nói tiếng Đức.
Cố Niệm Chi mím môi.
Khi ngẩng đầu lên, cô đã thay đổi dáng vẻ yếu đuối, kéo kéo vạt áo của Reinz,
Reinz, tôi… tôi đi cùng anh.
Reinz nhẹ nhàng đưa tay về sau nắm chặt lấy bàn tay đang níu vạt áo anh ta của Cố Niệm Chi. Bàn tay mềm mại như không có xương, trắng mịn ấm áp khiến trái tim anh ta dần dần trầm tĩnh trở lại, trong lòng bình an vui vẻ, chỉ muốn giữ chặt lấy tay cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.