• 22

Chương 1: Đập đầu xuyên qua


Màn treo rung lên, tiếng người nói chuyện qua lại, kèm theo đó là tiếng khóc thê lương của người phụ nữ, tiếng mắng mỏ của người đàn ông trung niên :
- Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh đi xem Phương đại phu đến chưa. Còn nàng nữa, con gái chúng ta phúc lớn mạng lớn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, nàng không nhớ lúc vừa sinh ra nó đã được tăng đại sư bói quẻ sao đại sư nói gì nàng còn chưa quên đi.khóc thành như vậy con gái tỉnh dậy sẽ cười chê nàng cho xem. Yên tâm đi, tất cả đã có ta, Nguyệt nhi sẽ không có mệnh hệ gì đâu, nàng nín đi.
Người đàn ông cố sức dụ dỗ phu nhân đang khóc bên giường kia, nháy mắt ra hiệu mấy thằng con trai ý bảo.
- Nguyệt nhi đáng thương của ta a, là mẫu thân không tốt, con mà có mệnh hệ gì thì ta biết phải làm sao a. ô ô. nữ nhi đáng thương của ta.
người phụ nữ dường như không nghe thấy trượng phu mình khuyên nhủ, vừa khóc vừa tự trách.
- Nương, người đừng khóc nữa, muội muội sẽ không có việc gì đâu.
- đúng vậy, nương, muội muội nghỉ ngơi một lúc sẽ tỉnh lại ngay thôi. người đừng khóc nữa.
2 người con trai ra sức khuyên nhủ vị mẫu thân đại nhân bình thường mạnh mẽ vang dội nhưng hễ liên quan đến nữ nhi bảo bối của bà là lại thành ra yếu đuối dễ vỡ của mình vẫn không thấy có tác dụng gì.
- Đại nhân, Phương đại phu đến rồi.
- Nhanh nhanh, gọi phương đại phu vào.
Vị phu nhân nào đó kêu lên,nhanh chóng đứng dậy ra vẻ tiếp đón như thể người khóc thút thít từ nãy tới giờ là một ai đó không phải bà vậy, mọi chuyện diễn ra nhanh chóng khiến 3 cha con dở khóc dở cười.
Vị Phương đại phu đi vào, bắt mạch rồi trầm ngâm nói với họ:
- cơ thể của Tam tiểu thư không có việc gì. chỉ bị phong hàn nhẹ, uống thuốc vài ba ngày liền khỏi, còn chuyện đến bây giờ tiểu thư chưa tỉnh chắc là do cơ thể mệt mỏi, đang nghỉ ngơi. nếu không có gì ngoài í muốn thì chưa tới một khắc nữa tiêu thư sẽ tỉnh lại thôi. Đại nhân cùng phu nhân đừng lo lắng gì. Nhưng mà...

Phương đại phu ngập ngừng. Mọi người trong phòng trở nên căng thẳng, không lẽ con gái, muội muội bảo bối của nhà họ có chuyện gì sao?.
- Phương đại phu có chuyện gì xin cứ nói.
- Vậy ta xin nói thẳng , theo mạch tượng của tiểu thư thì khi rơi xuống hồ làm nước ứ đọng trong đầu 1 khoảng thời gian khiến cho tiểu thư tỉnh lại có khă năng bị.... mất trí nhớ.
- CÁI GÌ!!! cả 4 người trong phòng hét toáng lên. Không thể nào, con gái (muội muội) của họ sẽ mất trí nhớ sao, sẽ không nhớ ra họ sao.
Ngước lại vị phu nhân lên tiếng trước cắt đứt suy nghĩ của mọi người.
- chỉ cần nó còn sống là tốt rồi, mất trí nhớ thì chúng ta sẽ giúp nó nhớ lại, Phương đại phu, ngài đưa đơn thuốc cho nô tì trong phủ hộ ta, đa tạ ngài đã nói thật cho chúng ta biết, vất vả cho ngài rồi.
- không có gì, không có gì, đây là bổn phận của tại hạ, vậy xin phép đại nhân ta cáo từ trước.
Phương đại phu vừa đi khỏi, căn phòng lại rơi trầm mặc.
- Nương, muội muội thật sự sẽ không nhớ gì sao, vậy hôn sự của muội ấy..
- không nhớ cũng tốt, biết đâu lúc này muội muội con lại không phản đối hôn sư này nữa , dù sao đây cũng là lời hứa của trưởng bối 2 gia đình , không thể thay đổi được.Vấn đề hôn sự của Nguyệt nhi với Phong tướng quân thì chắc chàng phải trao đổi với Phong đại tướng quân dời hôn sự ra sau vậy.ta cũng sẽ liên lạc với phu nhân bên đấy.
- Ta biết rồi, nàng yên tâm đi, Phong gia là gia đình hiểu lý lẽ, sẽ không có chuyện gì đâu.

Haiz... cả căn phòng lại lần nưã lâm vào trầm mặc.
-----ta là vách ngăn cách------
Vũ Như Nguyệt mở mắt ra, cảm thấy đau đầu khó chịu, cơ thể rất mệt mỏi. cố gắng nhìn quanh cô hoảng hốt, nơi đây là nơi nào, rõ ràng cô đang ngồi trên bàn nhậu với nhóm bạn sinh viên thực tập của mình, dù không biết uống nhưng vẫn bị bọn nó dồn ép phải uống một ít, tỉnh dậy thì đã xảy ra chuyện gì thế này. Đang mải mê suy nghĩ thì tiếng gọi mừng rỡ của một gia đình khiến cô tỉnh táo lại.
- Nguyệt nhi
- Muội muội
- Nguyệt nhi, Con thấy thế nào rồi, có chỗ nào không khỏe không, con có bị đau chỗ nào không, để nương xem con,ô ô. con gái đáng thương của ta.
- Xin hỏi , người là...
Không biết chị gái xinh đẹp này là ai , cảm giác thật quen thuộc.
- Ô ô Phu quân, Nguyệt nhi không nhận ra ta thật rồi, ô ô, Nguyệt nhi, ta là nương con, nương đây. con gái bảo bối.......
- Mẫu..Mẫu thânnn
Một lúc sau thì Vũ Như Nguyệt cũng biết chuyện gì xảy ra. Thì ra cô xuyên rồi,thật sự xuyên rôi, việc mà lúc nào cô cũng cầu nguyện những khi đọc bộ truyện yêu thích của mình vừa đọc vữa hi vọng một ngày cũng được xuyên qua thế giới khác làm nữ chính đã xảy đến rồi. Nhưng mà mọi chuyện cũng khác quá đi. Cỗ thân thể này cùng tên với cô – Vũ Như Nguyệt- năm nay vừa tròn 16 tuổi, tính tình không được tốt muốn gì được nấy do cả gia đình 2 đời cũng chỉ có cô là con gái.Vị đại thúc đẹp trai đang ngội dỗ dành vị mẫu thân của cô lại là phụ thân của thân thể nay, 2 vị soái ca đẹp trai ngời ngời kia lại chính là đại ca, nhị ca của cô.Sau khi biết được tin mình sẽ thành thân với Phong Kình Thương- Tướng quân trẻ tuổi của triều đình thời đại mà cô nàng này đang sống thì đòi chạy đi gặp cha nương để hỏi cho ra lẽ tại sao cha nương có thể gả cô cho người mãng phu nhà võ như vậy được. Ai ngờ vội vàng quá làm cô nương này vấp phải viên đá nhỏ rơi xuống hồ, lúc đưa lên thì đã chết, bị cô nhập vào. Haiz thật phức tạp, vậy cô ở hiện đại cũng là đã chết sao. mà, dù sao thì cô cũng đã ở đây rồi, thế giới kia cô cũng chẳng tha thiết gì, không người thân , bạn bè thì cũng không có thân thiết đến nỗi khóc tang cho cô đâu. Nhìn lên mền cô thầm nhủ : cô gái, tôi sẽ thay cô sống thật tốt phần đời còn lại, chăm sóc cho ba mẹ cô giúp cô, cô yên tâm an nghỉ đi a, nửa đêm đừng về dọa tôi a.
- Nguyệt nhi, Nguyệt nhi con đừng dọa nương, con nói gì đi chứ, nhanh nhanh đi gọi đại phu Nguyệt Nhi...
- Nương, ngài là nương con sao ạ. vậy con gọi ngài là mẹ như vậy được không.
- Ô Nguyệt nhi, con dọa nương giật mình, tự nhiên con im lặng như thế nương lại tưởng con có vấn đề gì nữa chứ. Đúng rồi, con là hài tử của ta, gọi nương hay mẹ đều như nhau, đều là con ta a.
- Vâng Mẹ, vậy đây là Phụ thân con cũng gọi người là Cha nhé.
cô tinh nghịch nháy mắt với người phụ thân trên danh nghĩa của mình,
Khụ.. nhìn thấy con gái có cử chi thân mật với mình người nào đó vui vẻ a.đây là con gái có nương không quên ta a.
- con cũng gọi ta là cha đi, ta thích nghe.
- Muội muội còn có ta, có ta nữa a, muội cũng không thể quên nhị ca của muội.
- Nhị ca.
cô cười cười gọi . thì ra đây là nhị ca Vũ Minh của cô, nhìn thật đẹp trai a, lại đáng yêu nữa chứ, đáng tiếc đáng tiếc. Đứng bên cạnh huynh ấy là đại ca Vũ Đăng, lại thêm một soái ca nữa a. cô thật tò mò diện mạo bây giờ của mình như thế nào trong khi cả gia đình toàn người đẹp như thế này, chắc cô cũng là một mĩ nữ đấy a, mỗ nữ nào đó ngôi tự sướng.
- Khụ, Khụ nhị đệ, để cho tam muội nghỉ ngơi đi, đệ cũng quá lớn tiếng rồi.
- đại ca, huynh đây là ghen tỵ, ghen tỵ tam muội gọi nhị ca không gọi huynh đúng không, huynh đừng có giận lây sang đệ chứ. Tam muội đây ,muội xem đại ca xem,thật là, muội chào hỏi huynh ấy đi, bằng không huynh ấy lại ăn dấm của 3 người chúng ta a.
Vị đại ca nào đó im lặng không nói gì, chỉ quăng cho đệ đệ mình một ánh mắt, Vũ Minh liền cảm thấy lạnh cả người biết điều mà im lặng, nhưng vẫn bĩu môi tỏ vẻ bất mãn.
- Phì, Vũ Như Nguyệt bật cười khi nhìn sự hỗ động của cả 2 vị huynh đệ này. cô cảm thấy sự ấm áp chưa bao giờ có. Đây là gia đình của cô a, thật hạnh phúc, cô quyết tâm sẽ giữ gìn gia đình này luôn ấm áp hạnh phúc như vậy.
 
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xuyên Qua Làm Vợ Tướng.