Chương 1111: Ngựa đực mới là vương đạo (1)
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1542 chữ
- 2020-05-09 07:08:55
Số từ: 1537
Nguồn: Vipvandan.vn
Chuyện như vậy xảy ra trên người Bì Khánh Phong cũng đủ quỷ dị. Nói một cách khác, nếu như là một hoàng đế nào đó, cho dù hắn có yêu một nữ tử như thế nào đi nữa, cuối cùng hắn cũng phải kết hôn với rất nhiều phi tần.
Đây không phải chuyện hắn muốn làm, nhưng hắn phải làm như vậy, bởi vì hắn nên vì truyền thừa của hoàng gia mà nỗ lực làm ngựa đực. Chúng ta chỉ cần nhìn thấy các ngựa đực trở thành hoàng đế vui vẻ hưởng lạc là có thể biết hoàng đế luôn kêu gào mình rất chung tình đó kỳ thực chính là chủ nhân của mấy nghìn hậu cung.
Còn Bì Khánh Phong thì sao? Gia hỏa này cũng kêu gào mình rất chung tình, hắn cũng làm như vậy. Cũng rất đàn ông, nhưng chính vì như vậy lại khiến Bì gia bọn họ hầu như bước lên con đường vạn kiếp bất phục. Nếu như không có sự xuất hiện của Âu Dương, có thể lúc này Bì Vân Liệt đã chết, truyền thừa của Bì gia bọn họ đến lúc này cũng cơ bản kết thúc. Một gia tộc lớn như vậy cuối cùng không phải vì bị người ta lật đổ, mà vì gia tộc không sinh ra được truyền thừa mà biến mất... Loại chuyện này phỏng chừng để Bì Tu Văn biết, có thể trực tiếp đập chết Bì Khánh Phong...
Được rồi, cho dù chúng ta giả thiết Bì Vân Liệt không chết, nhưng ngươi có nghĩ, ai biết Bì Vân Liệt có thể mắc chứng bệnh vô sinh hay không. Đây không phải thời đại tiên tiến, vô sinh chính là bi kịch cực điểm. Dưới tình huống như vậy, chúng ta đưa ra kết luận chính là, thân là người thừa kế của một gia tộc, ngươi tuyệt đối không thể chung tình, ngươi tuyệt đối phải làm ngựa đực! Ngựa đực mới là vương đạo....Lúc này nhãn thần của Bì Tu Văn đã có thể giết người, nếu như không phải có Âu Dương ở đây hắn không tiện xuất thủ, lúc này phỏng chừng Bì Khánh Phong đã bị đập thành trái cà.
- Chuyện này để sau hãy nói, Tu Văn ngươi hãy kể cho ta biến hóa của Vạn Tiên Sơn những năm qua trước.
Đây cũng là Âu Dương cho Bì Khánh Phong một lối thoát, mặc dù hắn không cổ vũ cho loại ngựa đực gì đó, thế nhưng tốt xấu cũng để lại Bì Vân Liệt, chỉ cần chúng ta để Bì Vân Liệt trở thành ngựa đực thì tất cả không còn là vấn đề.
- Vâng! Lão tổ!
Bì Tu Văn liếc mắt nhìn Bì Khánh Phong, ý tứ kêu tiểu tử Bì Khánh Phong ngươi cứ đấy chờ, một lát nữa lão tử còn phải thu thập ngươi, sau đó đi theo Âu Dương tiến vào trong phòng.
Nhìn Bì Tu Văn rời đi, hai phụ tử rốt cuộc mới thở dài một hơi. Nhưng bọn họ đều minh bạch, chuyện này sợ rằng sẽ không dễ dàng trôi qua, Bì Tu Văn tuyệt đối sẽ tức giận, đây là điều không hề nghi ngờ, cũng may hiện tại có Âu Dương giúp bọn hắn, khiến Bì Tu Văn tạm thời bỏ qua.
- Phụ thân...
Bì Vân Liệt nhìn phụ thân mình, trải qua năm ngày suy nghĩ, hắn mới dần dần minh bạch mình đã sai lầm như thế nào.
- Đừng nói nữa, con đường của ngươi do ngươi lựa chọn, đi như thế nào cũng là ngươi quyết định. Ta không can thiệp.
Bì Khánh Phong liếc mắt nhìn nhi tử, hắn có thể nhìn ra chuyển biến trên người nhi tử, nhưng khoảng cách giữa hai cha con nhiều năm qua không thể dễ dàng tiêu tán, Bì Khánh Phong có thể nói như vậy đã là rất nể tình rồi.
Bì Khánh Phong xoay người rời đi, Bì Vân Liệt ngơ ngác đứng trên mặt đất, sau đó thở dài một hơi. Cho đến giờ phút này hắn mới hiểu được mình rốt cuộc thất bại nhiều thế nào, trong mắt phụ thân, hắn mãi mãi không thể xem là một hài tử tốt.
- Đa tạ tiền bối!
Bì Vân Liệt quay lại cửa phòng đóng cửa thi lễ. Lần này Âu Dương không chỉ cứu tính mạng của hắn, còn cho hắn một cơ hội làm lại cuộc đời, đây mới là nguyên nhân Bì Vân Liệt cảm tạ Âu Dương.
Làm xong động tác này, Bì Vân Liệt nhìn về phương hướng hoàng cung, phảng phất như nhớ tới cái gì, cuối cùng hắn thở dài một hơi, lắc đầu đi ra bên ngoài. Lúc này Âu Dương đã chiếm phòng hắn, hắn chỉ có thể tìm một nơi khác ở tạm, chờ Âu Dương rời đi sau đó trở về.
Trong phòng, Bì Tu Văn chậm rãi kể lại tất cả mọi chuyện phát sinh những năm gần đây của Vạn Tiên Sơn cho Âu Dương. Thì ra, sau khi Âu Dương mọc cánh phi tiên, lúc đầu còn có đám bằng hữu của Âu Dương tọa trấn Vạn Tiên Sơn, Vạn Tiên Sơn đương nhiên không có bất cứ vấn đề gì, nhưng cùng với linh khí của Chân Linh Giới càng lúc càng dồi dào, cuối cùng đám bằng hữu của Âu Dương đều hoàn thành mọc cánh phi tiên, tiến nhập tiên giới.
Nhưng cũng may truyền thuyết của Thần Tiễn được đời đời truyền lại, hơn nữa tại Chân Linh Giới thỉnh thoảng còn có thể nghe được một số tin đồn của Âu Dương tại tiên giới, điều này cũng khiến truyền thừa của Vạn Tiên Sơn có chiếu cố rất lớn.
Sau đó khi tiên giới truyền ra Âu Dương Thần Tiễn đã tuổi xế chiều, Vạn Tiên Sơn thực sự rối loạn một trận, thậm chí có không ít người đều cho rằng, mất đi Thần Tiễn, sau này Vạn Tiên Sơn sẽ triệt để xong đời.
Thời gian đó cũng là thời gian u ám nhất của Vạn Tiên Sơn ở Chân Linh Giới, xói mòn rất nhiều đệ tử, đệ tử bình thường không muốn bái nhập Vạn Tiên Sơn. Rất nhiều thế lực tiến hành một loạt đả kích với Vạn Tiên Sơn, thậm chí khi Vạn Tiên Sơn thê thảm nhất chỉ có không đến vạn người.
Phải biết rằng, cho dù trước kia Vạn Tiên Sơn linh khí thiếu thốn, số lượng đại đệ tử cũng hơn mười vạn thậm chí trên trăm vạn, vậy mà lúc đó chỉ có không đến vạn người.
- Sau đó làm sao phát triển?
Âu Dương biết, bình thường trong thời khắc nguy nan như vậy sẽ xuất hiện một nhân vật chính ngăn cơn sóng dữ, kéo tất cả trở về bình thường.
Lần này Âu Dương cũng không đoán sai. Lúc đó, Vạn Tiên Sơn xuất hiện nữ tông chủ thứ hai sau Mục Uyển, nàng tên là Quách Đình. Quách Đình trời sinh chính là một thiên tài tu luyện, từ sau khi tiến vào Vạn Tiên Sơn, một đường tu luyện rất thuận lợi, dùng một loại tốc độ gần như không thể tưởng tượng trở thành cường giả cấp ý chí, từ đó mới một lần nữa lấy lại địa vị của Vạn Tiên Sơn.
Một tông phái, nếu như không có một cường giả cấp ý chí tọa trấn, như vậy sẽ rất dễ trầm luân giống như Vạn Tiên Sơn. Sau khi Quách Đình xuất hiện, cục diện Vạn Tiên Sơn cũng dần dần trở nên tốt đẹp. Đáng tiếc nữ tử tên Quách Đình này cuối cùng không thể hoàn thành mọc cánh phi tiên, mà trong một lần Vạn Tiên Sơn chiến đấu sinh tử với người khác đã bất hạnh bỏ mình.
Sau khi có Quách Đình làm bước nệm, Vạn Tiên Sơn cũng dần dần khởi sắc, tới thời đại của Bì Tu Văn, mặc dù Vạn Tiên Sơn không dám so sánh với thời kì đỉnh phong của Âu Dương, nhưng cũng được xem là thế lực lớn ở Chân Linh Giới.
Đương nhiên, cũng không phải nói Vạn Tiên Sơn rơi xuống, thật sự khi Âu Dương còn ở Vạn Tiên Sơn, lúc đó Vạn Tiên Sơn quá ngưu bức.
Lúc đó Âu Dương ở Chân Linh Giới chính là thần. Tông phái của hắn chỉ có thể là thánh địa được mọi người chiêm ngưỡng, căn bản không có người nào dám vượt qua.
- Có thể truyền thừa tới bây giờ đã là không tồi!
Âu Dương cũng gật đầu. Hắn không phải loại người muốn cái gì cũng vĩnh viễn bất suy, Âu Dương cũng không cho rằng Vạn Tiên Sơn có thể vĩnh viễn truyền thừa. Đó là chuyện không hiện thực. Âu Dương đã từng nói, thế gian này chính là một quyển sách, mình không có khả năng viết hết quyển sách, mình có thể viết một trang nào đó trong quyển sách đã là đủ rồi.