Chương 1193: Tiểu cung năm màu (2)
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1598 chữ
- 2020-05-09 07:09:16
Số từ: 1593
Nguồn: Vipvandan.vn
- Thì ra ngươi cũng có lúc buông thả.
Cầm Linh Linh nhìn thế giới bắt đầu nghiền nát, thật ra đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy trên mặt Âu Dương có biểu tình thất vọng, cái này không giống như Âu Dương khi đối mặt với bất cứ khó khăn gì đều dũng cảm tiến tới.
- Không phải ta muổn buông thả, kỳ thực với pháp tắc ta nắm giữ hiện tại, cho dù Thiên Vương muốn giết ta cũng không có khả năng, hiện tại pháp tắc của ta bao trùm toàn thân, trừ phi Thiên Vương lấy thân hóa đạo, bằng không căn bản không tìm được tồn tại của ta. Nhưng một khi hắn trở thành thiên đạo cũng không có cách nào nghiêm phạt ta, chỉ có thể bài trừ ta khỏi thế giới này.
Sau khi Âu Dương đạt được cao độ này cũng lý giải rất nhiều thứ.
- Có ý tứ gì?
Cầm Linh Linh rất hiển nhiên không rõ đây là ý tứ gì.
- Nói đơn giản, hiện nay trời là vô chủ, tất cả đều là thuận theo tự nhiên mà phát triển. Hiện tại Thiên Vương có thể diệt thế cũng bởi vì hắn chưa lấy thân hóa đạo, chờ khi hắn lấy thân hóa đạo, hắn sẽ biến thành thiên đạo chân chính.
- Nhưng thiên đạo không phải người, thiên đạo cũng không có nhiều tình cảm như con ngươi, lúc đó cho dù hắn còn nhớ ta, nhưng trong mắt hắn ta không phải là một đối thủ, nhiều nhất chỉ có thể xem là một cường giả mà thôi. Thế giới của hắn không cho phép ta tồn tại, đến lúc đó ta sẽ bị bài xích khỏi thế giới này, tiến vào hư vô vĩnh hằng, suốt đời này cũng khó có cơ hội trở lại thế giới này.
Âu Dương giải thích đơn giản một chút, nhưng lý luận vẫn chỉ có thể là lý luận, dù sao từ xưa đến nay chưa từng có người nào chứng thực tất cả chuyện này.
- Tiếp theo ngươi định làm thế nào?
Cầm Linh Linh đại khái cũng minh bạch, rất hiển nhiên Âu Dương thực sự đã đi tới bước cuối cùng, kế tiếp chọn lựa như thế nào vẫn là hắn tự quyết định.
- Làm thế nào! Ha ha, trong mắt ta cho tới bây giờ chưa có lúc nào buông thả, cho dù là lúc này cũng như vậy!
Âu Dương nắm tay, ký ức hai thế dung hợp hơn nửa, Âu Dương đã một lần nữa biến thành Thần Tiễn không gì không làm được, trong mắt hắn có kiên định, có ý chí chiến đấu bất khuất.
- Ngươi vẫn muốn chính diện đấu với Thiên Vương?
Từ trong mắt Âu Dương, Cầm Linh Linh có thể nhìn ra chiến ý, cuối cùng nam nhân này vẫn không lựa chọn sinh ra hi vọng mà lựa chọn đánh một trận với đối thủ tựa hồ không thể chiến thắng.
Âu Dương không trả lời, ánh mắt hắn nhìn ra phía xa, từng đạo quang thải kim sắc từ trên người Âu Dương bay ra, mỗi một hình ảnh đều hóa thành một chiếc chìa kim sắc, chìa khóa phảng phất như mở ra từng chiếc gông xiềng, thế giới từng bị Thiên Vương hủy diệt trước mặt chìa khóa lại được mở ra một lần nữa.
Quang thải trên dưới tung bay, thời gian phảng phất bắt đầu đảo lưu, tất cả sự vật đều bắt đầu lấy một loại tư thái rút lui bay về phía sau. Thời gian bắt đầu chuyển dời về sau, mỗi một thế giới đều giống như chịu ảnh hưởng.
Tiên giới mất đi từng chút được tu bổ, thế giới hủy diệt bắt đầu xuất hiện tân sinh, linh hồn từng bị chôn vùi cũng bắt đầu một lần nữa dựng dậy.
Từng sinh mệnh xuất hiện trong thế giới, thế giới phảng phất như một lần nữa được kéo đến niên đại huy hoàng nhất trước đây.
Phảng phất lại một lần nữa quay về hình dạng khi đại thời đại kết thúc.
Lúc này cách hẹn ước mười năm của Thiên Vương và Âu Dương chỉ còn thời gian nửa năm cuối cùng, trong nửa năm này Âu Dương muốn làm cái gì, Thiên Vương sẽ không ngăn cản, nhưng sau nửa năm chính là lúc săn bắn cuối cùng bắt đầu.
Chỉ có điều Âu Dương lần đầu tiên từ người săn bắn biến thành một con mồi đợi người ta tiêu diệt.
- Còn có nửa năm, kỳ thực ngươi có thể khiến cho thời gian của tiên giới nhanh hơn, cuối cùng trùng kích!
Cầm Linh Linh cũng đã nhìn ra, Âu Dương có lẽ không muốn tiếp tục tìm kiếm ký ức trước kia.
- Ký ức vĩnh viễn sẽ không tiêu tán, nhưng con đường chí cao vô thượng này lại cần cơ hội thiên đại, có lẽ trận chiến này ta sẽ thất bại, nhưng ta chưa bao giờ hối hận! Ta cũng xem như một cường giả gần như vô địch, cho dù ngã xuống ta cũng nên có một kết quả khiến thế giới này tôn trọng, cầm lấy nó!
Âu Dương nói đến đây, cầm trong tay một tiểu cung năm màu được chạm khắc từ đá giao cho Cầm Linh Linh.
- Cho dù ta thất bại, cầm tín vật này các ngươi cũng có thể sống sót trong thế giới tương lai, cái này xem như lễ vật cuối cùng ta tặng cho các ngươi.
Nói xong câu đó, Âu Dương biến mất trong tầm mắt Cầm Linh Linh, khi Cầm Linh Linh mở mắt ra, nàng đã về tới Cầm gia. Tất cả chuyện này giống như một giấc mơ, nếu như không phải trong tay đang cầm tiểu cung năm màu chứng thực tất cả đều là sự thật, có thể Cầm Linh Linh sẽ hoài nghi tất cả chuyện này đều là giả.
Tiên giới, tiên giới hủy diệt hơn phân nửa một lần nữa khôi phục, vô số người đều giật mình nhìn tất cả hồi sinh, thân hữu của mọi người đều phục sinh. Loại chuyện quỷ dị này từ xưa đến nay chưa bao giờ xảy ra. Đây là biến hóa từ trước đến nay chưa từng có, đây là sáng tạo, đây là lực lượng thuộc về thiên đạo.
- Âu Dương đã thành công sao?
Trên thánh sơn, thánh sơn đã từng mai một, hiện nay cũng đã khôi phục nguyên dạng, những người đã từng bị Thiên Vương đưa về hư vô cũng một lần nữa đứng trên thánh sơn.
- Có lẽ không phải, nếu như Âu Dương thành công, tại sao có thể không đến gặp chúng ta!
Bạch Hủ Minh nhìn bầu trời sáng sủa, trong mắt mang theo mấy phần lo lắng.
- Nếu như hắn không thành công, làm sao linh hồn của chúng ta có thể được hắn lôi ra từ trong hư vô?
Tiểu Nhạc không giải thích được nói.
Vệ Thi cắn cắn tóc nói:
- Bán bộ chí cao vô thượng, có lẽ hắn đã có thể khống chế một phần nào đó của thiên đạo, nhưng hắn vẫn không phải thiên đạo cuối cùng. Hiện nay tiên giới đều đang đồn đại hẹn ước mười năm, lúc này cách hẹn ước mười năm đó hình như chỉ còn nửa năm cuối cùng, không biết cuộc đời này chúng ta còn có cơ hội gặp lại hắn hay không.
Âu Dương không lựa chọn đi gặp mặt những bằng hữu, bởi vì hắn không biết nên nói cái gì, hắn lại càng không muốn làm những bằng hữu này lo lắng, thứ duy nhất hắn có thể làm chính là làm cho những bằng hữu này bất tử.
Thiên ngoại, một đạo quang huy vô sắc từ trên trời giáng xuống, quang huy này mang theo hỏa diễm nồng đậm, hỏa quang như đốt cháy tất cả, một bóng người huyết sắc xé nát thời không ngoại vực, quyển động hỏa diễm khắp bầu trời xuất hiện trên thánh sơn.
Đây là Âu Dương! Không, chuẩn xác mà nói đây không thể xem là chân thân của Âu Dương, đây có lẽ là phân thân của Âu Dương, cũng chính là phân thân do linh hồn hỏa diễm huyễn hóa ra tiêu tán trước đây.
Phân thân này gánh vác quá nhiều thứ, một khắc trước Âu Dương đã thức tỉnh phân thân này, kêu phân thân này đến thủ vệ thánh sơn, cho dù trận chiến cuối cùng của hắn thất bại, Thiên Vương cũng sẽ vì tôn trọng với đối thủ duy nhất mà buông tha mọi người trên thánh sơn.
- Âu Dương
Khi nhìn thấy bóng người này xuất hiện, rất nhiều người kinh hãi kêu lên, nhưng rất nhanh bọn họ biết mình đã nhầm. Mặc dù phân thân do linh hồn hỏa diễm ngưng tụ nhìn qua rất giống Âu Dương thật sự, đặc biệt hỏa diễm ngút trời kia có vẻ chân thực không gì sánh được. Nhưng trên thực tế phân thân linh hồn hỏa diễm lại vĩnh viễn chỉ là phân thân, nó không có linh hồn, nó giống như một bảo vật, nó chỉ có thể dựa theo ý chí chủ nhân đi làm một số việc mà thôi.