Chương 323: Chân thân Đại Đế của Âu Dương
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1558 chữ
- 2020-05-09 07:05:02
Số từ: 1553
Nguồn: Vipvandan.vn
- U...u...
Tiếng quỷ khóc lại truyền đến, nhưng lần này tiếng quỷ khóc có vẻ còn đáng sợ hơn lần trước, khi tiếng kêu này vang lên, Thánh Thể trên Xuyên Vân Thuyền trực tiếp bị chấn động hôn mê, ngay cả Vương Tử Phong vừa rồi còn cười nói vui vẻ lúc này cũng té xỉu.
Bạch quang lại lóe lên, U Nguyệt Ảnh lần thứ hai bạo khai Hỏa Phượng Hoàng ngăn trở bạch quang, nhưng so với bạch quang bạo phát lần trước, bạch quang lần này nhiều gấp mấy trăm lần, rất nhiều bạch quang bị hỏa điểu trung hoà, nhưng vẫn có vô số đạo vọt tới Xuyên Vân Thuyền mang đi sinh mệnh của một số người hôn mê.
Tiếng khóc tuyệt vọng từ trên Xuyên Vân Thuyền truyền đến, tất cả mọi người đã nhìn ra, Đại Đế U Nguyệt Ảnh đã tận lực, nếu như không có nàng chống đỡ, có thể tất cả mọi người trên Xuyên Vân Thuyền đều đã bị tiêu diệt.
- Ông...
Ngay khi mọi người đang tuyệt vọng, thanh đăng trên đầu thuyền Xuyên Vân Thuyền chậm rãi sáng lên.
Không ai phát hiện, khi tất cả Thánh Thể đều bị chấn động hôn mê, còn có một Thánh Thể không hôn mê, đó chính là Âu Dương, Âu Dương vẫn đang nỗ lực đột phá nhị giai.
- Thanh đăng hiện rồi.
U Nguyệt Ảnh thấy thanh đăng hiện lên, dáng vóc tiều tụy của nàng vội vàng quỳ xuống bái lạy thanh đăng, trên Xuyên Vân Thuyền thanh đăng là hi vọng cuối cùng của bọn họ, tương truyền thanh đăng có thể cho mượn lực lượng không thể tưởng tượng, xé mở sương mù nhìn ánh mặt trời. Nhưng từ trước đến nay đó chỉ là truyền thuyết.
Bởi vì Thần Cốt chiến thuyền xuất hiện bảy lần, thanh đăng đốt sáng bảy lần, kết cục của bảy lần này đều là Xuyên Vân Thuyền biến thành thuyền chết.
Thuyền giết chóc và thuyền hi vọng quyết đấu, bao gồm cả lần trước và lần này, tổng cộng là chín lần, trong chín lần này có thể có một lần kỳ tích diễn sinh hay không.
- Thanh đăng cho ta mượn nghịch thiên lực để ta xé mở sương mù đi.
Có người la lên, nhưng thanh đăng hoàn toàn không để ý tới những người này, nó chậm rãi trôi lên phía trên cùng của Xuyên Vân Thuyền.
Thanh quang từ trên thanh đăng chiếu xạ lên từng người, lúc này sự sợ hãi như tản ra, một luồng an tường xuất hiện trong lòng mọi người.
Thanh quang chiếu lên từng người một, nhưng nó phảng phất như không tìm được người nó muốn ký thác người, mỗi lần chỉ lóe lên rồi biến mất.
- Thanh đăng đang tìm hi vọng, nó đang đốt cháy hi vọng.
Tiểu Nhạc nói, ánh mắt không tự chủ nhìn về phía Âu Dương, nếu như nói lúc này người nào có thể tiếp thu viễn cổ lực của thanh đăng, ngăn cơn sóng dữ, vậy thì chính là chủ nhân cùa tứ phương chiến kỳ Âu Dương
Tiểu Nhạc không tin chủ nhân của tứ phương chiến kỳ Âu Dương sẽ chết trong Mê Hồn Hải, tứ phương chiến kỳ chắc chắn sẽ không cho phép chủ nhân của mình bị Thần Cốt chiến thuyền giết chết.
- Ông...
Thanh đăng vẫn lóe ra như trước, khi tới trước người U Nguyệt Ảnh, sau khi lóe lên một lát, bỗng nhiên thanh quang đại phát.
- Nguyệt Ảnh tông chủ chẳng lẽ là hi vọng lần này?
Vô số người đều ngơ ngác nhìn thanh quang trên người U Nguyệt Ảnh, trong mắt bọn họ lộ vẻ hi vọng.
Đáng tiếc U Nguyệt Ảnh bị thanh đăng rọi sáng lại biết, thanh đăng khôi phục lực lượng tổn thất của nàng, nhưng không cho nàng mượn bất cứ viễn cổ lực gì.
Sau khi thanh quang lóe lên lại chậm rãi lờ mờ, nhìn thấy màn này, mọi người vừa mới nhen nhóm hi vọng, lại lần thứ hai tuyệt vọng.
Lần lượt từng người một, mỗi một lần thanh đăng lóe lên đều khiến trái tim mọi người như ngừng đập, nhưng thanh đăng giống như trêu đùa bọn họ, sau mỗi lần hi vọng đều biến mất.
- Còn có mười người, nếu như mười người cuối cùng không thể mượn thanh đăng lực, như vậy đây là con thuyền chết thứ chín.
Mục Uyển nhìn thanh đăng lóe lên, trong lòng nàng còn có hi vọng cuối cùng.
Mười người... Bảy... Ba... Hai... Nhìn thanh đăng cuối cùng đi tới trước mặt Âu Dương, hầu như trong nháy mắt tất cả mọi người sản sinh tuyệt vọng, vẻ không cam lòng hầu như xuất hiện trên mặt mỗi người.
- Ông...
Ngay khi tất cả mọi người hầu như nhắm mắt lại, thanh đăng điên cuồng lóe lên, trên bầu trời bỗng nhiên sấm sét đại phát, mây đen che khuất bầu trời, thanh quang phóng lên cao.
- Người hi vọng quả nhiên là ngươi ha ha ha... Ta đã nói thế nào, tiểu tử này nhất định có thể châm lửa hi vọng.
Tiểu Nhạc kêu lên một tiếng, nhảy dựng lên, nhìn dáng vẻ khoa chân múa tay vui sướng của hắn, giống như thanh quang chiếu sáng Âu Dương còn kích động hơn là chiếu sáng bản thân hắn.
Thanh đăng bắt đầu xoay tròn quanh Âu Dương, lúc này thanh đăng đang chứa hi vọng của tất cả mọi người, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn Âu Dương đang nhắm mắt ngồi trên mặt đất.
Thanh quang phóng lên cao, xuyên qua tất cả mây mù xung quanh Xuyên Vân Thuyền, bầu trời bị hắc ám che phủ, phong bạo lấy Xuyên Vân Thuyền làm trung tâm điên cuồng chuyển động.
Sóng biển hình thành một con sóng thật lớn bao vây toàn bộ Xuyên Vân Thuyền, từng bức tranh đến từ viễn cổ hiện ra trên sóng biển.
- Mau nhìn xem, đây là viễn cổ Phi Tiên.
Tiểu Nhạc đưa tay chỉ sóng biển, người trên Xuyên Vân Thuyền nhìn không chớp mắt những bức tranh trên sóng biển.
Trên bức họa từng bóng người phi thiên độn địa, tựa hồ không có gì không thể làm, từng mảnh thời không bị xé nát, trên bầu trời vố sô lôi quang phủ xuống, xé rách hư không, xé rách sóng biển.
- Ầm...
Sóng biển tan vỡ, dẫn động tất cả lực lượng của thanh đăng.
Thanh đăng đình chỉ chuyển động, lở lửng trên đỉnh đầu Âu Dương.
Thánh Thể nhị giai, Thánh Thể tam giai, tứ giai, ngũ giai... Lúc này tu vi của Âu Dương dùng một tốc độ gần như không thể tưởng tượng bắt đầu điên cuồng tăng trưởng.
- Trời ạ, tiến nhập Pháp Thân, hắn không dùng đến một phút đồng hồ từ Thánh Thể bước vào Pháp Thân, còn đang tăng trưởng.
Người trên Xuyên Vân Thuyền như phát mộng, bọn họ giống như đang nhìn thấy quỷ.
- Ngu ngốc đây là Xuyên Vân Thuyền cho hắn mượn lực lượng, loại lực lượng này nhiều nhất chỉ có thể duy trì một thời gian, tu vi của bản thân hắn đã bị phong ấn.
Tiểu Nhạc tỏ vẻ khinh bỉ những tên không có kiến thức này.
Nếu như nói thanh đăng thực sự có thể đưa Âu Dương lên Đại Đế, như vậy Âu Dương còn khổ tu cái rắm.
- Pháp Thân ngũ trọng thiên, trời ạ, đã là Pháp Thân ngũ trọng thiên.
Không ai để ý đến châm chọc của Tiểu Nhạc, thứ bọn họ có thể thấy chỉ là Âu Dương điên cuồng đề thăng.
- Ông...
Thân thể Âu Dương bỗng nhiên run rẩy đứng lên, hư ảnh của chiến cung huyết sắc từ phía sau hắn hiện lên.
- Đại Đế chân thân, trời ạ, hắn không cần đến hai phút đã bước vào Đại Đế, đây là Đại Đế chân chính, đây là Đại Đế chân thân.
Toàn bộ người trên Xuyên Vân Tiễn đều phát điên.
Huyết sắc chiến cung là hư ảnh lấy Thứ Kiêu Cung làm nguyên hình, đây là chân thân Đại Đế của Âu Dương, cho dù là được thanh đăng mạnh mẽ giao cho Đại Đế chân thân, nhưng đây thật sự là Đại Đế chân thân chân chính.
- Cô... Cô...
Hai tiếng kiêu minh tràn ngập sát ý từ trên trời truyền đến, hai huyết diễm kiêu toàn thân thiêu đốt từ trên trời bay thẳng xuống, cuối cùng rơi xuống Thứ Kiêu Cung, lúc này Thứ Kiêu Cung rốt cuộc hiện lên phía sau Âu Dương.
- Xong rồi... Đại Đế chân thân thể hoàn toàn...
U Nguyệt Ảnh nhìn Âu Dương lúc này, từ trên người Âu Dương nàng có thể cảm giác được uy nghiêm đỉnh phong thuộc về Đại Đế.
Một tiểu tử Thánh Thể nhị giai trong nháy mắt được thanh đăng tạo nên Đại Đế, trở thành Đại Đế, đây là kỳ tích, đây là kỳ tích không thể lặp lại.