• 2,540

Chương 377: Tán tận thiên lương (1)


Số từ: 1521
Nguồn: Vipvandan.vn
Có người?
Âu Dương cảm thấy rất kỳ quái. Tại sao mộ tổ của Đa gia lại có người được? Không phải Đa gia đã bị tiêu diệt toàn bộ hay sao? Lẽ nào bên trong chính là người chết? Giống như lúc mình ở Bão Táp Thành nhìn thấy thi thể viễn cổ vậy?
Đa gia cũng là gia tộc truyền thừa từ viễn cổ. Trong mộ tổ Đa gia xuất hiện thi thể của cường giả viễn cổ? Điều này có thể sao?
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng Âu Dương nhanh chóng loại bỏ ý nghĩ này. Bởi vì từ phía xa Âu Dương có thể nhìn thấy người kia đang quỳ trên mặt đất, không ngờ lại có chút run rẩy.
- Người sống.
Âu Dương lập tức hiểu ra. Đây hẳn là một người sống. Hơn nữa người sống này hẳn là con cháu của Đa gia. Rất rõ ràng, nơi này là mộ tổ của Đa gia. Nếu như những người khác đi tới nơi này sẽ không quỳ xuống, sẽ không tế bái.
Vèo...
Thoáng cái Âu Dương đã tới phía trước sơn cốc. Âu Dương không lựa chọn bay vào. Từ phương diện nào đó mà nói đây cũng là một sự tôn trọng đối với người chết.
Đừng thấy Âu Dương giết người như ngóe. Trên thực tế Âu Dương không phải kẻ cuồng sát nhân. Âu Dương giết người giống nưh con cọp ăn con thỏ vậy. Con cọp ăn con thỏ là vì sinh tồn, Âu Dương cũng vì sinh tồn. Âu Dương chỉ giết người mới có thể thăng cấp. Cho nên trước sau hắn chỉ giết ở biên giới.
- Chuyện gì xảy ra vậy.
Vừa bước vào sơn cốc Âu Dương liền khiếp sợ. Huyễn trận trong sơn cốc này không có vấn đề gì. Đây là một huyễn trận thiên nhiên. Huyễn trận chỉ có công hiệu mê hoặc tầm nhìn, nhưng không hề có lực sát thương. Nhưng khi Âu Dương bước vào sơn cốc, lại phát hiện nơi này thậm chí có dấu vết đào bới.
Một vài hài cốt nằm ngổn ngang xung quanh. Mặt đất đã bịđào mới loang loang lổ lổ, Cả lối vào sơn cốc đã bị phá hỏng không còn hình dạng ban đầu.
Nhìn thấy cảnh tượng này thân hình Âu Dương không hề dừng lại. Vèo một tiếng hắn đã vọt vào trong sơn cốc, bắt đầu kiểm tra. Nhưng vừa nhìn Âu Dương liền hít một hơi lạnh.
Không ngờ huyệt mộ nằm phía trong sơn cốc, toàn bộ đã bị người ta đào lên. Di cốt tổ tiên Đa La đã đặt khắp nơi. Cả sơn cốc đều là mộ tổ của Đa La, nhưng không ngờ cả toà sơn cốc đều bị người ta đào lên.
Nhìn thấy cảnh tượng mộ tổ bịđào lên như vậy, cho dù ngốc Âu Dương cũng biết đã phát sinh chuyện gì. Nhưng cảnh tượng như vậy đã đả kích Âu Dương rất lớn.
Mối thù lớn tới mức nào mới có thể khiến người ta đào mộ tổ? Mình với Trịnh gia xem như là đại thù chứ? Nhưng mình cũng không phát rồ tới mức đi đào mộ tổ của Trịnh gia. Người chết đã qua đời, nên để bọn họ được an nghỉ. Nhưng hôm nay khi trong lòng Âu Dương vô cùng thoải mái mang theo ngọn đèn màu xanh đi tới nơi này lại nhìn thấy mộ huyệt của Đa La bị người ta đào lên. Rất nhiều di cốt tổ tiên Đa La bị người ta bỏ sang một bên.
Điều này bảo Âu Dương làm sao chôn cất Đa Âm được nữa? Bảo Âu Dương làm sao tế linh hồn Đa Âm linh thiêng trên trời. Lẽ nào mai táng Đa Âm tại mộ tổ bịđào này, khiến Đa Âm sau khi chết vẫn không thể yên nghỉ sao?
Chỉ thoáng chốc, lửa giận trong lòng Âu Dương tăng lên. Âu Dương một lòng xông vào tiểu thế giới, không tính qua lại nhiều với người của tiểu thế giới này. Chủ yếu là thế giới khác nhau, cách nhìn nhận sự vật sự việc cũng khác nhau.
Một cường giả Pháp Thân xuất hiện ở tiểu thế giới, nếu như Âu Dương nguyện ý, tiêu diệt tất cả tiểu thế giới này cũng không có áp lực. Nhưng Âu Dương không dựđịnh làm như vậy. Dù sao chiến trường của mình là ở Chân Linh Giới.
Lần này mình tới đây chính là muốn an táng Đa Âm, khiến tiền bối viễn cổ đã từng cho mình mượn hi vọng có thể lá rụng về cội. Nhưng bây giờ mộ tổ của Đa Âm đã bị người ta đào bới như vậy. Vậy Âu Dương làm sao ăn nói được với Đa Âm?
Đa gia diệt vong, đây là chuyện của tiểu thế giới, Âu Dương không xen vào được. Nhưng mộ tổ của Đa Âm bị người ta đào lên, nếu lần này Âu Dương còn có thể thản nhiên đối mặt, vậy hắn không phải là Âu Dương nữa.
- Ngươi... Ngươi...
Người trẻ tuổi quỳ trên mặt đất đã phát hiện ra Âu Dương. Lúc này trên mặt người trẻ tuổi kia đều là nước mắt. Tay của hắn ôm một đống hài cốt, dáng vẻ tuyệt vọng kia khiến người ta không dám nhìn.
Âu Dương quay đầu nhìn về người trẻ tuổi kia. Trên mặt hắn mang theo một tia chua xót. Tuy nhiên chua xót này không phải là đối với Đa gia, mà là chua xót cho Đa Âm.
Âu Dương là một người phân biệt rõ phải trái. Giống như ở tiểu thế giới ban đầu, Trịnh Khôn có ơn đối với mình, mình vĩnh viễn khắc ghi trong lòng. Nhưng Trịnh Khôn là Trịnh Khôn. Trịnh gia là Trịnh gia. Hai người này trong mắt Âu Dương căn bản không có quan hệ.
Giống như lần này đến tiểu thế giới Thiên Hà vậy, Đa Âm là Đa Âm, Đa gia là Đa gia. Nếu như Âu Dương đến sớm một bước, hắn cũng sẽ không đi ngăn cản tai họa phát sinh. Nhiều nhất chính là lưu lại một huyết mạch cho Đa gia mà thôi.
Nhưng, lúc này mộ tổ của Đa gia bịđào lên. Đây không phải là chuyện mộ tổ của Đa gia nữa. Mộ tổ này cũng là một tổ của Đa Âm. Việc này chẳng khác gì khiến Đa Âm sau khi chết không có chỗ an tang. Hành động ác động như vậy, ngay cả Âu Dương cũng chịu không được.
- Ngươi là hậu nhân của Đa gia.
Âu Dương dùng tay nâng ngọn đèn màu xanh, nhìn người trẻ tuổi kia.
- Ta...
Trong mắt người trẻ tuổi kia đầy do dự. Hắn thật sự là hậu nhân của Đa gia. Hắn tên là Đa Minh. Đây chính là huyết mạch duy nhất còn lưu lại của Đa gia. Lúc này Đa Minh nhìn Âu Dương. Hắn không biết rốt cuộc Âu Dương tới đây làm gì.
Đa Minh đã từng là một gã công tử bột của Đa gia. Mỗi ngày hắn không có việc gì làm. Ngoại trừ du ngoạn khắp nơi gây phiền phức ra, không hề làm gì.
Khi Vương thành Huy Hoàng bị phá hủy, vừa vặn Đa Minh đang ở bên ngoài. Xem như hắn may mắn trốn thoát, lưu lại cho Đa gia bảo một huyết mạch cuối cùng. Nhưng Đa Minh hận hắn không hận người khác. Hắn hận mình trước kia chỉ là một vương tử công tử bột. Hắn chỉ có tu vi nhị giai, không có người thân, không có thực lực, cái gì cũng không có.
Như vậy mình căn bản không có cách nào báo thù cho mọi người trong Đa gia. Sau đó Đa Minh ngẫu nhiên nghĩđến lời phụ hoàng hắn từng nói. Trong mộ phần của Đa gia có chôn một vài điển tịch Đa gia được truyền từ viễn cổ. Một mình Đa Minh tiến vào mộ tổ chính là muốn tìm điển tịch trong mộ phần của lão tổ để thay đổi bản thân, tương lai còn có thể quay đầu trở lại.
Nhưng khi Đa Minh một mình tiến vào một phần của Đa gia, hắn lại phát hiện mộ tổ đã bị người ta đào bới. Tất cả hài cốt của tổ tiên đều bị người ta đào lên. Thậm chí còn có rất nhiều hài cốt bị người ta ác ý phá hoại. Thủ đoạn ác độc này khiến Đa Minh cảm thấy tuyệt vọng.
Mà lúc này Âu Dương hỏi hắn có phải hậu nhân của Đa gia hay không, Đa Minh do dự. Hắn sợ Âu Dương là người của đế quốc Tuần Thiên hoặc là người của đế quốc Mễ Nhĩ. Một khi mình mở miệng nói mình là hậu nhân của Đa gia, vậy mình huyết mạch cuối cùng của Đa gia có lẽ sẽ không giữđược.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Yêu Cung.