Chương 435: Dị bảo chung kết giả
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1497 chữ
- 2020-05-09 07:05:37
Số từ: 1492
Nguồn: Vipvandan.vn
Âu Dương nói:
- Vậy ta sẽ để ngươi xem cái gì mới là thật sự tự kiêu.
Âu Dương lắc người bay xuống Thông Thiên phong.
- Tốt! Để ta xem Thần Sư nhà ngươi rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh!
Trịnh Phong đã sớm ôm cục nghẹn cực lớn, vô cùng không cam lòng đến đây xin lỗi, bây giờ Âu Dương tỏ rõ muốn lấy mạng gã, nếu mà gã lùi bước thì không xứng làm Trịnh gia lão tổ.
- Đi báo cho thái thượng trưởng lão.
Lỗ Tu không ngờ sự việc phát triển đến nước này, vốn Đại Đế đều xuất hiện hoàn toàn có thể một hơi đánh chết Trịnh Phong, gã không hiểu tại sao Âu Dương làm điều thừa như vậy?
Lỗ Tu tất nhiên không thể hiểu, mặc dù Âu Dương ở Vạn Tiên sơn nhưng thù hận với Trịnh gia thì hắn muốn giải quyết bằng năng lực của mình. Hôm nay nếu không phải dùng Thần Sư Chi Nhãn nhìn thấy vài thứ thì Âu Dương tuyệt đối để Đại Đế Vạn Tiên sơn ra tay diệt Trịnh Phong.
Bây giờ Âu Dương đã phát hiện ra bí mật, hắn hoàn toàn toàn năng lực xử lý thì cần gì khiến Vạn Tiên sơn rơi vào cái mũ lấy nhiều hiếp ít? Hơn nữa Âu Dương trở thành Thần Sư rồi cũng nên lộ ra vài phần thực lực.
Trên Thông Linh Hải, Âu Dương đứng chính giữa mặt nước, xung quanh có rất nhiều người đang xem cuộc chiến, những người này có là đệ tử Vạn Tiên sơn, có là thế lực khác phái người đến.
Thấy Âu Dương một mình đối mặt Trịnh Phong, đám người rất khó hiểu. Ai cũng biết Trịnh Phong là cảnh giới pháp thân tu vi Đại Đế, mặc dù Âu Dương bước vào Thần Sư nhưng thực tế tu vi chẳng qua mới vào pháp thân, căn bản là cuộc chiến không cùng đẳng cấp. Tại sao Âu Dương muốn một mình khiêu chiến với Trịnh Phong? Không lẽ hắn thật sự tự kiêu đến không sợ gì?
- Cuộc chiến hôm nay, sinh tự biết.
Âu Dương lấy ra Thứ Kiêu cung, từng vòng sóng gợn Thần Sư mang theo huyết sắc yêu khí lan quanh người hắn.
- Sinh tử tự biết!
Trịnh Phong thốt ra bốn chữ, cả người chợt kéo một chuỗi tàn ảnh đánh tới Âu Dương, một thanh trường kiếm ám kim nằm trong tay gã. Ai cũng thấy ra Trịnh Phong hung mãnh.
Chu Đào dứng bên cạnh Đỗ Thanh Huyền, nói:
- Quả nhiên Trịnh Phong đã bước vào Đại Đế, không biết Thần Sư Âu Dương làm sao nghịch thiên mà đi?
- A?
Chu Đào vừa dứt lời thì trên Thông Linh Hải xảy ra chuyện vô cùng kỳ diệu.
Trịnh Phong như lốc xoáy vọt tới chỗ Âu Dương, mũi kiếm của gã đã đến trước mặt hắn. Khi đám Đại Đế Vạn Tiên sơn chuẩn bị sẵn sàng lao vào cứu người thì Âu Dương dùng một ngón tay điểm vào mũi kiếm của Trịnh Phong.
Tiếp theo trên Thông Linh Hải diễn ra một hình ảnh, Trịnh Phong tay cầm kiếm đâm thẳng Âu Dương, tay trái hắn nắm Thứ Kiêu cung, tay phải một ngón chỉ vào mũi kiếm, phút chốc gã như bị đông lại.
Nhìn thấy tình hình này, nhiều người kiềm không được cất tiếng hỏi:
- Có chuyện gì vậy? Tại sao Trịnh Phong bị đóng đinh?
- Có chuyện gì? Tại sao Trịnh Phong không nhúc nhích?
Lỗ Tu dã cầm sẵn kiếm linh màu xanh, tùy thời chuẩn bị ra tay, nhưng thấy tình hình này thì gã không tiện hành động.
- Mau nhìn kìa, người Trịnh Phong biến to!
Mọi người đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy trên Thông Linh Hải, Trịnh Phong ở trước mặt Âu Dương không ngừng phình to, mới vài giây gã từ đồng tử mười mấy tuổi biến thành một thiếu niên.
- Có chuyện gì? Tại sao thân đồng tử của Trịnh Phong biến lớn?
Nhìn thấy hình ảnh khó tin này, chính U Nguyệt Ảnh cũng ngây ngẩn.
Vèo!
Một cơn gió nhẹ thổi qua mặt biển, bên bờ Bạch Hủ Minh chắp tay đứng nhìn hình ảnh quái dị, dù là lão cũng không hiểu chuyện gì xảy ra.
Trong khi mọi người thắc mắc thì giọng Âu Dương từ Thông Linh Hải bay bổng:
- Ngươi cho rằng có một dị bảo viễn cổ phong ấn trong người là có thể khiến ngươi từ một phế vật biến thành thiên tài sao?
- Dị bảo viễn cổ!
Âu Dương nói:
- Thực lực của ngươi chẳng qua là thánh thế, dựa vào dị bảo viễn cổ chế tạo ra cảnh giới pháp thân thực lực Đại Đế, nhưng dù ngươi có che giấu cỡ nào thì trước Thần Sư Chi Nhãn đều vô dụng. Thần Sư có một cái tên, gọi là dị bảo chung kết giả!
Pháp thân cự tượng bạo ra từ sau lưng Âu Dương.
Thứ Kiêu cung hiện ra, mặc dù cây cung không linh động chân thật như Đại Đế chân thân nhưng đây chân chính là pháp thân cự tượng, cũng là lần đầu tiên Âu Dương sử dụng sau khi Âu Dương tu phục Thứ Kiêu cung, chân chính có được pháp thân.
Ầm!
Âu Dương một đấm mạnh đánh bay Trịnh Phong, sau đó hắn kéo Thứ Kiêu cung, huyết sắc tên bắn ra. Mũi tên này cắm vào lồng ngực Trịnh Phong, nhưng gã có tu vi Đại Đế, dù Âu Dương dùng lực thiên cơ khống chế dị bảo trong người gã thì muốn oanh sát Trịnh Phong không phải chuyện dễ.
Âu Dương nói:
- Không phải ngươi nói mình có tu vi Đại Đế sao? Không phải đã nói ta cuồng vọng tự kiêu sao?
Lại một mũi tên cắm vào người Trịnh Phong.
Nhiều người kinh kêu, Trịnh Phong mới rồi còn rất hung mãnh giờ giống búp bê vải bị Âu Dương xoay tới xoay lui, không có chút sức phản kháng.
- Đây...đây chính là lực Thần Sư? Ngay cả Đại Đế cũng chỉ có thể bị động bị đánh?
Đỗ Thanh Huyền nhìn Âu Dương đứng trên biển liên tục bắn tên cắm vào người Trịnh Phong, lòng ngũ vị tạp trần.
Chu Đào nhìn Âu Dương ở trên Thông Linh Hải hào khí ngất trời, nói:
- Không đúng, chắc chắn có gì lạ, Thần Sư trước giờ không đi kèm với danh từ chiến đấu, Thần Sư đại biểu là hy vọng, chắc chắn là có gì đó khác thường!
Mặc dù Chu Đào cứ cường điệu có điều lạ nhưng nhìn thấy nên là Trịnh Phong ngược sát Âu Dương giờ tình hình hoàn toàn ngược lại, gã không thể chấp nhận được.
Phập!
Lại một mũi tên bắn ra. Bị Âu Dương không ngừng oanh kích, Trịnh Phong bắt đầu hộc máu, nhưng hộc máu không bằng nỗi bực tức trong lòng gã.
Trịnh Phong cố gắng muốn thúc đẩy dị bảo thay thế yêu đan trong người gã phóng ra lực lượng. Rốt cuộc, Trịnh Phong xông phá lực Thần Sư của Âu Dương trói buộc dị bảo trong người gã, nhưng giờ gã không dám tới gần hắn nữa, nhân cơ hội lại bị đánh bay vắt giò lên cổ chạy.
- Chạy! Ngươi có thể chạy đi đâu!
Âu Dương thấy Trịnh Phong xoay người rời đi, kéo Thứ Kiêu cung, Thần Sư Chi Nhãn màu vàng nhìn phía xa gã chạy như bay, một mũi xuyên vân tiễn mang theo bão tố to lớn trùng thiên.
Âu Dương đi theo sau Trịnh Phong truy đuổi.
Ầm!
Xuyên vân tiễn bay trăm dặm thành công đuổi kịp Trịnh Phong, mũi tên này bắn cho gã ở trên không trung liên tục lộn mấy vòng nhưng gã vẫn không dám dừng lại, bây giờ gã nhìn Âu Dương như thấy quỷ.
Dị bảo của Trịnh Phong chưa từng ra lỗi gì, nhưng khi đối mặt Thần Sư Âu Dương thì hoàn toàn mất đi tác dụng. Chỉ cần Trịnh Phong tới gần Âu Dương thì sẽ bị những phù triện quái dị khống chế dị bảo, suy nghĩ duy nhất trong lòng Trịnh Phong chính là chạy khỏi đây.
- Ngươi đi không được!
Âu Dương hóa thành tia chớp đen theo sát sau lưng Trịnh Phong, từng mũi xuyên vân tiễn không ngừng bay ra, mỗi lần xuyên vẫn tiễn đánh trúng Trịnh Phong là khoảng cách giữa hai người sẽ thu nhỏ lại.
Hai người một trốn một đuổi, sau lưng họ là các Đại Đế đi theo, muốn nhìn Âu Dương có thật sự đánh chết được Đại Đế kỳ lạ Trịnh Phong không