Chương 648: Huynh đệ Hùng gia
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1496 chữ
- 2020-05-09 07:06:44
Số từ: 1491
Nguồn: Vipvandan.vn
May mà Âu Dương là Yêu Cung Thủ, có năng lực đánh viễn trình siêu cấp, khiến hắn có lực tập kích cực mạnh và chạy trốn, nếu không thì chỉ có mình hắn đúng là khó khăn.
Âu Dương nói:
- Bắt đầu từ Đông Lăng Thảo trước đi. Đông Lăng Thảo là thưa thớt trước, dược liệu sinh trưởng ở hoàn cảnh băng giá cũng rất ít, bên đó chắc ít người hơn.
Âu Dương xoay người lao nhanh hướng bắc, chỗ tượng trưng cho cho thế giới mùa đông.
Lối vào Bách Hoa cốc, một khối đất có tấm bia đá bị đẩy ngã, ba, bốn chục người nam nữ mặc trang phục Thiên Trụ sơn đi cùng nhau. Lần này Thiên Trụ sơn tiến vào thế giới Dị tộc, dẫn đầu đội ngũ là hai tiên đế. Có hai tiên đế dẫn dắt, bình thường chỉ cần không tiến vào phạm vi Vạn Yêu Chi Thành thì vẫn rất an toàn.
Trong hai tiên đế có một người lên tiếng:
- Đừng xem thường Dị tộc, trên đường gặp phải đều là Dị tộc rải rác, nhưng trong Bách Hoa cốc thì khác. Ở đây có lúc sẽ gặp Dị tộc cao đẳng nhất trong Dị tộc, tại đây các ngươi hãy cất đi lòng khinh thường, bởi vì ở đây một lần xem thường có lẽ các ngươi phải trả giá bằng sinh mệnh của mình.
Người này khoảng ba mươi tuổi, ai gặp gã lần đầu đều cho hai chữ đánh giá, vạm vỡ! Đúng vậy, tên này lực lưỡng như là một con gấu người, đặc biệt trên mặt chùm râu tựa cương châm khiến người cảm thấy uy mãnh bất phàm, gã cũng có cái tên rất oai phong, Hùng Bá!
Hùng Bá, người cũng như tên, vũ lực tuyệt đối cường đại, nhưng đầu óc không được tốt lắm. Tiên đế đi theo Hùng Bá vừa lúc bổ sung điểm này.
Mã Thanh Hà làm bất cứ chuyện gì đều thích ổn thỏa, xem như sắp xếp người ta cũng rất đáng tin. Tiên đế đi cùng Hùng Bá trông như bạch diện thư sinh, nếu không biết thân phận tiên đế của gã có lẽ nhiều người cho rằng gã là một thư sinh bình thường, còn đặc biệt dễ khi dễ.
Nhìn bộ dạng gã yếu ớt, mặt cười toe toét, ai lần đầu tiên thấy gã đều bản năng cảm thấy tên này rất dễ bị ăn hiếp, đều muốn ngược tên này một trận.
Nhưng nếu ngươi bị mặt hổ cười này lừa gạt thì chắc chắn ngươi sẽ có kết quả cực kỳ thảm. Bởi vì tất cả sớm dùng sự thật chứng minh, mỗi người mưu toan khiêu khích mặt hổ cười này cuối cùng trả cái giá đều là chết chóc, còn là cái chết đặc biệt thảm, tử vong khiến người sợ hãi.
Mặc dù mặt hổ cười được gọi là Tiếu Diện Hổ nhưng gã lại có cùng họ Hùng, nếu như không có ai nói thì tuyệt đối không ai tin tưởng, Tiếu Diện Hổ Hùng Phong là ca ca của Hùng Bá. Hai người một cương một nhu, hai huynh đệ cùng một chỗ đúng là thiên hạ tuyệt phối.
Hùng Bá xem như là chiến tướng dưới tay Mã Thanh Hà, Hùng Phong là trí tướng dưới tay gã. Có thể nói hai huynh đệ đều là người Mã Thanh Hà xem trọng, nếu không thì không thể nào để họ dẫn dắt tinh anh Thiên Trụ sơn tới đây.
Lần này người Thiên Trụ sơn đến là có hai việc, một là ở khu vực mùa đông tìm Đông Lăng Thảo trở về, việc khác là những người mới ra đời biết Dị tộc không yếu như họ đã tưởng. Bọn họ ở Tiên Giới biết về Dị tộc quá ít ỏi.
Hùng Phong cảnh cáo người mới:
- Khu vực mùa đông là khu vực khá an toàn, bình thường ở đó sẽ không gặp cao thủ Dị tộc thật sự, nhưng càng ngươi đừng lơ là. Bởi vì chuyện gì đều có vạn nhất, bởi vì có lẽ chúng ta bước vào một cái bây, đây không phải là chuyện không thể.
Thật ra lần này Hùng Phong không định dẫn hết ba mươi tám người đi.
Có vài thứ phải dùng huyết thư viết mới khiến mọi người hiểu cái gì là tàn nhẫn. Ba mươi tám người này cuối cùng mang về hai mươi người là Hùng Phong đã rất vừa lòng.
Đây là loại sàn lọc, ở nơi nguy hiểm như thế giới Dị tộc có thể sống sót hai mươi người, vậy tuyệt đối là loại cực kỳ cẩn thận, tinh anh trong tinh anh, đeièu này là chắc chắn.
Thiên Trụ sơn không cần kiêu căng tự đại, Thiên Trụ sơn không cần những kẻ kiêu ngạo xem thường Dị tộc. Vậy nên ở đây mà vẫn có tâm tính như vậy thì có lẽ họ cách tử vong chỉ xa một bước.
Một đám đệ tử Thiên Trụ sơn cùng kêu lên:
- Cẩn tuân lệnh của trưởng lão!
Nhưng Hùng Phong từ trên mặt một số người thấy sự khinh thường.
- Yên Hồng, lúc gia gia ngươi đến nói rất nhiều với ta, nhưng ta nói thẳng cho ngươi biết, ta sẽ không vì quan hệ với gia gia ngươi mà đặc biệt chăm sóc ngươi. Mạng của ngươi chỉ nằm trong tay chính ngươi. Ta dám bảo đảm, nếu làm theo lời ta thì ngươi có thể sống sót, nếu không thì...ha ha...
Hùng Phong không nói nếu không cái gì.
Những tinh anh này từ nhỏ sinh hoạt trong hoàn cảnh quá tốt đẹp, họ là đóa hoa trong nhà ấm, một khi sợ hãi thật sự buông xuống thì họ rất khó thích ứng.
- Vâng!
Yên Hồng, cô gái bị kêu tên bộ dạng dửng dưng, bên cạnh nàng một mỹ thiếu niên phiên phiên lộ biểu tình tương tự.
Mỹ thiếu niên bĩu môi nói:
- Cái gì chứ, cứ nghe hắn lải nhải. Ta nghe gia gia nói hắn ở Thiên Trụ sơn có địa vị như hôm nay toàn là dựa vào đệ đệ của hắn và mồm mép!
Một cô gái khác lên tiếng:
- Đừng nói nhảm, người ta dù gì cũng là tiên đế, mặc dù chúng ta không biết tiên đế này là thật hay giả.
Người dám nói những lời đó, thậm chí không sợ Hùng Phong nghe thấy thì đều là có bối cảnh nhất định.
Hùng Phong nghe họ nói thế khóe môi co rút, nhưng trên mặt gã không mất đi nụ cười. Mấy người này nói đến đều là hậu bối của gã, coi như gã là mặt hổ cười cũng không có khả năng so đo với họ.
Hùng Bá nghe họ trào phúng đại ca mình thì tức giận:
- Bọn nhãi này, đừng nói lão tử không nhắc nhở các ngươi, đi vào không nghe lời đại ca thì các ngươi chết chắc!
Hùng Phong rất ít khi ra tay, vì gã luôn cho rằng chuyện có thể giải quyết bằng đầu óc thì vĩnh viễn không cần dùng nắm đấm, nhưng điều này không đại biểu thực lực của Hùng Phong kém. Chỉ số ít người biết thực lực của Hùng Phong tuyệt đối là đỉnh trong tiên đế! Đó là đỉnh trong đỉnh, sợ là hai Hùng Bá cũng chưa chắc là đối thủ của Hùng Phong. Hùng Phong đã là nhân vật cách tiên tôn chỉ một bước.
Đám tiểu bối tất nhiên không biết Hùng Phong hung tàn, cường giả lớn hơn họ một đời thì biết mặt hổ cười Hùng Phong tuyệt đối không phải người dễ chọc. Tên này từ vạn năm trước đã cách tiên tôn một bước, hiện giờ có bước chân vào tiên tôn hay chưa là một bí ẩn.
Theo hai huynh đệ Hùng Bá, Hùng Phong dẫn dắt, Thiên Trụ sơn có tổng cộng bốn mươi người bước chân vào khu vực mùa đông, mục tiêu tìm kiếm là Đông Lăng Thảo.
Bông tuyết lất phất rơi, chân đạp trên tuyết đọng chất dày phát ra tiếng lạo xạo. Âu Dương mặc đồ như tuyết đứng trong tuyệt tựa ẩn hình.
- Đông Lăng Thảo sinh trưởng ở nơi lạnh lẽo nhất, hơn nữa thường sinh trưởng dươis lớp tuyết, xem ra muốn tìm kiếm nó hơi rắc rối.
Âu Dương biết một mình hắn không có khả năng lật tìm khắp đất tuyết.
Lạo xạo!
Bỗng nhiên một thanh âm khe khẽ truyền vào tai Âu Dương, hắn không xoay người lại, hắn biết bên cạnh mình chắc ẩn giấu một tên đặc biệt giỏi che giấu, còn kẻ này là người hay yêu thú thì không biết.