Chương 689: Cùng ngươi đi xem muôn vàn phồn hoa (2)
-
Yêu Cung
- Minh Nguyệt Dạ Sắc
- 1509 chữ
- 2020-05-09 07:06:54
Số từ: 1504
Nguồn: Vipvandan.vn
- Cái này...
Ánh mắt Lý Uyển Như mờ mịt nhìn hai viên đan dược. Hai tháng khiến một người từ Kim Tiên đạt đến Tiên Tôn? Có thứ như vậy thật sao? Lý Uyển Như suy nghĩ, chợt con ngươi co rút, vội bịt miệng mình.
Vẻ mặt Lý Uyển Như đầy kinh ngạc nói:
- Cái...cái này là Nghịch Thiên Hoàn sao?
Âu Dương nhìn Lý Uyển Như kinh ngạc. Hắn không nói gì nhiều, chỉ gật đầu bảo:
- Đây là Nghịch Thiên Hoàn, một viên đủ nghịch thiên!
- Nghịch Thiên Hoàn...chàng có đến hai viên?
Lý Uyển Như nhìn thần dược. Đương nhiên nàng biết nó quý giá biết bao. Nếu để người ta biết nàng có hai viên đan dược này, sợ là sẽ khiến thiên địa chấn động. Nhưng Nghịch Thiên Hoàn quý giá như vậy, tại sao Âu Dương lại tùy tiện tặng cho nàng?
Âu Dương cười tủm tỉm hỏi:
- Thế nào? Không tin sao?
Uyển Như kinh ngạc như vậy cũng đúng. Hắn lấy được hai viên Nghịch Thiên Hoàn này từ trong núi thây biển máu. Nó đúng là rất hiếm có. Lúc trước mình ăn một viên liền tiến vào Tiên Tôn. Nhưng cho dù Nghịch Thiên Hoàn này cho mình thần lực, lại khiến mình đánh mất bản thân, từng bước một tiến vào tình cảnh không thể quay đầu.
Hiện tại ngẫm nghĩ lại, Âu Dương nói:
- Yêu Giới từng có tên là ác ma chi địa. Nó chôn giấu bí mật thiên cổ. Ta may mắn đi vào trong, có được Nghịch Thiên Hoàn và một số bí mật. Sớm biết truyền thuyết có hai mặt, một mặt là danh và lợi, mặt kia là nguyền rủa cùng luân hồi. Nhưng ta không thèm để ý đến. Được danh và lợi nhưng cũng bị nguyền rủa, chắc chắn luân hồi cách ta không xa.
Âu Dương cẩn thận ngẫm nghĩ lại. Hắn ở trong núi thây biển máu, có được cơ duyên nhưng cũng mất đi rất nhiều. Nếu không phải nhờ núi thây biển máu đó, nếu không phải lấy được lực lượng cường đại đó, có lẽ hiện tại hắn vẫn còn đang gian khổ phấn đấu trong Vạn Yêu Chi Thành, từng bước chân tiến tới.
Nếu thật sự như vậy, chắc hắn sẽ không có kết cuộc như bây giờ. Âu Dương vốn không phải loại người tin vào những chuyện ly kỳ quái dị. Nhưng lần này hắn quá mơ hồ. Chính hắn cũng không thể phán đoán rõ ràng.
- Ta không cần.
Lý Uyển Như nhét hai viên Nghịch Thiên Hoàn vào trong tay Âu Dương. Vật chí bảo như vậy nhưng nàng lại không thèm để ý. Điều này không ngoài dự đoán của hắn. Nếu Lý Uyển Như thật sự là người quan tâm tới những thứ này thì nàng tuyệt đối không đi lên Tiên Giới truy tìm hắn, từ bỏ địa vị chủ nhân tương lai của Hàn Băng cung, cùng hắn sống một cuộc sống của người bình thường.
Âu Dương khẽ mỉm cười nói:
- Ta giữ nó lại cũng vô dụng. Nghịch Thiên Hoàn này đúng là nghịch thiên. Nhưng bây giờ dù có hàng ngàn viên Nghịch Thiên Hoàn đối với ta cũng không có chút tác dụng nào. Bản thân ta đã là thân thể Tiên Tôn. Thần đan đối với ta là vô dụng. Ba hồn bảy vía của ta đã mất đi hai hồn sáu vía. Dù ta có đổi thân xác khác cũng không thể nào tu ra thần lực.
Không phải Âu Dương chưa từng nghĩ tới chuyện dùng Nghịch Thiên Hoàn nghịch thiên cải mệnh cho mình, nhưng hắn biết đây không phải vấn đề thể chất mà là phương diện khác. Bây giờ hắn đã không còn hoàn chỉnh, đã là khiếm khuyết.
Một linh hồn tàn khuyết dù có làm thế nào cũng không thể tiếp tục tu luyện được nữa.
Âu Dương cười nói:
- Nhận đi. Bên cạnh có một người cấp Tiên Tôn ta cũng an toàn hơn nhiều. Nàng đừng quên ta chuyên gây họa. Nói không chừng ngày nào đó ta đắc tội Tiên Đế, vậy thì rắc rối to. Vậy nên có Tiên Tôn ở bên cạnh sẽ rất an toàn.
Nghe Âu Dương nói tới chuyện bảo hộ hưans, Lý Uyển Như xoay người, bực mình nói:
- Ở bên cạnh? Vậy chàng đi tìm Tiên Tôn khác đi! Hừ!
Lý Uyển Như mới xoay lưng đi, liền cảm giác có đôi tay nhẹ ôm mình vào lòng, nói:
- Nàng không muốn ở bên ta cả đời sao?
- Chàng...!
Mặc dù mới nãy Lý Uyển Như vì điều này mà hâm hực, nhưng bây giờ được Âu Dương làm như vậy, nàng như con thỏ bị hù dọa nhảy dựng lên.
- Ha ha!
Âu Dương cười, buông Lý Uyển Như ra, hai tay chắp sau lưng nói:
- Đôi chân của ta sắp lành lặn. Đợi ta hoàn toàn khỏe mạnh, chúng ta cùng đi tới Bất Lão Tuyền ở tây bắc, lại đi Lạc Nguyệt Cốc, và ngắm cảnh đẹp cực địa tây bắc, nhìn tuyết rơi đầy trời, xem mai tuyết ngạo nghễ đứng.
Âu Dương mặc sức tưởng tượng về tương lai. Hiện tại hắn đã buông xuống tất cả. Có thể nói trong lòng hắn nhẹ tênh.
Lý Uyển Như ngồi bên cạnh Âu Dương, lầm bầm:
- Đã biết chàng thích tuyết, thích mai.
Trong mắt nàng lộ vẻ yêu say đắm dịu dàng như nước. Giờ phút này Lý Uyển Như rất đẹp. Trong mắt Âu Dương, sắc đẹp không phải là tỏa sáng rực rỡ, mà là vẻ đẹp hắn không thể tả thành lời.
- Ăn hai viên Nghịch Thiên Hoàn này đi. Hai tháng sau ta có thể đứng dậy. Tới lúc đó chúng ta rời khỏi Bạc Vân Trấn bắt đầu sống cuộc sống du lịch tứ xứ. Không biết Tiên Tôn đại nhân tương lai có nguyện ý cùng Âu Dương trải qua thời gian cuối cùng này không?
Âu Dương làm bộ dạng ta là tiểu binh sĩ, nàng là đại Tiên Tôn, chọc Lý Uyển Như vừa cười vừa hờn trách.
Hai viên Nghịch Thiên Hoàn này, nếu để người ta biết Kim Tiên dùng Nghịch Thiên Hoàn đẩy mình lên Tiên Đế chắc hẳn sẽ ngửa đầu chửi là phí của trời. Nhưng Lý Uyển Như không thèm quan tâm. Bởi vì ở trong mắt nàng Nghịch Thiên Hoàn không là chí bảo gì cả. Đây là lễ vật Âu Dương tặng cho nàng. Tiên Đế gì, Tiên Tôn gì, tuyệt thế vô song gì, Lý Uyển Như đều không thèm để ý. Nếu không nàng đã không xuất hiện ở đây.
Hai tháng chớp mắt trôi qua. Ngày hôm nay vùng đất hai người ở tràn ngập ánh sáng. Uy thế đè ép bốn phương nghẹt thở, dường như có khí thế nuốt thiên nuốt địa bùng phát, đập vỡ nóc nhà. Không khí run rẩy.
Đây là dấu hiệu Tiên Tôn sinh ra. Khi điềm báo xuất hiện bốn phương chấn kinh. Tiên Tôn? Ở Tiên Giới, Tiên Tôn thực sự rất hiếm hoi. Nhưng bây giờ Tiên Tôn đột nhiên sinh ra đương nhiên sẽ dẫn động tứ phương.
Nhưng khi người thế lực các nơi chạy tới đây, chỗ này đã sớm trống rỗng. Nhìn bốn phía căn trong rách nát, nhiều người đều cảm thấy mờ mịt. Đây rốt cuộc là ai vậy?
Mọi người tìm kiếm thật lâu, rốt cuộc bọn họ tìm được trong góc căn phòng thấy chữ viết: cả đời bên nhau, đời này không quên, nếu có kiếp sau, tái tục tiền duyên.
Lưu Linh vừa nhìn chữ viết liền biết là đồ nhi của mình và Âu Dương để lại. Nhưng Lưu Linh không hiểu trong mấy tháng ngắn ngủi đó đã xảy ra chuyện gì. Chỗ này rõ ràng là Lý Uyển Như đột phá Hàn Băng quyết để lại hơi thở. Mấy tháng nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì khiến đồ nhi của bà một đường từ Kim Tiên bay lên Tiên Tôn?
Không lẽ hắn yêu nghiệt như vậy sao? Có thể trở tay thay đổi vận mệnh một người?
Lưu Linh tự hỏi nhưng không có được đáp án mình muốn. Bởi vì người có thể trả lời mình đã sớm rời đi. Đi tây bắc xem Bất Lão tuyền, xemn Lạc Nguyệt cốc, băng giá cực địa, hoa mai ngạo nghễ đứng trong gió tuyết.
Tây bắc thuộc tái ngoại. Mặc dù trong tầm mắt có chút hoang vắng, không yên tĩnh như Giang Nam, không phồn hoa bằng Trung Châu, nhưng lại có phong tình tái ngoại.
Trên tái ngoại hoang vắng này có hai con long mã đầu rồng thân ngựa đạp băng tuyết chở một nam một nữ tiến lên.