• 910

Chương 60: SINH RA MỘT CON QUỶ NHƯ NÓ


Bạn trai của cô đánh con trai của dì Bùi, đánh bạn của cô. Cô có thể hiểu được phản ứng ngày hôm nay của dì Bùi, nhưng cho dù hiểu đây là8 lẽ thường của con người, cô cũng không biết sau này nên đối mặt với bọn họ thế nào.


Mẹ, Mang Mang đâu rồi?
Lê Xuyên nằm trên 3giường bệnh, khẽ híp mắt, nhìn thấy trước giường chỉ có hai người phụ nữ đang đứng với nhau, hỏi.
Không giống như Lưu Mang ngày thường tự nhiên hiếu động, Lăng Vi lộ ra sự hào phóng tự nhiên, lại giống như khuê tú của danh môn thế gia, khiến cho Bùi Vân vô cùng hài lòng.
Hai người cùng ngồi trên sô pha, thấy Lê Xuyên nhắm mắt lại mới tán gẫu với nhau.
Lúc biết được Lăng Vi biết rõ về mối quan hệ giữa Lê Xuyên và Nhan Thần Mặc, Bùi Vân hết sức kinh ngạc. Bà ta cho rằng đứa con trai ít nói của mình là người không có khả năng đem chuyện trong nhà đi nói với người ngoài nhất,
Thằng bé kể hết cho con rồi à?

Lăng Vi gật đầu, hiểu ý nói,
Lê Xuyên không thích tranh giành với người khác, lại học cùng một trường với Nhan Thần Mặc. Giữa hai người đó còn có một Lưu Mang không biết chuyện gì cả cho nên cũng rất khó xử. Anh ấy cũng chỉ còn cách tâm sự với con thôi.

Những gì Lăng Vi kể cũng chỉ những chuyện cỏn con thường xảy ra,
Các sinh viên đều đồn là giữa Nhan Thần Mặc và Lê Xuyên xích mích, có những lúc làm việc chung cũng không thể tránh khỏi xảy ra xung đột. Chỉ là hai người cũng không học cùng khoa, cho nên chuyện giữa hai người họ cũng cũng chỉ được mọi người truyền tai mà thôi. Đợt Giáng sinh...

Ngửi thấy hương thơm thanh khiết của trà, Bùi Vân chậm rãi thở ra.

Biết thế dì đã không cho Tiểu Xuyên thi vào Đại học S rồi, ai mà biết nó cũng học ở đây chứ. Ài...
Bùi Vân khẽ thở dài,
Mấy đứa nhà giàu mới nổi lớn lên trong đống tiền bốc mùi thì có biết sợ là gì đâu, sao lúc đầu dì lại sinh ra một con quỷ như nó chứ.

Cách Bùi Vân than thở có chút không ăn nhập với bộ trang phục xa hoa bà ta đang khoác trên người, nghe bà ta nói như vậy về đứa con còn lại của mình, Lăng Vi chỉ khẽ cười mỉa, không đáp lời nào.
Bùi Vân chăm chú quan sát nụ cười của Lăng Vi, liền hiểu rõ cô đang chứng tỏ khả năng giữ bí mật của mình nhằm lấy lòng bà, có thể thấy được vị trí của Lê Xuyên trong lòng cô.

Lăng Vi này, con kể chi tiết cho dì biết chuyện thường ngày của Nhan Thần Mặc và Lê Xuyên đi.
Bùi Vân kéo cánh tay thon nhỏ như cọng hành của Lăng Vi, thấy cổ tay cô đeo một chiếc đồng hồ mang nhãn hiệu nổi tiếng, lúc này mới bắt đầu đánh giá quần áo cô mặc trên người. Bà biết chiếc đồng hồ kia trị giá ít nhất cũng gần hai mươi nghìn tệ, xem ra đây đúng là một đại tiểu thư nhà giàu.
Bùi Vân thất vọng đặt chén trà hoa trong tay xuống, không nói một lời về sự bất mãn dồn nén đối với cha con Nhan gia.

Dì có chuyện gì cứ tâm sự với con, con sẽ nói lại với Lê Xuyên. Dù sao giữa bạn bè với nhau cũng sẽ không có khoảng cách về thế hệ như giữa mẹ với con.
Nét cười dịu dàng trên mặt Lăng Vi khiến cho người khác cảm thấy vô cùng thoải mái,
Kể cả Lưu Mang con cũng không nói gì về chuyện giữa Lê Xuyên và Nhan Thần Mặc hết.

Bùi Vân cắn môi, lạnh lùng đáp9,
Nó về rồi.
Bà cảm thấy bất công thay cho con trai mình,
Con bị thương nặng thế này rồi, sao còn nghĩ đến người không liên quan chứ.6 Uổng công con đối xử với nó tốt thế, thế mà chớp mắt thôi đã dính với Nhan Thần Mặc rồi.
Bùi Vân nhìn Lăng Vi đứng phía sau mình một c5ái, có chút bối rối ho nhẹ một tiếng, dặn dò,
Con nghỉ ngơi cho tốt, đừng nói nhiều.

Phần ngực trải qua phẫu thuật, hiện giờ đến hô hấp cũng cảm thấy đau hơn mấy phần.
Nghe những lời này của Lăng Vi, Bùi Vân cười lạnh một tiếng. Bà ta chỉ cần biết Lưu Mang đã trở thành mối then chốt giữa hai đứa con trai của mình, những chuyện xảy ra trong học kì này dường như không thể không có quan hệ gì với cô cả.
Đôi mắt hoa đào quyến rũ híp lại thành một ánh mắt hẹp dài ác liệt. Bùi Vân nhấp một ngụm trà, lạnh nhạt nói,
Xem ra dì phải nói chuyện tử tế với Lưu Mang mới được.


Nói vậy mối quan hệ của hai đứa nó bắt đầu trở nên tệ hơn từ khi Lưu Mang xuất hiện sao?

Lăng Vi sững sờ, không hiểu tại sao Bùi Vân lại đột nhiên nhắc đến Lưu Mang. Cô lắc đầu,
Tuy là họ đều quen Lưu Mang, cũng rất thân thiết với cô bé, đối với tính cách của Nhan Thần Mặc mà nói thì cũng khó tránh khỏi xung đột mỗi lần nhìn thấy nhau. Chỉ là cô bé Lưu Mang quá đơn thuần, suy nghĩ đơn giản, vậy nên cũng rất khổ não với chuyện tranh chấp vô cớ của hai người họ.


Em vẫn còn đang ôn bài hả? Anh có thể xuống giường rồi. Đến bệnh viện với anh đi.
Anh Lê Xuyên.
Cô đến bệnh viện hai lần, chỉ là Lê Xuyên cứ ngủ suốt. Anh có Lăng Vi chăm sóc bên cạnh, thấy Bùi Vân không muốn gặp mình chút nào, cô lại càng chùn bước. Hình như từ sau khi dì Bùi biết Nhan Thần Mặc là bạn trai của cô, bà liền không yêu quý cô giống hồi trước nữa rồi, ngược lại còn có ấn tượng tốt với Lăng Vi, người vẫn luôn chăm sóc cho Lê Xuyên hơn.

Trà sữa của bạn đây... Hẹn gặp lại lần sau.
Lưu Mang mím môi cười với khách hàng, nụ cười vô cùng mệt mỏi.
Chiếc điện thoại đặt trên quầy bỗng rung lên hai tiếng
rè rè
, Lưu Mang liếc sang, chậm rãi đi tới.
Thảo quyết minh (còn gọi là hạt muồng): tên một loại thuốc đông y, nhìn như hạt đậu, có vị ngọt đắng, có tác dụng làm mát trong.
Mấy hôm trước gặp Kim Hạo Vũ, anh ta nói Nhan Thần Mặc vẫn không đến trường, thậm chí còn bỏ thi. Cũng đúng, đại thiếu gia người ta sao phải quan tâm đến chút điểm số thi cuối kì này chứ.
Bùi Vân thấy con trai không chút kiêng dè nhắc tới Nhan Thần Mặc trước mặt người ngoài, bà đánh giá Lăng Vi, thấy trong mắt nữ sinh trước mặt này lộ ra tình yêu với con trai mình. Bà kéo Lăng Vi sang một bên, ép sự bất mãn trong lòng xuống, nói,
Con là Lăng Vi phải không.
thấy trong mắt Lăng Vi lúc nhìn bà chứa đầy sự kính trọng, lúc này bà mới cảm thấy thực sự hài lòng,
Đúng là phải cảm ơn con đã chăm sóc cho Tiểu Xuyên nhà dì rồi, cũng muộn rồi, con cứ về trước nghỉ ngơi đi.

Lăng Vi khẽ cong môi mỉm cười ưu nhã,
Không sao đâu dì, Lê Xuyên ở trường cũng rất quan tâm tới con. Bây giờ đổi lại con đến chăm sóc anh ấy cũng là chuyện đương nhiên.
Cô bước tới sô pha, nói,
Dì, dì đi đường xa tới đây chắc cũng mệt rồi. Con đi lấy tấm thảm, dì cứ nghỉ ngơi một chút đi. Con đi trông Lê Xuyên là được rồi.


Lưu Mang thẫn thờ đỡ chiếc máy ép hoa quả, bỏ thêm hạt muồng vào trong cốc trà sữa. Đã một tuần trôi qua kể từ lần xô xát ấy, kết quả thi cuối kì cũng đã có gần hết rồi. Lăng Vi nói với cô rằng Lê Xuyên đã nộp đơn xin hoãn thi, mà Nhan Thần Mặc...
Lê Xuyên đau đớn giải thích:
Cô ấy không biết mối quan hệ của con và Nhan Thần Mặc, là Nhan Thần Mặc cứ luôn quấn lấy Mang Mang, không quản chuyện của cô ấy.


Lê Xuyên, dì cũng bảo anh không nên nói nhiều rồi. Anh đừng làm bà lo lắng nữa.
Lăng Vi tiến lên khuyên nhủ.
Khi Lưu Mang vừa đến bệnh viện, cô tình cờ gặp Lăng Vi đang đỡ Lê Xuyên đi dạo trong vườn hoa. Bước chân vô cùng chậm rãi, đương nhiên Lưu Mang không thể nghe rõ hai người họ vừa đi vừa nói chuyện gì, chỉ có thể đứng từ đằng xa nhìn nụ cười dịu dàng xinh đẹp trên môi Lăng Vi.


Khụ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Yêu Đương Không Đứng Đắn.