Chương 2 : Xuyên Không
-
[ Nữ Phụ Văn ] Làm Sao Đây !?
- Colaoca
- 1017 chữ
- 2020-05-09 10:46:05
Ngạt quá !?
Không thở được !?
Cảm giác như trong nước ý nhờ
Nước vào mũi rồi !?
Ù tai luôn chứ
Chết tiệt thật, đám bạn chứ không ai vào đây. Bà đang ngủ mà cũng dám đổ nước vào mặt, xem bà xử chúng mày ra sao này.
Nguyễn An Hạ đang mơ mơ màng màng có cảm giác như bị ngộp nước thì cứ nghĩ đám bạn cùng phòng kí túc xá đang trêu mình nên tạt nước vào mặt để cô tỉnh.
Cơ mà có gì đó sai sai ý nhờ.
Nặng nề mở mắt đã bị nước xâm nhập thẳng vào khiến An Hạ đau rát. Phần tóc cũng bị người ta nắm kéo rồi đè xuống, cảm giác da đầu tê rần như không còn dính được bao lâu nữa mà có thể kéo ra bất cứ lúc nào. Cô chưa kịp suy nghĩ nhiều liền nâng cao ý thức tự vệ mà đưa hai tay lên giằng co với đôi tay đang nắm tóc mình. Cố quá thành ra quá cố, sức lực yếu ớt không trụ được bao lâu liền ngất đi.
An Hạ trước khi ngất còn có cảm giác mặt không còn trong nước mà ngã sõng soài xuống, bị người ta đá đá vài cái rồi mất ý thức ngất lịm đi.
oOo
Cô gái nằm trên giường ngẩn ngơ suy nghĩ, đôi mắt bồ câu xinh đẹp giờ đây như có một tầng sương mù bao phủ. Khuôn mặt tái nhợt xanh xao như bệnh lâu ngày khiến người khác thương xót. Đôi môi cũng không kém là bao.
An Hạ nhớ lại lúc đa mơ màng mở mắt ra đã cảm giác da đầu mình đau đớn khiến cô nhớ lại lúc cảm giác bị người nào đó đè xuống nước và nắm tóc mình kéo.
Mở mắt ra đã thấy mình ở căn phòng trắng toát với đầy đủ thiết bị y tế tiện nghi, còn mình thì đang nằm trên chiếc giường thoải mái.
Cảm giác của An Hạ lúc này ngoài đau vẫn là đau. Da đầu đau, khắp thân mình cũng đau, cựa một tí là như đụng trúng phải gì đấy mà nhói lên. Đầu thì nặng gíông như bị sốt.
Cẩn thận phân tích từ nãy đến giờ Cho nói cho An Hạ biết :
CÔ ĐÃ XUYÊN KHÔNG !!!
À, sao cô lại nghĩ như thế ? Là do kinh nghiệp đọc truyện xuyên không bao nhiêu năm nói cho cô biết ấy chứ. Với lại bất ngờ xuất hiện ở một nơi lạ lẫm thì nguy cơ xuyên không rất cao. Bởi vì sao cô không nghĩ mình bị bắt cóc như những người xuyên không khác ? Vì cô ở kí túc xá mà, nhà chỉ kha khá, ai đâu rảnh mà vác cô đi. Vậy đấy. Mà còn nữa, bắt cóc ai mà hành hạ như thế, người ta còn lấy tiền chuột rồi trả nguyên vẹn mà.
Nhắc là bực, người ta xuyên không một phát là vào phòng ngủ sáng thức giấc đẹp trời, hay là ở phòng viện cũng vào một buổi sáng đẹp mát mẻ trong lành.
Còn cô, nhìn đi, mới xuyên lại bị đè đầu xuống nước, bị đá khắp người. Xuyên cái quái gì đấy, không cho may một chút nào thế. Nếu xuyên vào lúc đang ngủ, lúc tỉnh dậy có thể nhốt mình trong phòng mà suy nghĩ thấu đáo. Còn ở bệnh viện thì mặc kệ bị gìb cứ ngơ ra nói mất trí nhớ là được rồi, mấy ông bác sĩ thế nào cũng chuẩn đoán là mất trí nhớ tạm thời do bệnh, mặc dù bạn đau bụng cũng thế, đau ụng nó truyền lên dây thần kinh não cũng gây mất trí nhớ tạm thời.
Còn bây giờ chả nhẽ ngơ ra rồi nói mất trí nhớ do não bị ướt nước à ?
À, biết An Hạ đang ở đâu không ? Ở phòng y tế của trường học đấy. Là do cô nghe ồn ào xung quanh mặt dù phòng cũng cách âm khá tốt. Còn nữa, trên người cô là chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay có nơ ở cổ cùng với váy đen. Trên ghế kế bên giường còn có áo khoác đen có ghi tên trường. Nhìn cũng đủ biết đây là đồng phục trường, cơ mà nhìn giống giống đồng phục của Hàn Quốc thế nào ấy.
Cạch
Đang suy nghĩ vu vơ thì tiếng mở cửa kéo cô từ trên cây xuống đất.
- Ngữ Hạ, tôi biết cô không bị gì nên đừng giả vờ nữa. Gây chú ý không tác dụng gì đâu.
Chưa thấy người mà đã nghe giọng nói khinh thường đâm chọt vang lên, gịong trầm ấm nhưng khi nói lại to hơn trấn áp người.
An Hạ liền nắm bắt cái mà cô cho là quan trọng nhất trong câu nói. Đó là thân thể cô xuyên qua tên Ngữ Hạ. Có vẻ phần quan trọng đã bị cô cho trôi đi rồi.
Ngữ Hạ
Ngữ Hạ
Ngữ Hạ
...
Lập lại N lần cái tên này rốt cuộc cô cũng đã thành công lục ra tên này trong những quyển truyện mình đọc. Tất nhiên rồi, có thể xuyên vào nữ phụ lắm chứ nên cô mới nhớ lại, và thực sự thì đúng như thế, cô xuyên vào nữ phụ của một quyển NP.
An Hạ liền bài ra vẻ mặt " quả nhiên là thế "
Chắc do cô đọc nữ phụ nhiều quá rồi ...
Tề Ngôn khinh thường nói xong lại thấy người trên giường nhìn trần nhà đến ngơ ra, khuôn mặt tái nhợt xanh xao khiến người thương xót, nhưng hắn biết, giả tạo, chẳng biết cô đã cho bao nhiêu lớp phấn mới được như thế.
Hắn đang trên lớp thì nghe nói " vị hôn thê " Ngữ Hạ của mình đang nằm ở phòng y tế do bị ngộp nước gì đó. Thì hắn nghĩ ngay đến việc cô làm vậy để gây chú ý với hắn. Chắc là do tối qua hắn đã nói với cô ta sẽ hủy hôn đây mà. Thứ lẳng lơ trơ trẽn ...
_Hết chương 2