Chương 4: Kinh ngạc
-
[One Piece Đồng Nhân] Hải Ký
- Rei
- 2171 chữ
- 2019-08-25 06:23:32
Trong 5 ngày Lục Cố Niên ở trên thuyền, trên cơ bản cũng đã đủ để mọi người có hảo cảm và buông lỏng cảnh giác với thiếu niên tao nhã lễ phép này.
A, so với việc phải đối phó với đám thương nhân giả dối trong những buổi tiệc xã giao ngày trước hắn tham gia, những người thuộc Quân Cách Mạng tính tình thẳng thắn này mới có thể khiến hắn thành tâm muốn kết giao. Giữa các binh lính trong quân đội, thì quan hệ trong thương giới phải phức tạp và rắc rối hơn nhiều lắm.
Sau 10 năm đến đây, nhóm người này cũng là người đầu tiên hắn tiếp xúc, có lẽ vì thế nên hắn cảm thấy buông lỏng hơn. Nếu đặt ở trước khi hắn chết, điều này tuyệt đối là không có khả năng.
"Mọi người, mau chuẩn bị đi. Còn một tiếng nữa là thuyền cập bến rồi." Koala vỗ vỗ hai tay, cô ấy đứng ở trên khoang lái đối với những người khác nói.
"Gaki, sắp đến đất liền rồi, Tạm thời cậu cứ đi cùng chúng tôi đi. Khi nào cậu tìm được công việc rồi nói sau." Sau khi những người khác đã tự động đi thu thập đồ đạc, Koala mới đi đến bên cạnh Lục Cố Niên nói.
Lục Cố Niên không phản đối, đối với Koala nở một cái nụ cười sáng lạn.
"A, thật đáng yêu." Koala nắm lấy 2 cái má tròn tròn như bánh bao của hắn, vo thành các loại hình dạng.
Sau khi chịu khổ chà đạp hồi lâu, cuối cùng Koala cũng lưu luyến mà buông tha cho cái má đáng thương của Lục Cố Niên. Đương nhiên không phải là lương tâm của cô phát hiện, chỉ là thuyền đã hạ neo cho nên phải đi xuống thuyền mà thôi.
Lục Cố Niên âm thầm xoa xoa má. Sống hai thế cộng lại cũng hơn bốn mươi tuổi, nhưng đây là lần đầu tiên hắn bị một đứa nhóc đùa giỡn như vậy a.
( Tác giả nghiêm túc: Không, Gaki, từ khi ngươi biến thành đứa trẻ thì đã bị tác giả không có tiết tháo viết biến thành trẻ con rồi. Nên nhớ hiện tại ngươi mới 17 tuổi thôi đấy! Ân, kỳ thật tác giả vẫn thích shota, cho nên, Gaki, ngươi vẫn chưa được tác giả cho thoát cái mác tiểu shota đâu. )
Bọn họ chỉ để lại một vài người giữ thuyền còn lại đều tiến vào trong thị trấn. Đây là đảo Banaro, nơi xảy ra trận chiến giữa Ace và Râu Đen. Nghĩ tới đây, Lục Cố Niên lại nhớ tới kết cục của Ace trong nguyên tác. Hắn khi còn nhỏ yêu thích nhất chính là xem bộ phim này, cũng chính vì nó nên Lục Cố Niên mới từng có ước mơ làm hải tặc vĩ đại giống như Luffy.
Đối với nhân vật Ace hay là Sabo, Lục Cố Niên đều rất thưởng thức. Làm việc đủ quyết đoán, cũng đủ trọng tình trọng nghĩa, rất đáng để kết giao. Ân, mấy người bạn này, hắn muốn định rồi. Cho nên Lục Cố Niên sẽ không để cho bi kịch lại xảy ra một lần nữa với người hắn tán thành.
Quay lại với hiện tại, lúc này Lục Cố Niên đang cùng Sabo và Koala đi vào trong thị trấn, mục tiêu là một nhà cửa hàng, theo như phán đoán và tin tức hắn thu thập được trong 5 ngày qua, thì nhà cửa hàng này rất có thể là sản nghiệp ngầm của Quân Cách Mạng. Dù sao cũng sẽ không có chuyện quân phí tự động chạy tới cấp cho người lãnh đạo của Quân Cách Mạng ------ Monkey D. Dragon, vì thế Quân Cách Mạng vẫn là cần phải tự tìm nguồn cung cấp mới là vương đạo.
Hắn được biết, hình như gian cửa hàng này có xảy ra vấn đề, Koala và Sabo được cử tới đây cũng là để giải quyết nó. Hai người dẫn Lục Cố Niên đi vào trong một gian cửa hàng tuy không tính là lớn nhưng sinh ý cũng không tồi cho lắm.
"Koala, Sabo, hai người đến rồi, mau vào trong chúng ta nói chuyện." Một người đàn ông gần 40 thấy hai người họ liền cẩn thận nhìn xung quanh, sau đó mang theo ba người chúng tôi đi cửa sau, về phần những người khác đều đã đi làm việc của mình.
Ban đầu Lục Cố Niên cũng không được tham gia vào nội bộ của Quân Cách Mạng, nhưng bởi vì hắn nói gia đình của hắn từng là thương nhân, cái này cũng không có nói sai, hơn nữa họ đều cho rằng hắn sẽ không biết bọn họ là người thuộc Quân Cách Mạng, cho dù có biết về cửa hàng kia thì cũng chỉ cho rằng bọn họ là thương nhân nên mới đồng ý cho Lục Cố Niên đi theo giúp đỡ.
"Cậu bé này là?" Người đàn ông đón bọn họ tên là Nobi, lúc này nhìn thấy Lục Cố Niên cũng theo vào trong liền xem kỹ mà nhìn hắn.
Không hổ là người trong thương giới, so với những người khác, người tên Nobi này có lẽ cũng không phải dạng có thể dễ dàng hồ lộng, đều là người trong giới nên Lục Cố Niên một cái liếc mắt liền nhìn ra.
"Nobi-san, đây là Gaki-kun, mấy ngày trước chúng tôi tìm thấy cậu ấy ở trên biển nên hiện tại Gaki cũng ở cùng chúng tôi, Gaki kun nói cậu ấy đã từng xử lý sổ sách nên muốn tới giúp chúng ta. Gaki kun, đây là Nobi san, phụ trách quản lý cửa hàng." Sabo đặt ống sắt của cậu ấy lên bàn, trước tiên giới thiệu, nhưng Lục Cố Niên vẫn nghe ra được Sabo đang ám chỉ hắn lai lịch không rõ, không thể để lộ quá nhiều tin tức.
A, Sabo. Thì ra mấy ngày này cậu ta yên lặng như vậy, khiến hắn muốn tìm cơ hội tạo quan hệ cũng không có, là vì đang quan sát hắn sao? Có ý tứ, hắn rất thích những người thông minh.
Lục Cố Niên ở một góc độ không ai phát hiện, khóe miệng gợi lên một cái tươi cười, nếu mà thuộc hạ thân tín của hắn mà ở đây, nhất định sẽ cách người này càng xa càng tốt. Chỉ cần tổng tài của bọn họ lộ ra loại tươi cười hứng thú này, đảm bảo là có người đen đủi a!
Hàng loạt nhân viên trong Lục thị trải qua kinh nghiệm xương máu, hun đúc ra kết luận này.
"A, ra là vậy. Gaki-kun, đúng không? Cậu cứ gọi ta là Nobi-san giống Koala-chan và Sabo-kun là được." Vẻ mặt Nobi san có phần thân thiết, quay sang Lục Cố Niên cười nói.
Lục Cố Niên rất phối hợp mà ngoan ngoãn kêu một tiếng, "Nobi-san."
Lão Nobi hài lòng gật gật đầu.
"Nobi-san, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra thế?" Koala vẫn rất có tinh thần trách nhiệm, đem đề tài xả về chuyện chính sự.
"Ách, Koala chan vẫn nghiêm túc như vậy a. Được rồi. Cháu xem cái này đi." Lão Nobi đem một quyển sổ đưa đến trước mặt của Koala, ý bảo cô ấy tự mình mở ra.
Koala tiếp nhận quyển sổ, phiên nhanh vài tờ, càng xem mày lại càng nhăn lợi hại. Còn Sabo...khụ, hàng này không hiểu, không xem cũng thế.
"Sao vậy Koala?" Thấy thần sắc của Koala càng ngày càng kém, Lục Cố Niên hỏi.
"Gaki kun, gia đình cậu từng là thương nhân đúng không, cậu xem thử cái này xem có nhìn ra chỗ nào bất thường không?" Có lẽ là thật sự hết cách, cho nên Koala đành đưa cuốn sổ cho Lục Cố Niên.
Hắn đưa tay lấy đi cuốn sổ từ tay Koala, cẩn thận lật nhanh vài tờ, biểu tình rất chăm chú và nghiêm túc, khiến ba người còn lại cũng không dám lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của hắn.
Qua chừng hơn 15 phút, sau khi lông mày của Lục Cố Niên cau lại mấy lần, cuối cùng hắn cũng cong khóe miệng lên, tìm ra!
"Gaki kun, có phải cậu phát hiện điều gì bất thường không?" Thấy nụ cười trên môi của Lục Cố Niên, Koala nghi hoặc hỏi. Không thể nào, mới qua có 15 phút mà thôi, thiếu niên này lại có thể có phát hiện?
"Ừ, đúng là tôi có phát hiện." Đem cuốn sổ thả lại trên bàn, Lục Cố Niên thói quen tính mà vuốt ve Ao đang quấn trên cổ tay trái của hắn giả làm vòng tay.
"Mọi người nhìn đây. Cuốn sổ này ghi lại những khoản thu chi và cách điều động vốn của công...của cửa hàng." Suýt nữa thì đem hai chữ công ty nói ra, Lục Cố Niên cường ngạnh đem nó bẻ thành cửa hàng, "Đầu tiên cửa hàng này vay của bên A này ( tác giả giả thiết, giao dịch ngầm thì không thể ghi rõ ràng, vì thế nó đã bị cua đồng --che dấu--đi rồi~ Nhưng để tránh độc giả khó hiểu, tác giả gọi tên tạm bằng bảng chữ cái alpha đi.), khi đến thời hạn trả lại vay của bên B trả bên A, tương tự khi đến kỳ hạn của bên B cửa hàng này lại vay của bên C trả lại cho bên B, cứ thế tạo thành một vòng tròn càng ngày càng lớn. Nhưng quan trọng là các khoản trả nợ và chi phí lại không bằng tổng số tiền vay được và thu nhập. Rõ ràng một số tiền khổng lồ đã biến mất trong quá trình luân chuyển. Mọi người thấy không?"
Lục Cố Niên một hơi nói một đống dài, thần sắc nghiêm túc mà chăm chú giải thích cho ba người. Đây là thói quen khi làm việc nhiều năm của hắn, chỉ cần bắt đầu làm việc, thì hắn sẽ lại hóa thành vị tổng tài lạnh lùng của Lục thị.
"Ách, sao vậy?" Khi vừa từ trong thói quen nghề nghiệp thoát ra, Lục Cố Niên đối diện ngay với ba gương mặt vặn vẹo, cả Sabo và Koala đều nhìn cậu với ánh mắt khiếp sợ, giống như vừa thấy một con kiến cường bạo con voi vậy. Nhất là lão Nobi, Lục Cố Niên không nhịn được đem áo buộc chặt thêm một chút, ánh mắt kia giống như là hận không thể đem hắn nhìn thấu vậy.
"Gaki - kun! Cậu thật lợi hại! Phức tạp như vậy mà cậu cũng biết!" Koala hưng phấn đem cuốn sổ nhìn lại một lần, nhưng ánh mắt thường lòe lòe tỏa sáng trộm ngắm phía Lục Cố Niên, hai tròng mắt không ngừng đảo quanh, không biết cô ấy lại nghĩ ra trò gì nữa.
"Đúng vậy, Gaki - kun, những thứ cậu vừa nói lúc nãy quả thật rất tân tiến. Thứ lỗi nếu ta nói sai, nhưng những kiến thức đó cậu là từ đâu học được? Là do gia đình truyền lại?" Lão Nobi sờ sờ cằm, híp lại hai mắt, giống như một con hồ ly đang chuẩn bị tính kế người khác.
Sabo không mở miệng nói gì, chỉ là ánh mắt càng thêm nghiên cứu mà nhìn Lục Cố Niên.
"Vâng. Những cái này là ba cháu dạy." Lục Cố Niên giả vờ ngại ngùng cười, thuận tiện nương theo lý do này hồ lộng đi qua.
Hắn cũng không thể nói hắn là đến từ bên ngoài thế giới này a!
Hàng ngày luôn nhìn báo cáo tài chính của Lục thị, chỉ một cuốn sổ đơn giản như vậy hắn cũng không nhìn ra thì Lục thị từ lâu đã sụp đổ trong tay hắn rồi.
"Cậu nhóc, cậu rất có thiên phú đấy. Muốn gia nhập Quân Cách Mạng không?"
Lúc này, cửa phòng tối bỗng nhiên mở ra, một người cao lớn trùm áo choàng che kín toàn thân dựa ở cửa, nhìn 4 người trong phòng thản nhiên nói.
(Tác giả: Đoán đoán xem người này là ai nào?
Đúng rồi, tác giả xin giải thích một chút về tổ chức Quân Cách Mạng. Bởi vì trong nguyên tác không có nói rõ nên tác giả đành phải tự đặt ra hệ thống tổ chức trong Quân Cách Mạng vậy /-\ :
1. Lãnh đạo: Monkey D. Dragon.
2. Dưới lãnh đạo quân Cách Mạng là 3 ban:
+Ban tham mưu: Gồm 4 người, trong đó 1 người là tổng tham mưu, thay Dragon lãnh đạo QCM, có vai trò tham mưu, xây dựng chiến lược. Có quyền hạn gần với lãnh đạo QCM, có thể điều động người trong QCM.
+Ban hậu cần: Lo phần hậu cần cho QCM như quân lương, vũ khí, quân phí,...
+Quân chủ lực: Chia ra làm ngành: _Tình báo và trinh sát. 2 đội trưởng.
_Quân đội.: 10 tướng quân và 1 đại tướng.
Ân, tạm thời chỉ có như vậy.)
----Hết chương 4----