Chương 647: Sau khi ta thành khuê nữ của nam chính (5)


Linh Quỳnh đẩy cửa ra, bước vào căn phòng.


Xem phòng rồi sao? Thích không?
Linh Quỳnh xoay người, lui về:
Nế8u không thích có thể đổi, phòng ở đây rất nhiều
Mắt Dung Tô Ngôn không nhìn nàng, thấp giọng đáp:
Nơi này rất tốt.

Dung Tô Ngôn im lặng đi theo sau lưng Linh Quỳnh, dạo phòng lần nữa.
Linh Quỳnh trừng cặp mắt ngập nước, vẻ mặt vô tội hỏi:
Vì sao?

Dung Tô Ngôn:
...

Dung Tô Ngôn không thể nói lời này, chỉ có thể ra tay từ thân phận:
Ngài là Thiểu chủ, thân phận tôn quý.

Từ nay về sau ngươi chính là tùy tùng bên cạnh ta, tất cả mọi thứ của người đều là của ta.
Giọng nói của tiểu cô nương mềm mại, phát huy nuông chiều tùy hứng đến cực hạn:
Lời nói của ta người đều phải nghe, không thể phản kháng ta. Tới.

Người đối diện, lúc nói chuyện giống thiếu nữ ngây thơ không rành thể sự, thế nhưng từng chữ đều không cho từ chối.
Dung Tô Ngôn phản ứng rất lớn đứng lên:
Thiếu chủ, không cần.
Linh Quỳnh cầm dược cao, như có điều suy nghĩ:
Vậy được rồi, tự ngươi bôi thuốc đi.
Dung Tô Ngôn thở phào:
Tạ thiểu chủ quan tâm.


Đừng khách sáo.
Mặt mày Linh Quỳnh cười cười:
Ngươi đối không?


Không đói bụng.

Linh Quỳnh:
...

Phi Vũ sờ tóc búi của mình, trong thoáng chốc cảm thấy mình có thể bị thất sủng.
Linh Quỳnh cầm dược cao trở lại bên trong.

Có việc à?
Linh Quỳnh dùng ánh mắt liếc bà ta, lười biếng hỏi.

Đến thăm Thiểu chủ.

Thăm xong rồi?
Linh Quỳnh quơ quơ tay:
Vậy đi thôi.

Vì sao?
Nam nữ thụ thụ bất thân.
Lạc Vân tìm đến Linh Quỳnh, chính là muốn đả động nàng, sau đó cũng thêm bà ta vào, để bà ta có thể có cơ hội chung đụng với Quân Quyết.

Ta suy nghĩ một chút.
Linh Quỳnh không lên tiếng từ chối.
Linh Quỳnh nâng cằm:
Không biết, thế nào?

Lạc Vân giải thích cho Linh Quỳnh về buổi lễ Tế Nguyệt.
Dung Tô Ngôn:
...

Hai tay Dung Tô Ngôn xuôi ở bên người nắm thật chặt, chậm rãi nhắm mắt rồi lại mở ra, đi qua bên cạnh Linh Quỳnh.
Phi Vũ nhanh chóng đi lấy dược cao đến. Linh Quỳnh 'Ấm một chút, nhốt nàng ấy ở ngoài cửa.
Phi Vũ:
...

Linh Quỳnh bày tỏ đã hiểu rồi:
Cho nên?

Lạc Vân tỉnh thăm dò hỏi:
Thiếu chủ không muốn đi xem sao? Buổi lễ Tế Nguyệt rất ầm ĩ, đến lúc đó sẽ xuất hiện chợ phiên, sẽ có không ít đồ chơi mới mẻ

Chàng quy củ ngồi xuống, hai tay đặt trên đầu gối, lưng thẳng tắp.
Tiểu cô nương đối diện hài lòng, cong môi hừ hừ, mở ra nắp dược cao, dùng đầu ngón tay móc ra một ít, nghiêng người tới. Dược cao bồi ở trên da, vẫn còn lạnh,
Một trăm năm mới làm một lần.
Ngoại trừ đệ tử bản tông Thiên Hạc tông, sẽ còn lựa chọn sử dụng đệ tử từ các phái, cùng nhau tham dự.
Nhưng Lạc Vân này...
Lạc Vân bước vào từ ngoài cửa, áo tím tung bay, bộ dáng xinh đẹp, là mỹ nhân hiếm có.
Con người Linh Quỳnh quay tròn một vòng, ánh mắt rơi vào trên người Lạc Vân, giật mình:
Trưởng lão Lạc Vân muốn đi à?
Trưởng lão Lạc Vân có chút tằng hắng, ngược lại không che giấu.
Quân Quyết đã sắp xếp xong chuyện này. Trong đám người đi theo không có bà ta.
Buổi lễ Tế Nguyệt là một chuyện lớn của Thiên Hạc tông, Thiên Hạc tông sẽ mời các môn các phải đến tham gia.
Tương truyền buổi lễ Tế Nguyệt là do lão tổ tông phi thắng của Thiên Hạc tông lưu phúc phận cho hậu bối.

Sau này ta phải làm gì?

Ti9ểu cô nương không chút nghĩ ngợi nói:
Theo giúp ta.

Chuyện Quân Quyết quyết định, bình thường sẽ không sửa đổi. Nhưng Linh Quỳnh đi nói sẽ khác.
Chỉ cần không phải là chuyện gì nguy hiểm, bình thường Quân Quyết đều sẽ đồng ý.
Linh Quỳnh tiện tay mở ra, giống như không phải cảm thấy rất hứng thú.

Trưởng lão Lạc Vân có lòng.

Thân thể Dung Tô Ngôn không nhịn được run rẩy, dường như có vô số con trùng nhỏ tán loạn trên thân thể, khiến chàng đứng ngồi không yên.
Nàng cách quá gần.
Lạc Vân:
...

Lạc Vân nặn ra nụ cười:
Thiểu chủ, lần này ta ra ngoài, mang cho người một số đồ chơi nhỏ.
Bà ta bỏ đồ trên mặt bàn:
Người xem, thích không?

Tiểu cô nương tuổi không lớn lắm, nhưng khí thế cấp trên bày ra vô cùng đủ, có đôi khi nhìn, dáng điệu còn lớn hơn cùng chủ.
Lạc Vân lại nói vài lời lấy lòng, sau khi vào chủ đề chính:
Thiểu chủ biết qua một thời gian ngắn là buổi lễ Tế Nguyệt không?

Haiz.
Linh Quỳnh đứng dậy chuẩn bị rời đi, đi tới cửa, nàng quay đầu lại:
Ngươi tên gì?

Linh Quỳnh trở lại căn phòng của mình, Phi Vũ chạy tới bẩm báo như một làn khói:
Thiếu chủ, trưởng lão Lạc Vân tới.


Tại sao bà ta lại tới.
Linh Quỳnh trực tiếp trợn mắt trừng một cái:
Không gặp.
Phi Vũ chuẩn bị trả lời trưởng lão Lạc Vân, còn chưa đi hai bước, đã bị Linh Quỳnh gọi lại.
Được rồi, người đã tới, không gặp không lễ phép, để bà ta vào đi.

Khóe miệng Phi Vũ co giật, bình thường Thiếu chủ nói lễ phép thế này là không có chuyện gì tốt.
Vân Cung là nam chính một tay thành lập. Phụ tá đắc lực ban đầu ở bên cạnh hắn ta, hiện nay đều thành chức vị, trưởng lão.
Vị Lạc Vân này là thủ hạ của nam chính, nữ tử duy nhất. Hai năm nay Lạc Vân chịu khó chạy đến đây, không khỏi là vì nam chính.
Nàng là Thân' khuê nữ của nam chính, cho nên Lạc Vân rất nịnh nọt nàng.
Dung Tô Ngôn sững sờ.
Nhớ tới từ ngoại môn, nàng chọn trúng mình, đến bây giờ nàng còn chưa hỏi tên của mình.
Gần đến chàng có thể ngửi được mùi hương trên người nàng.

Hắn trên người cũng có, ngươi cởi ra, ta giúp người bối.
Linh Quỳnh kích động, có chút chờ mong.
Dung Tô Ngôn thấp giọng đáp:
Dung Tô Ngôn.
đồ, ta tên Quân Vô Ưu.

Dung Tô Ngôn ngẩng đầu nhìn, người kia đã rời đi, ngoài cửa lớn là bầu trời rộng lớn, ánh sáng hơi chói mắt.
Nhưng tay của nàng ấm áp.
Lòng bàn tay nhẹ bối lượn vòng trên da chàng, bôi đều được cao từng chút từng chút.
Dung Tô Ngôn đã hiểu, chàng chính là một món đồ chơi.
6
Linh Quỳnh quay đầu nhìn chàng, nhìn trên mặt chàng còn bị thương, đi ra ngoài gọi Phi Vũ lấy được cao tới cho nàng5. Phi Vũ rất không hiểu:
Thiếu chủ, đây chỉ bị thương ngoài da, một viên thuốc là giải quyết, vì sao...

Linh Quỳnh cắt ngang nàng ấy:
Ngươi nói nhiều quá, bảo người đi cứ đi.

Mỹ nhân xinh đẹp lại quyến rũ, một cái nhăn mày một nụ cười đều có thể câu hồn người ta.

Thiếu chủ.


Qua đây ngồi xuống, ta bôi thuốc cho ngươi.

Dung Tô Ngôn không kiêu ngạo không tự ti từ chối:
Thiếu chủ, ta có thể mình làm.

Mà đệ tử tham dự, đều sẽ có thu hoạch về việc tu hành.
Hoặc là tu vi tinh tiển, hoặc là đột phá bình chướng trực tiếp thăng cấp. Cho nên đối với buổi lễ Tế Nguyệt của Thiên Hạc tông, các đại môn phái giới Tu Tiên đều rất xem trọng.
Thời gian còn sớm, Lạc Vân cũng không nóng nảy, nói vài lời vô thưởng vô phạt, chuẩn bị cáo từ.
Đúng rồi.
Lúc Lạc Vân gần đi, lại nghĩ tới một chuyện:
Nghe nói hôm nay Thiếu chủ đến ngoại môn?


Linh Quỳnh nằm trên ghế xích đu, chậm rãi sờ quả quất trong mâm:
Trưởng lão Lạc Vân tin tức linh thông ghê.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook 10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng.