Chương 656: Sau khi ta thành khuê nữ của nam chính (14)


Lúc trưởng lão Ô nhận được tin từ đệ tử vội chạy tới Trừng Giới đường, 0 Hàm đã bị đánh ba rọi. Đường chủ của Trừng Giới đường đích thân đánh, B8a rọi kia quất xuống, mặt Ô Hàm trắng bệch như có thể ngất bất cứ lúc nào.


Thiếu chủ, Hàm Nhi đã làm gì?
Trưởng lão Ô vẫn chưa biết c3hân tướng sự tình. Lúc thấy bộ dạng của con gái mình chỉ hồ ngừng trước.


Sao ngài lại dùng hình phạt như thế này?
Lúc này, rất nhiều 9người đang quỳ trong Trừng Giới đường, bao gồm cả Bạch Ngạn Phỉ. Chỉ có Linh Quỳnh và một thiếu niên có sắc mặt hết sức khó coi, nhưng bộ dạng6 lại cực kỳ đẹp mắt là đang ngồi. Đệ tử Trừng Giới đường đều nhao nhao đứng một bên, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh. Một người là thiếu ch5ủ, một người là con gái của trưởng lão Không Minh Phong. Bọn họ thật sự rất khó xử.
Hiển nhiên – Hàm không nghĩ tới chuyện này, nàng ấy quả thực biết Linh Quỳnh, cũng từng để ý tới ngọc bài thân phận của nàng...
Những ngọc bài của nàng lại là trụy sức, thường xuyên thay đổi thì ai mà nhớ được. Xem thường thiếu chủ, lại còn làm thiếu chủ bị thương. Nếu nháo tới chỗ Quân Quyết - cuồng ma bảo vệ con gái kia thì không biết chuyện này sẽ đi tới đầu.
Trưởng lão Ô đi theo Quân Quyết từ lâu, mấy năm nay Quân Quyết càng lúc càng cực đoan. Có đôi khi, trưởng lão Ô còn cảm thấy hắn ta chẳng khác nào những kẻ giết người không chớp mắt trong Ma tộc kia.

Thiếu chủ, ta sẽ theo kịp.

Người đi phía trước nhíu mày bước tới, cầm lấy cổ tay chàng rồi kéo thẳng lên lưng.

Oa, ngươi nặng quá.
Thân thể nhỏ nhắn của Linh Quỳnh bị Dung Tô Ngôn đè ép như đang công tảng đá lớn.

Nếu trưởng lão Ô nhất định phải nhúng tay thì ta cũng chỉ còn cách gọi cha ta tới để làm chủ cho ta.
Đầu ngón tay của Linh Quỳnh quét qua vết máu còn lưu lại trên cổ. Nàng cười nói:
Tới lúc đó, chẳng biết ( Hàm có còn sống để rời khỏi nơi này hay không?
Trưởng lão ô không biết nghĩ tới chuyện gì, ông ấy rùng mình một cái. Địa vị và thanh, thậm chí tu vi hiện giờ của ông ấy đều là nhờ Quần Quyết, Cái danh trưởng lão này cũng chỉ dễ nghe mà thôi, hoàn toàn không thể sánh được với những trưởng lão có tiếng nói trong các tông môn khác.
Linh Quỳnh đưa tay lên chống cằm, cười híp mắt hỏi:
Trưởng lão ô, ngươi còn muốn nói gì nữa không?

Trưởng lão , không lên tiếng. Bây giờ, ông ấy còn có thể nói cái gì?

Mười roi, không được thiểu roi nào.

Hai mắt 0 Hàm sung huyết, tức tới mức suýt ngất xỉu. Nàng ấy chỉ đánh một roi mà thôi, bây giờ phải trả gấp mười...
Đường chủ Trùng Giới đường nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng chống đỡ.

Cha... Cha, người nói đi chứ!
– Hàm sốt ruột.
Trưởng lão Ô nhìn về phía con gái mặt đang tái nhợt, ông ấy đã nói với nàng ấy bao nhiêu lần rồi, đừng có chọc vào Quân Vô Ưu. Mấy năm nay ở Vân Cung, Ô Hàm sống rất tốt, vênh váo tới mức quên cả thân phận của bọn họ. Ở Hàm nhìn cha mình đứng ở bên cạnh không nói thêm gì, trong lòng tràn ngập cảm giác sợ hãi.

Tiếp tục.
Thiếu nữ ngồi trên cao ra lệnh.

Xin thiếu chủ đồng ý.


Cũng không phải là không được.
Linh Quỳnh nói một nửa thì dừng, giọng điệu hơi chuyển một chút.
Nhưng người phải chịu mười roi.
Bạch Ngạn Phỉ:
!

Linh Quỳnh giống như một đứa trẻ hư, cười vô cùng vui vẻ:
Như thể là ngươi không đồng ý phải không? Xem ra tình cảm của các ngươi cũng chẳng ra sao.
Bạch Ngạn Phỉ nhìn về phía trưởng lão Ô, đâm lao đành phải theo lao. Hắn ta cắn răng nói:
Ta đồng ý.

Dung Tô Ngôn đi theo phía sau. Mặc dù chàng đã được uống đan dược những vết thương vẫn đau nên đi rất chậm.

Dung Tô Ngôn, sao người lại đi chậm thế?

Trên trán chàng đầy mồ hôi, sắc mặt hơi tái nhợt. Nhát roi kia của 0 Hàm có ẩn chứa linh lực, một người bình thường như Dung Tố Ngôn bây giờ còn có thể bước đi đã là kỳ tích rồi.
Đánh được hai roi – Hàm chỉ còn tiếng nức nở, đau tới ngất đi rồi lại tỉnh lại vì đau.

Thiếu chủ.
Bạch Ngạn Phỉ quỳ trong đám người đột nhiên lên tiếng.

Vừa rồi, ta cũng có mặt ở đó, là ta không làm tròn chức trách của một sư huynh. Ta cũng là người có lỗi, ta nguyện chịu nốt số roi còn lại thay sư muội.

Thiếu nữ đang ngồi trên cao kia hờ hững nhìn ngón tay mình:
Trưởng lão 0, đây là chuyện của những tiểu bối như chúng ta, ngươi không cần phải xen vào. Ngươi yên tâm, ta sẽ có chừng mực, không đánh chết nàng ta đâu.

Trưởng lão Ô:
...
Trưởng lão Ô hít sâu một hơi:
Thiểu chủ, có chuyện gì thì từ từ nói. Nếu Hàm Nhi có làm gì sai, ta nhất định sẽ nghiêm trị

Cha... Thiếu chủ muốn đánh chết con.
– Hàm yếu ớt nói.

Cha, cha phải làm chủ cho con.

Linh Quỳnh đã từng nghe nói về Bạch Ngạn Phỉ, nhưng nàng chẳng hề cảm thấy hứng thú, cũng không có ý định để hắn ta chịu đòn thay – Hàm. Nhưng lúc Bạch Ngạn Phỉ lên tiếng, nàng phát hiện bé cưng một mực cúi đầu lại ngẩng đầu lên nhìn hắn ta không chớp mắt.
Ánh mắt kia mơ hồ mang theo sát khí.
Linh Quỳnh thu tầm mắt lại:
Các ngươi đúng là tình nghĩa sâu đậm.

Vừa rồi, hắn ta thấy rõ đường chủ Trường Giới đường không dùng hết toàn lực. Điều này cho thấy thiếu chủ nói không giết chết – Hàm là thật. Cùng lắm thì bị thương ngoài da một chút thôi.
Nếu hắn ta thay Ở Hàm chịu đòn, trưởng lão Ô và Hàm sẽ ghi nhớ sự nỗ lực của hắn ta. Có lẽ, địa vị của Bạch Ngạn Phỉ ở Không Minh Phong sẽ càng vững chắc hơn. Nhưng hắn ta không ngờ Linh Quỳnh lại bắt bản thân chịu mười roi.
Bản thân đắc tội nàng lúc nào? Hay là thiếu chủ không muốn thấy người khác ra mặt giúp 3 Hàm? Không được phép dùng linh khí hộ thể nên dù là Bạch Ngạn Phỉ, cuối cùng cũng bị hôn mê và được người khiêng về Không Minh Phong. Việc này đã làm toàn bộ tông môn huyên náo. Phía cung chủ cũng biết tin, nhưng cũng chủ lại không nói gì, giống như ngầm đồng ý với cách làm của Linh Quỳnh. Lúc này, nàng đang trên đường về Tinh Nguyệt phong. Linh Quỳnh không ngồi kiệu mềm mà đi bộ về.
Linh Quỳnh không có ý nói rõ chuyện đã xảy ra. Trưởng lão Ô thấy Linh Quỳnh không hề hô tiếp tục nên đành phải hỏi những đệ tử còn lại.
Nguyên nhân cũng là vì – Hàm thấy Dung Tô Ngôn bất kính với Bạch Ngạn Phỉ, không để nàng ấy và Bạch Ngạn Phỉ vào mắt.
Tình huống cụ thể như thế nào thì đệ tử ở bên ngoài cũng không rõ. Dù sao cuối cùng chính ô Hàm đã lệnh cho bọn họ bắt Dung Tô Ngôn lại, còn nói chàng là kẻ trộm trà trộn vào Vân Cung.
Ũ Hàm cũng bổ sung thêm:
Ta vốn không biết hắn ta là người của Tinh Nguyệt phong, ta cho rằng hắn ta là kẻ trộm trà trộn từ bên ngoài vào nên mới ra tay...

Linh Quỳnh ngước mắt lên khẽ cười:
Ngọc bài thân phận mà hắn ta đeo là của ta, ngươi không nhận ra sao? Nói như vậy, người còn chẳng thèm để thiếu chủ như ta vào mắt.

Đám người nhìn về phía thiếu niên kia. Bên hông thiếu niên quả thực có đeo một khối ngọc bài. Lúc ấy, mọi người đều không để ý, lúc này nhìn lại hình như đúng là ngọc bài của thiếu chủ.

Ngươi đừng có nhúc nhích, cao như vậy mà té xuống thì ta sẽ bị thương. Nếu ta bị thương, ta sẽ không để người được yên!


Dung Tô Ngôn vốn định tụt xuống, lập tức không dám động đậy nữa.


Ôm lấy ta.



Thiểu chủ...



Nhanh lên.
Linh Quỳnh thúc giục chàng.


Ngươi cố ý bắt ta cõng ngươi thêm một lúc đấy à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook 10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng.