Chương 663: Sau khi ta thành khuê nữ của nam chính (39)


Phi Vũ không biết nên nói gì cho phải.

Kiếm có kiểm linh, vậy đó không phải là vũ khí mà loại vũ khí thông thường có thể so sánh.

Thiếu chủ, cung chủ tới.
Phi Vũ ở bên ngoài gõ cửa.
Linh Quỳnh bĩu môi, cô và Dung Tô Ngôn thay một bộ quần áo rồi ra ngoài.
Trước khi bế quan, Dung Tô Ngôn bị Linh Quỳnh cưỡng ép bắt tắm thuốc chừng mấy ngày.
Một lần cuối cùng, tắm xong, Dung Tô Ngôn phát hiện quần áo mà Linh Quỳnh cho chàng cực kỳ mỏng manh, nếu như không phải là còn một cái áo khoác ngoài, thì căn bản chính là cái loại y phục không thể mặc ra ngoài.
Linh Quỳnh nhẹ nhàng vỗ tay một cái:
Đi thôi, ta kiểm tra giúp ngươi.

Linh Quỳnh kéo Dung Tô Ngôn vào trong điện.
Linh Quỳnh cười ngồi lại, đưa hai tay ra, đối diện với mười ngón tay của chàng:
Lúc ta giúp ngươi tái tạo linh căn, ngươi không thể bài xích ta, ngươi phải tin tưởng ta, nếu không người bị thương chính là cả hai người chúng ta.

Dung Tô Ngôn gật đầu:
Ừ.

Dù sao khuê nữ nhà mình thích, nếu như chàng không còn, khuê nữ khóc lên, hắn ta cũng rất khó khăn.
Coi như khuê nữ nuôi một con sủng vật nhỏ. Nhưng mà lâu dài, Quân Quyết cũng không phải nhìn Dung Tô Ngôn không vừa mắt như trước, tuy nhiên điểm đã trừ thì hắn ta cũng sẽ không cộng trở lại.
Con người Linh Quỳnh sáng lên:
Kiểm linh ra ngoài, có phải đại biểu cho việc thân thể của người đã có biến hóa không?

Lúc lập khế ước với kiểm Chi Ly, Dung Tô Ngôn chỉ có thể coi là một người bình thường.
Nhưng người ta là phụ thân, Linh Quỳnh cũng không tiện đuổi đi, cho nên mỗi ngày cũng chỉ có thể ăn cơm cùng Quân Quyết.
Quân Quyết hừ một tiếng:
Ban ngày mà hai người các ngươi đang làm gì?

Tu luyện nha.
Linh Quỳnh có lý chẳng sợ:
Không phải phụ thân để ta tu luyện cho thật tốt sao?

Dung Tô Ngôn đặt chiếc mâm trên tay xuống cạnh nàng, vén y phục ngồi quỳ một bên:
Thiếu chủ rất vui vẻ sao?


Nhìn thấy ngươi là lập tức vui vẻ.

Tái tạo linh căn vốn dĩ cần lượng linh khí rất lớn, bây giờ thân thể chàng đã có, hoàn toàn không cần phải tìm nơi có linh khí sung túc.
Dung Tô Ngôn còn phát hiện ra bản thân chàng tu luyện không nhanh bằng tu luyện cùng Linh Quỳnh.

Đi thôi.
Linh Quỳnh chờ ở bên ngoài, thấy chàng đi ra, mang chàng đến cho bể quan.
Nơi bế quan ở phía sau núi, Dung Tô Ngôn đi vào đã thấy bên trong có một khối đá bạch ngọc lớn, phía trên trải thảm nhung màu trắng.
Phi Vũ giật giật khóe m3iệng, vô tình phá đám:
Chắc chắn cung chủ đã biết từ sớm.
Sao chuyện này có thể giấu giếm được ánh mắt của cung chủ.
Linh Quỳnh:
...


Thiểu chủ, theo như tính tình của cung chủ, chờ ngài không thích Dụng công tử nữa, sợ rằng hắn ta...
sẽ bị băm xác ra muôn mảnh.
Linh Quỳnh:
Ngươi không thể uống.

Ta không nuốt xuống.

???

Linh Quỳnh nhất thời không phản ứng kịp, chờ Dung Tô Ngôn lại gần, dán lên môi của nàng, nàng mới phản ứng được. Bé cưng thay đổi nha! Linh Quỳnh hơi đẩy chàng ra:
Gần đây thân thể chàng có cảm giác thế nào?
Dung Tô Ngôn ngồi dậy, đưa bàn tay ra:
Cảm nhận được kinh mạch đã tu bổ xong hết rồi.
Linh khí lưu động trong thân thể chàng, nhưng mà chàng không có cách nào hấp thu, chuyển hóa để mình sử dụng.
Hiển nhiên Quân Quyết không đồng ý với lời tự khen của Linh Quỳnh.
Ba người ngồi chung một chỗ ăn cái gì, từ xa xa nhìn lại lại có mấy phần ấm áp.

Nếu không thì sao ?
Linh Quỳnh nhìn chàng một cái:
Chúng ta tu luyện là Song Tu Linh Quyết, mấu chốt việc tái tạo linh căn là ở ta chứ không phải người, tất nhiên ta phải bế quan với ngươi.

Dung Tô Ngôn:
...

Linh Quỳnh bĩu môi:
Ta cũng đâu có ăn nó.

Chờ một chút!
Li6nh Quỳnh:
...

Còn may là trong phó bản bố sẽ vẫn luôn thích chàng.
Linh Quỳnh nghiêng đầu, dùng bàn chân trắng nõn đạp đạp bắp chân chàng:
Ngươi không thích sao?

Dung Tô Ngôn nắm cổ chân nàng, thấp giọng đáp lại:
Thích.

Dung Tô Ngôn:
...

Trong đầu Dung Tô Ngôn còn đang suy nghĩ miên man, Linh Quỳnh đã ngồi xếp bằng:
Lên đây.

Dung Tô Ngôn thở ra một hơi, ngồi lên, lấy áo khoác ngoài xuống,

Ngươi làm gì đấy?
Linh Quỳnh gọi Phi Vũ vào, để nàng ta đi chuẩn bị chuyện bể quan.
Dung Tô Ngôn ngồi một bên nghe nàng phân phó Phi Vũ đi chuẩn bị, luôn cảm thấy bể quan mà nàng nói và bể quan mà chàng nghĩ không phải là cùng một chuyện.
Thần tiên cũng chỉ như vậy!
Linh Quỳnh thưởng thức những tấm thẻ làm người ta đỏ mặt đỏ tim đập loạn trên bộ sưu tập, ngẩng đầu một cái thì thấy Dung Tô Ngôn từ ngoài điện đi vào.
Chàng không có cách nào sử dụng linh khí, tất nhiên là không có cách nào đánh thức kiểm linh đã ngủ say bên trong, cho nên lâu như vậy nó vẫn không động tĩnh, bây giờ đột nhiên xuất hiện...
Dung Tô Ngôn lập tức sửng sốt, chàng không cảm nhận được có biến hóa gì quá lớn.
Linh Quỳnh mất rất lâu mới thấy được kiếm linh của kiếm Chi 5Ly, là một chu kỳ lân nhỏ, bốn chân đạp lửa, trông rất ghê gớm.
Nhưng mà vừa nhìn thấy Linh Quỳnh, nó hoạt một tiếng lập tức lao vào kiếm Chi Ly.
Dung Tô Ngôn:
...

Dung Tô Ngôn không ngờ mình còn có thể cảm nhận được cảm giác linh khí lưu thông trong thân thể một lần nữa, những kinh mạch kia đã bị tổn thương, dưới sự tẩm bổ của linh khí, đang từ từ tu bổ. Kinh mạch được tu bổ mới có thể tái tạo linh căn.
Quân Quyết ngồi tại bàn đá trong viện, trên bàn bày mấy món ăn xinh đẹp. Không biết khoảng thời gian này ngọn gió nào khiến Quần Quyết cứ đến giờ cơm là chạy tới Tình Nguyệt Phong ăn chùa uống chùa.
Rõ ràng là hắn ta đã không cần ăn uống gì từ lâu rồi.
Dung Tô Ngôn không tiếp được lời này, đỏ mâm ra, rót một ly bạc tùng thanh lộ.
Linh Quỳnh không tự chủ định nhận lấy, Dung Tô Ngôn lại không đưa cho nàng mà trái lại đưa về phía mình.
Vào một ngày nào đó, sau khi kết thúc tu luyện, đột nhiên Dung Tô Ngôn nghĩ đến:
Không phải thiếu chủ không thích tu luyện sao?

Trước đó Quân Quyết để nàng tu luyện, nàng nghĩ đủ phương pháp lười biếng.

Vậy xem như có thể tái tạo linh căn.
Linh Quỳnh suy nghĩ một chút:
Chúng ta phải bế quan.


Thiểu chủ bể quan cùng ta sao?


Nó sợ ta?


Hình như là vậy...
Dung Tô Ngôn sờ sờ kiếm Chi Ly, chàng không ngờ thanh kiếm này lại có kiểm linh, chàng cho rằng nó chỉ là có ý thức của mình.

Tu luyện cùng người thì khác chứ.
Mi mắt Linh Quỳnh lộ vẻ tươi cười:
Ta thích.

Dung Tô Ngôn:
...

Quân Quyết chỉ ăn chùa bữa trưa, thời gian còn lại cũng sẽ không xuất hiện.
Hắn ta không nói chuyện với Dung Tô Ngôn là mấy, nhưng vẫn sẽ xem xét giùm thân thể Dung Tô Ngôn.
Th8iếu chủ lại cứ vậy nhường cho Dung Tô Ngôn..

Cho nên dù thế nào đi nữa cũng đừng để cho phụ thân ta biết.

Dung Tô Ngôn:
...
Dung Tô Ngôn không có da mặt dày như Linh Quỳnh, cúi thấp đầu không nói lời nào. Quân Quyết vừa cầm đũa lên vừa nói:
Ngươi mà nghe lời như vậy thì ta yên tâm.

Khuê nữ nghe lời như ta thế này, ngài đi đâu cũng không tìm ra.


Ha ha.


Không cởi quần áo sao?

Không cởi.
Tiểu cô nương cười gian xảo:
Ngươi nghĩ gì vậy?
Dung Tô Ngôn:
...

Linh Quỳnh để cho chàng ngồi yên, tiến tới nói nhỏ bên tai chàng:
Lần này chúng ta không thể phân tâm, chờ xong xuôi, chúng ta có thể thử ở chỗ này xem sao.

Thiếu chủ.
Dung Tô Ngôn cắt đứt lời nàng.
Mỗi ngày ngoại trừ tu luyện, Dung Tô Ngôn không luyện kiểm chính là theo Linh Quỳnh lén chạy ra ngoài mua đồ. Cuộc sống như vậy vừa khô khan, mà lại không khô khan.
Mỗi ngày Linh Quỳnh đều rất vui vẻ, vừa có tiền tiêu xài, lại có bé cưng để ngủ, cuộc sống như thế còn có gì không hài lòng chứ?
Một tháng sau.

Quân Quyết đứng ở Vọng Tiên Đài trên Lâm Tiên Phong, nhìn về phía Tình Nguyệt Phong:
Thiểu chủ còn chưa xuất quan sao?
Tất cả trận pháp hộ sơn trên Tình Nguyệt Phong đều mở ra, lúc này ánh nắng chiều rơi xuống, người có tu vi cao có thể nhìn thấy một vầng sáng linh khí mơ hồ.


Vẫn chưa.
Sau lưng có đệ tử bẩm lại. Quân Quyết hơi nhíu mày, nhìn về phía Tinh Nguyệt Phong, yên lặng không nói gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook 10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng.