Chương 664: Sau khi ta thành khuê nữ của nam chính (40)


Ngay khi Quân Quyết có chút đứng ngồi không yên, sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Linh Quỳnh và Dung Tô Ngôn xuất quan.
Nhận ra được hơi thở của khuê nữ, Quần Quyết lập tức bước qua ngay, trước hết chắc chắn là khuê nữ nhà mình không sao, lúc này3 mới nhìn về phía Dụng Tô Ngôn ở bên cạnh.

Quân Quyết bảo Dung Tô Ngôn đưa tay ra. Dung Tô Ngôn chỉ dám vén cổ tay áo l9ên một chút rồi đưa tay cho Quân Quyết.
Nếu như chàng cũng có một đứa con gái, đột nhiên bên cạnh nó có một người không rõ lai lịch, chàng cũng lo lắng chử.
Cho đến nửa năm sau, Dung Tô Ngôn mới biết tại sao Quần Quyết phải đột nhiên đưa giải được cho chàng. Từ sau khi tái tạo linh căn, chàng cũng như những đệ tử khác của hắn ta.
Dung Tô Ngôn đi theo Quân Quyết lên tầng trên cùng của tàng thư các, nơi này không có sách, nhưng có thể nhìn thấy chỗ rất xa. Quần Quyết không nói lời nào, Dung Tô Ngôn cũng không dám nói một câu, chỉ có thể đứng bên cạnh.
Ngươi đến Vân Cung là để báo thù?

Dung Tô Ngôn do dự, cuối cùng vẫn thành thật trả lời:
... Vâng.

Ngươi đến gần Vô Ưu là muốn lợi dụng nàng?
Dung Tô Ngôn:
Thiếu chủ chọn ta làm tùy tùng, không phải là chuyện mà ta có thể khống chế.
Quân Quyết:
...

Dung Tô Ngôn lật từ đầu tới cuối, chàng đã biết tại sao sắc mặt của đệ tử kia ung dung như vậy.
Song Tu Linh Quyết của người ta là phương pháp rất nghiêm chỉnh.
Ngón tay Quân Quyết bắt mạch trong chốc lát, sắc mặt lập tức tối sầm.
T6rong nháy mắt đó, Dung Tô Ngôn cảm thấy như có ngọn núi lớn tập kích, hít thở không thông, hai chân đều hơi run rẩy. Trước khi 5bế quan, mặc dù Quân Quyết đối xử với chàng cũng không thể xem là vẻ mặt ôn hòa, nhưng cũng coi như... tương đối ôn hòa.
Dung Tô Ngôn:
...

Phi Vũ tiện tay lật một cái:
Thật kỳ quái... Thiếu chủ đầu thay đổi lộn xộn gì thế này, sao ta trả lại tàng thư các được đầy...
Không biết Phi Vũ nhìn thấy gì, ẩm một cái khép sách lại:
Dụng công tử, ngài chưa từng xem qua chứ?

Có lẽ là do đã từng có kinh nghiệm một lần rồi, tu luyện lại lần nữa, tu vi của chàng tăng lên rất nhanh, không đầy nửa năm đã vượt qua đệ tử tu luyện hơn mấy năm.
Ngày đó chàng kết thúc nhận định, Phi Vũ tới thông báo là hắn ta đã chuyển đồ của chàng đến điện của Linh Quỳnh.
Dung Tô Ngôn ngượng ngùng cầm sách giấu ra sau lưng. Phi Vũ:
Dung công tử, ngươi đã mang cuốn sách đi à?

Linh Quỳnh không nói cặn kẽ quá trình tái tạo linh căn với Phi Vũ, cho nên nàng ta cũng không biết là cả ngày Linh Quỳnh và Dung Tô Ngôn đều làm chuyện gì.
Chàng không ngờ những gì viết trên quyển sách kia là thật.
Nhưng mà tu vi lúc trước không còn, bây giờ chỉ có thể bắt đầu lại từ đầu.
Linh Quỳnh đi qua Lâm Tiên Phong đến mấy canh giờ mới về. Lúc về đến nơi, sắc mặt hơi cổ quái.
Vào cửa đã hỏi Dung Tô Ngôn:
Phụ thân ta cho người uống độc dược hả?
Dung Tô Ngôn không ngờ Linh Quỳnh qua Lâm Tiên Phong một chuyển, Quân Quyết lại nói chuyện này cho nàng.
Nghe có vẻ còn có rất nhiều...
Dung Tô Ngôn tìm được thẻ ngọc mà đệ tử nói, từ danh mục ở trang thứ nhất tìm được Song Tu Linh Quyết.

Mặc kệ có sao không, đó cũng là độc dược nha!
Linh Quỳnh cũng phục chàng, đưa giải dược cho chàng:
Mau dùng.

Dung Tô Ngôn:
Cung chủ...

Dung Tô Ngôn cảm thấy không đúng lắm, tìm một cơ hội vào tàng thư các.
Tàng thư các không chỉ có sách có thể mang đi, còn có bản sao được thu trong thẻ ngọc.

Sao ngươi không nói cho ta?


Ta chưa từng nghĩ đến chuyện phản bội thiểu chủ, có nói hay không cũng chẳng có gì.
Dung Tố Ngôn nói xong thì mỉm cười:
Cung chủ nói chỉ cần ta không phản bội thiểu chủ thì sẽ không có việc gì.

Linh Quỳnh cho rằng chàng lo lắng về Quân Quyết:
Yên tâm, ông ấy sẽ không kiếm chuyện với người nữa.

Cũng không coi là kiếm chuyện.
Quần Quyết không lớn tuổi lắm chứ?
Người tu chân vốn dĩ có thể sống rất lâu, đừng thấy bây giờ con gái của Quân Quyết cũng lớn thế này, nhưng theo ánh mắt người ngoài, tuổi này của hắn ta cũng vẫn còn thuộc loại tiểu tử.
Linh Quỳnh giải thích đơn giản:
Chính là lớn tuổi rồi, tranh cãi vô lý.

Dung Tô Ngôn:
...

Nhưng bây giờ Dung Tô Ngôn cảm thấy Quần Quyết giống như là muốn giết mình.

Quân Vô Ưu, ta thấy con điên rồi.

Dung Tô Ngôn:
Có thể là lúc dọn dẹp không cẩn thận... Phi Vũ cô nương từng thấy quyển sách này à?


Vâng, thiếu chủ nói muốn tái tạo linh căn giúp người mà, đây là do ta đến tàng thư các tìm ra. Nhưng mà thiếu chủ nói hồi trước đánh mất rồi.
Lúc ấy Phi Vũ không chỉ tìm ra cuốn này, Linh Quỳnh bảo trước đó đã đánh mất, cho nên Phi Vũ cũng không nghĩ đến quan hệ giữa cách tái tạo linh căn cho Dung Tô Ngôn với cuốn sách này.
Dung Tô Ngôn lấy đồ đạc, lúc dọn dẹp, quyển Song Tu Linh Quyết đã lâu không lật qua kia đột nhiên rớt ra.

Ô, sao cuốn sách này lại ở chỗ này?
Phi Vũ đã nhặt sách lên trước một bước:
Không phải thiếu chủ đã nói là mất rồi à...

Nói xong, Phi Vũ chạy nhanh như làn khói.
Dung Tô Ngôn:
...

Quyển mà chàng xem kia là Linh Quỳnh tự sửa đổi.
Rõ ràng không cần... Hiển nhiên là do nàng cố ý.
Nửa năm vừa qua, phần lớn thời gian chàng vẫn ngủ trong phòng của mình, nhưng mà thỉnh thoảng cũng sẽ ngủ lại trong điện của Linh Quỳnh.
Linh Quỳnh không để cho chàng chuyển qua qua, tất nhiên chàng cũng không dám tự chủ trương. Gian phòng của chàng cũng không có bao nhiêu thứ, ngoại trừ mấy bộ quần áo cũng chỉ còn lại thanh kiếm Chi Ly.

... Chưa.
Dung Tô Ngôn không tự chủ nói dối.
Vậy thì tốt.
Phi Vũ thở phào, cất quyển sách kia rồi định rời đi.
Phi Vũ cô nương, chờ một chút.
Dung Tô Ngôn gọi nàng ta lại. Phi Vũ giấu sách ra phía sau, cứ như rất sợ Dung Tô Ngôn muốn lấy qua xem thử.
Dung Tô Ngôn:
Vừa rồi người nói rằng quyển sách kia bị thiếu chủ sửa đổi? Nàng đã sửa lại những gì?

Không có gì.
Phi Vũ lui về phía sau:
Có thể là thiếu chủ tiện tay vẽ ra thôi.

Quần Quyết ném xuống những lời này, xoay người biến mất ngay tại chỗ.
Quần Quyết vừa đi, Dung Tô Ngôn lập tức thở phào:
Cung chủ sao vậy?

Nhưng mà thẻ ngọc, chàng không biết phân loại, ở trong đó xem rất lâu cũng không tìm được quyển sách kia. Cuối cùng Dung Tô Ngôn lấy dũng khí đi hỏi đệ tử tàng thư các.

Thứ đó à, đều ở hàng thứ ba phía bên trái, thẻ ngọc màu tím ấy, bên trong đều thu thập những loại như vậy.
Sắc mặt đệ tử kia như thường, giống như chỉ là một quyển sách phổ thông.
Dung Tô Ngôn thở ra một hơi, buông thẻ ngọc xuống, ngẩng đầu một cái đã nhìn thấy Quần Quyết đứng trong hành lang. Dung Tô Ngôn vội vàng đứng dậy, đáy lòng có chút khẩn trương, nhưng sắc mặt bình tĩnh:
Cung chủ.

Tầm mắt của Quân Quyết rơi vào cái giá kia, sau đó dời đi, giọng nói lạnh nhạt:
Ngươi đi theo ta.

Linh Quỳnh nháy mắt, vô tội nói:
Chắc là thời kỳ mãn kinh.

Dung Tô Ngôn:
Thời kỳ mãn kinh là cái gì?

Quân Quyết:
Sau khi tiến vào Tình Nguyệt Phong, ngươi có từng nghĩ đến chuyện đó không?



Chưa từng.
Quần Quyết xoay người, nhìn người vẫn còn phong thái thiếu niên trước mặt:
Thề!
.

Dung Tô Ngôn khép hai ngón tay giơ lên:
Ta - Dung Tô Ngôn thề, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện lợi dụng thiếu chủ để báo thù cho mình.
Quân Quyết hừ lạnh một tiếng, lại xoay người:
Chuyện về Bạch Ngạn Phỉ, ta đã phải người đến Dung gia điều tra. Nhưng mà Bạch Ngạn Phỉ đã chết, chân tướng như thế nào cũng chỉ có bản thân ngươi rõ ràng.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook 10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng.