Chương 669: Bạn trai cũ không muốn tái hợp làm sao b y giờ (4)
-
10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng
- Mặc Linh
- 1396 chữ
- 2022-03-08 03:04:23
Mẹ đâu biết.
Liễu Huệ Hồng nhíu mày:
Xế chiều hôm nay là nó đã kỳ lạ rồi.
Không phải chị ta thật sự bị kích thích... Tâm lý8 bị bóp méo chứ? Con cảm thấy chị ta có chút.
Liễu Hinh Ninh đắn đo hình dung:
... Làm người ta sợ hãi
Liễu Huệ Hồng suy nghĩ:
Có th3ể là thật sự bị kích thích, trước đó mẹ đã điều tra, có một số người bị kích thích sẽ thay đổi lớn.
Hôm sau Liễu Hinh Ninh cố ý xuống lầu sớm một chút, nói mình khỏi bệnh rồi, sợ Linh Quỳnh lại nói cô ta còn bệnh.
Hiển nhiên Linh Quỳnh cũng không muốn tiếp tục chơi, ăn sáng xong đã đi, vốn không để ý cô ta.
Linh Quỳnh ngồi vào đối diện, há miệng chính là lý luận cán bộ kỳ cựu dưỡng sinh:
Sáng sớm có ích cho cơ thể lẫn tinh thần khỏe mạnh.
Bố Lâm:
...
Con còn biết cái này?
Linh Quỳnh trở về phòng tắm rửa, vén chăn lên chuẩn bị đi ngủ, một tấm danh thiếp rơi bên giường.
Linh Quỳnh đưa5 tay vớt lên, hình như là hôm nay bố Lâm để ở đây.
Linh Quỳnh cười híp mắt vịn Liễu Hinh Ninh, nhìn không ra chút nhắm vào, giống như thật lo lắng cho thân thể cô ta.
Bình thường Liễu Hinh Ninh rất hiểu chuyện, không cho mọi người thêm phiền toái.
Tần Hoài Ứng... Nhà tâm lý học...
Linh Quỳnh lật xem danh thiếp, trực tiếp ném vào thùng rác. Nguyên chủ có bệnh tâm lý, thế nhưng bố không có, khám bác sĩ gì chứ.
Linh Quỳnh ngủ một giấc đến hàng đồng, lúc cô xuống lầu còn sớm, chỉ có một mình bổ Lâm ở đây.
Tính tình Liễu Hinh Ninh không nhịn được, trực tiếp phát nổ.
Cả ngày hôm nay cô ta không ăn gì, hiện tại đói gần chết.
Di Hồ, bữa sáng ăn thứ này sao?
Liễu Hinh Ninh không nhịn được hỏi di Hồ.
Có cả sợ cô Hinh Ninh bị bệnh không thoải mái, cho nên cố ý bảo tôi nấu cháo.
Di Hồ vui mừng nói:
Cô cả đã nghĩ thông, biết quan tâm cô, sau này hai người có thể cố gắng ở chung.
Liễu Hinh Ninh:
...
Cô cố ý sao?
Đương nhiên người ta sẽ không nói rõ, nói gần nói xa là ý kia.
Có mấy lời nghe nhiều, trong tiềm thức có ký ức, trước đó bố Lâm còn vì chuyện này nói cô hai câu.
Liễu Hinh Ninh lại ăn một bữa cháo hoa, ngay cả đồ chua ăn với cơm cũng không có.
Di Hồ còn trông coi cô ta ăn, tư thế kia giống như cô ta không ăn, di ta sẽ ra tay tự mình đút cô ta.
Giọng nói kia muốn quan tâm bao nhiêu có bấy nhiêu quan tâm.
Mặc cho ai xem, cũng cảm thấy quan tâm thật lòng.
Không sao, em bị bệnh, cần phải chăm sóc thật tốt, không cần cảm thấy thêm phiền phức cho mọi người.
Linh Quỳnh dẫn cô ta đi lên lầu.
Bố Lâm và Liễu Huệ Hồng trong phòng khách, nghe thấy hai người đối thoại, đều nhìn sang
Nhưng mà Liễu Hinh Ninh chỉ cảm thấy mình bị một con rắn độc cuốn lấy, toàn thân không thoải mái.
Em...
Liễu Hinh Ninh cố gắng đè lửa giận, nhưng nhìn xuống, khôi phục yếu đuối trước đó:
Chị, em không biết chắc chị ở đâu, em xin lỗi chị được không?
Em gái không sai, không phải chị đang quan tâm thân thể của em à.
Mặt mày Linh Quỳnh đều là ý cười:
Em phải mau đi nghỉ ngơi thật tốt, tuyệt đối đừng để nặng thêm, không thì phải đi bệnh viện tiêm đó.
Liễu Hinh Ninh:
...
Ai biết đi Hồ một tấc cũng không rời, không cho phép cô ta tới gần phòng bếp, nói là khói dầu nặng, còn không cho cô ta ăn đồ ăn vặt, lại càng không thể đặt thức ăn ngoài và đi ra ngoài.
Mới mở miệng chính là 'Cô cả muốn cô mau khỏe, nghe được Liễu Hinh Ninh quá muốn nôn.
Liễu Hinh Ninh không xuống lầu, chờ di Hồ bưng bữa sáng lên, thấy chỉ có một bát cháo và rau xanh không có chất béo gì, lập tức cảm thấy dạ dày không thoải mái.
Tối hôm qua cô ta không ăn thứ gì, tùy tiện tìm ít đồ đệm bụng, buổi sáng lại cho cô ta ăn cái này.
Liễu Huệ Hồng xuống tới, Linh Quỳnh và bố Lâm đã ăn xong.
Di Liễu, tôi có chút đói, di sẽ không trách tôi không đợi di chứ?
Linh Quỳnh cướp lời Liễu Huệ Hồng mở miệng trước, vẻ mặt vô tội hỏi.
...
Liễu Huệ Hồng chỉ có thể nói:
Không sao, Tiểu Ngư đói bụng thì mau ăn đi.
Bà ta cũng không thể công khai so đo chút chuyện nhỏ này với con gái kể được?
Bố Lâm:
???
Ảnh mắt bố Lâm kỳ lạ, nhưng đây là Linh Quỳnh quan tâm, cho nên bổ Lâm cũng không nói gì.
Liễu Hinh Ninh:
Hôm nay vi9ệc này...
Không sao, có mẹ ở đây. Ngược lại mẹ muốn xem xem, con bé chết tiệt kia có thể giày vò thế nào.
Liễu Huệ Hồng khẽ c6ắn môi,
Linh Quỳnh lấy khăn tay xoa tay:
Không phải cô bị bệnh sao? Nếu là bệnh nhân, hãy làm bệnh nhân cho tốt.
Liễu Hinh Ninh:
...
Nếu hiện tại cô ta nói không ăn, đây chẳng phải là không biết điều.
Mà trong nhà này, từ trước đến nay cô ta là đứa hiểu chuyện...
Giúp tôi cảm ơn chị gái quan tâm.
Liễu Hinh Ninh miễn cưỡng nở nụ cười. Liễu Hinh Ninh vốn cho rằng sau bữa sáng, chờ bọn họ rời đi, mình có thể ăn ngon một chút.
Cho nên bộ dáng lúc này của cô ta, đúng là bộ dáng khó xử giống bình thường không muốn cho mọi người thêm phiền toái. Vì vậy bố Lâm mở miệng:
Hinh Ninh, cháu lên lầu đi, đợi lát nữa dì Hồ đưa bữa tối lên cho cháu.
Liễu Hinh Ninh:
...
Bổ Lâm nhớ tới tối hôm qua nói chuyện với bạn, không dám kích thích người đối diện, chỉ có thể thuận theo nói:
Sáng sớm tốt, quả thực sáng sớm tốt đối với thân thể.
Linh Quỳnh qua loa vài câu với bố Lâm, lại quay đầu gọi di Hồ:
Di Hồ, em gái ngã bệnh, di nấu chút chảo cho em nó là được rồi, hẳn là mấy ngày nay nó cũng không có gì khẩu vị, cố gắng thanh đạm chút
Liễu Hinh Ninh bị mang lên lầu, vừa đến phía trên Liễu Hinh Ninh đã hất tay Linh Quỳnh ra.
Lâm Trì Ngư, cuối cùng chị muốn làm gì?
Hiện tại Linh Quỳnh không cho Liễu Huệ Hồng cơ hội mở miệng.
Ai mà không biết làm bông sen trắng.
Liễu Huệ Hồng biết Liễu Hinh Ninh không bị bệnh, cho nên cũng không lo lắng như vậy, buổi sáng đã đi.
Liễu Hinh Ninh thật vất vả chịu đến tối, cô ta xuống lầu còn chưa kịp ngồi xuống, Linh Quỳnh đã đỡ lấy cô ta:
Em gái, sao em lại xuống đây, nhanh lên nằm, đợi lát nữa chị bảo di Hồ đem bữa tối cho em.
Di Hồ thấy bố Lâm không lên tiếng, cử dựa theo Linh Quỳnh nói đi chuẩn bị.
Linh Quỳnh còn căn dặn dì Hồ mấy ngày nay phải chăm Liễu Hinh Ninh thật kỹ, đừng để cô ta ăn linh tinh, lúc uống thuốc, tranh thủ sớm một chút.
B.
... Sao Tiểu Ngư dậy sớm thế?
Bổ Lâm vô thức nhìn thời gian, lúc này mới mấy giờ, làm sao cô dậy rồi?
Linh Quỳnh mím môi cười, lại cúi đầu ăn sáng.
Nếu bình thường Liễu Huệ Hồng trông thấy cô ăn trước, tuyệt đối móc đến cong mà nói cô không có quy tắc, không biết tôn trọng bề trên.
Linh Quỳnh đi sớm về trễ, hầu như không đụng phải Liễu Hinh Ninh.
Cộng thêm có thể là Liễu Hinh Ninh tận lực tránh cô, hai người cũng không có mâu thuẫn.
Bố Lâm nói bóng nói gió để cô đi xem bác sĩ tâm lý, đều bị Linh Quỳnh từ chối, cũng bày tỏ mình không có bệnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.