Chương 672: Bạn trai cũ không muốn tái hợp làm sao b y giờ (7)
-
10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng
- Mặc Linh
- 1277 chữ
- 2022-03-08 03:04:23
Tần Hoài Ứng nhàn rỗi mắt nhìn điện thoại, phát hiện người vài ngày không có động tĩnh, lại gửi lời mời kết bạn đến anh.
Tần Hoài ứng hoàn toàn bỏ qua như trước đây, nhưng anh không nghĩ tới rất nhanh trợ lý đưa tới danh sách hẹn trước, 3trông thấy ba chữ Lâm Trì Ngư rất to.
Linh Quỳnh đang ngồi đợi trong phòng, lúc đến có không ít người, hiện tại cũ9ng đã đi gần hết.
Anh Hà
Cô gái ngoài cửa nhu thuận chào hỏi, lại nhìn Tần Hoài Ứng mặt lạnh:
Tôi có thể đi vào không?
Trong thang máy có hai người, Hà Thanh Kỳ mỉm cười gật đầu:
Đương nhiên có thể.
Nhưng tại sao cô chạy tới tìm Tần Hoài Ứng? Là nghi ngờ trình độ nghề nghiệp của mình sao?
Tần Hoài Ứng ghé mắt nhìn Hà Thanh Kỳ, đại khái không biết vì sao anh ta biết Linh Quỳnh
Bảo cô ta kéo cô Lâm, đừng để cô đi vào.
Hả? Không có.
Linh Quỳnh vô tội bĩu môi trách móc:
Tôi đến khám bệnh.
Chị gái không nhìn ra dáng vẻ bị bệnh. Nhưng chỗ này của họ không phải chỗ bình thường...
Linh Quỳnh bước vào trong thang máy, đúng lúc đứng ở bên cạnh Tần Hoài Ứng.
Tần Hoài Ứng nhìn dưới sàn thang máy, ngay cả đáy mắt cũng không cho cô, cực kỳ lạnh lùng.
Cô Lâm cần tôi đưa cô về không?
Hà Thanh Kỳ duy trì phong độ thân sĩ.
Cảm ơn, không cần.
Linh Quỳnh lễ phép từ chối:
Tôi lái xe.
Linh Quỳnh nhìn một chút, quay đầu nói chuyện với Hà Thanh Kỳ:
Anh Hà và anh Tần quen biết sao?
Chúng tôi là bạn học.
Hà Thanh Kỳ tò mò:
Sao cô Lâm lại ở đây?
Mấy ngày trước tôi đụng phải xe anh Tân...
Linh Quỳnh cười ngại ngùng.
Chờ một chút!
Trong khe hở cửa thang máy luồn vào một cái tay, cửa thang máy lại chậm rãi lui sang hai bên, cô gái ngoài cửa xuất hiện trong tầm mắt ở hai người.
Không nói đi, cũng không nói không đi.
Dù sao tôi cũng đã đưa đến cho anh.
Hà Thanh Kỳ đổi đề tài:
Vừa rồi tôi thấy cô gái bên ngoài khá quen, anh...
Tôi nói không cần.
Tần Hoài Ứng lạnh lùng nói:
Đừng quấn lấy tôi.
Linh Quỳnh ấm ức:
Tôi... Tôi xem bệnh cũng không được sao?
Bốn chữ tấm lòng bác sĩ của bé cưng bị chó ăn rồi sao?
Tần Hoài Ứng:
Không được.
Linh Quỳnh:
Vậy tôi trả tiền cho anh.
Sau đó Linh Quỳnh lại hẹn trước hai lần, tất nhiên đều không gặp được người, Tần Hoài Ứng còn thông minh, người chắn cô đều không tụm lại.
Không thể không bơm vàng.
Anh ta đã xem qua tư liệu bố Lâm gửi, dựa theo tình huống trên tư liệu xem ra, tình huống của cô bé này rất nghiêm trọng.
Sau hôm đó, bố Lâm cũng không liên lạc lại với anh ta. Về phần Bệnh nhân hoàn toàn không thấy, đương nhiên anh ta sẽ không quay lại hỏi, anh ta không rảnh rỗi như vậy.
Anh ta quen biết người này lâu như vậy, còn lần đầu tiên thấy anh trốn tránh không gặp người.
Tần Hoài Ứng:
Không có.
Hà Thanh Kỳ đuổi theo Tần Hoài Ứng ra ngoài, hai người một trước một sau đến cửa thang máy.
Hà Thanh Kỳ nhìn ôn nhuận nho nhã, nhưng lòng hỏng chuyện luôn nặng hơn bất kỳ ai, nhất định phải hỏi tại sao.
Hà Thanh Kỳ chính là anh Hà trước kia bố Lâm tìm đến.
Khi anh ta đi vào, thoáng nhìn qua, chỉ là một góc nên không nhận ra, chỉ cảm thấy nhìn quen mắt.
Cái quái gì vậy!
Không phải bố đã bơm vàng sao?
Tần Hoài Ứng:
...
Hà Thanh Kỳ nhíu mày:
Cô Lâm.
Ấy... Anh đừng đi.
Chờ một chút.
Hà Thanh Kỳ:
...
Cô thật biết đụng.
Linh Quỳnh:
Tôi đến trả tiền cho anh Tần... Thuận tiện xem bệnh.
[..]Ai bảo cô không rút thẻ, haiz, không nghe Thiểm Thiểm nói, chịu thiệt thòi ở trước mắt.
Linh Quỳnh dụi mắt, ép buồn ngủ trở về, nhưng dụi một hồi, cặp mắt đều có chút đó. Chị gái thấy dáng vẻ cô gái muốn khóc, trong lòng không đành lòng, nhắc nhở cô:
À... Có phải cô đắc tội bác sĩ Tần hay không?
Cô ta đã làm việc hơn một năm, đây là lần đầu tiên gặp phải bác sĩ Tần đưa ra yêu cầu như hôm nay.
Hóa ra là cô.
Phải nói khá quen...
Tần Hoài Ứng hơi bực bội ấn thang máy mấy lần, thang máy chậm rãi từ phía trên đi xuống, cửa thang máy mở ra, anh đi vào ấn nút đóng cửa.
Động tác Hà Thanh Kỳ rất nhanh chen vào:
Tôi nói anh. .
Thang máy xuống tới, cửa vừa mở ra, Tần Hoài Ứng nghiêng người ra ngoài, nhanh chân rời đi.
Hà Thanh Kỳ nhìn Linh Quỳnh, xác định lúc này coi như cô ổn định, hỏi cô:
Cô Lâm, làm sao cô lại đắc tội anh ấy thế?
Hà Thanh Kỳ nhớ lại chuyện chính của bản thân, tranh thủ thời gian lấy ra một tấm thiệp mời:
A Tự đính hôn, thằng nhãi kia sợ anh không nể mặt mũi, kẻo tôi đưa đến cho anh.
Tần Hoài Ứng lật thiệp mời xem thử rồi khép lại, đẩy sang một bên.
Văn phòng Tần Hoài Ứng.
Anh xảy ra chuyện gì vậy? Đây là trêu chọc phải nợ đào hoa à?
Hà Thanh Kỳ ngồi ở bên cạnh, dù bận vẫn ung dung hóng chuyện.
Ngài mai lại đến đi.
Linh Quỳnh cũng không có ý làm đối phương khó xử, đứng dậy đi.
Hà Thanh Kỳ:
? ? ?
Thuận tiện xem bệnh?
Bên cạnh còn có một đôi mẹ con, cô gái rất sợ người lạ, uốn trong lòng mẹ, Linh Quỳnh tính toán,6 đã gần một tiếng không ngẩng đầu.
Đồng hồ trên tường chậm rãi nhảy lên, Linh Quỳnh hỏi chị gái quầy phục vụ:
Lúc5 nào đến phiên tôi?
... Nếu tôi biết, hiện tại tôi cũng không ở đây rồi
Linh Quỳnh thở dài. Hà Thanh Kỳ:
? ?
Linh Quỳnh lấy ra điện thoại di động, mở mã QR, đưa cho Hà Thanh Kỳ:
Anh Hà, chúng ta thêm bạn đi.
Hà Thanh Kỳ luôn cảm thấy hai người này có vấn đề, cho nên không chút do dự thêm Linh Quỳnh làm bạn.
Cô Lâm.
Linh Quỳnh không nói chuyện nên muốn ngủ thiếp đi, nghe thấy gọi mình, còn tưởng rằng đến mình rồi:
Có thể vào à?
Người đối diện lộ ra một vẻ mặt khó xử, sau đó tràn đầy áy náy:
Thật sự có lỗi, đã đến lúc tan làm, vừa rồi bác sĩ Tần có việc gấp đi trước, ngày mai cô lại tới được không?
Linh Quỳnh:
...
Tần Hoài Ứng:
Không cần.
Định.
Hà Thanh Kỳ như có điều suy nghĩ mấy giây:
Cô gái kia...
Tần Hoài Ứng lạnh lùng cắt ngang anh ta:
Anh đến tìm tôi có chuyện gì?
Dáng dấp Linh Quỳnh xinh đẹp, nói chuyện lại dễ nghe, chị gái không nhịn được thì thầm trấn an:
Cô chờ một lát, bác sĩ Tần còn có một bệnh nhân chưa xong.
Chị gái nghĩ thầm bác sĩ Tần không muốn nhìn thấy cô, cô ta có cách nào? Chờ thấy cuối cùng cặp mẹ con được người ta mời đến phòng bên cạnh, Linh Quỳnh nhìn cửa phòng treo ba chữ Tần Hoài Ứng.
Trong khoảng thời gian này có rất nghèo.
Chính mình còn không có dùng, nào có tiền bơm vàng cho bé cưng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.