Chương 673: Bạn trai cũ không muốn tái hợp làm sao b y giờ (8)


Bố Lâm là một người đàn ông, nói không ra được chỗ kỳ lạ, nhưng bây giờ thể này cũng tốt hơn trước kia nhiều, bố Lâm rất vui mừng. <8br>
Bố Lâm còn muốn hỏi chi tiết:
À...



Bố, bố còn hỏi thì con sẽ không đi nữa.

m hồn không tan.
Linh Quỳnh đọc được bốn chữ này từ trong đáy mắt lạnh lùng của bé cưng.

Tôi còn tưởng rằng chị ta không đến, vừa mới nhìn thấy có chút ngoài ý muốn, có thể là đến cùng bố kể của tôi...

Nói đến đây, Liễu Hinh Ninh không nói tiếp.
Vừa rồi Linh Quỳnh bị ngược sáng, lúc này chàng trai mới hoàn toàn thấy rõ cô gái trước mặt, đáy mắt xẹt qua sự khiếp sợ khôn cùng.
Lâm Trì Ngư cũng quá đẹp đi...
Linh Quỳnh bộc phát tính tình, cũng không có gì kiên nhẫn:
Nếu tôi biết tôi còn hỏi anh sao?

Tần Hoài Ứng xùy cười một tiếng, trực tiếp vượt qua cô rời đi.

Tan...


Cô Lâm?
Linh Quỳnh bị một người có khuôn mặt đẹp trai cản lại:
Không biết cô có thời gian hay không, tôi có mấy lời muốn nói với cô.

Giọng nói cũng thật êm tai.
Tôi có đẹp không?

Chàng trai hoàn hồn, nhìn người đối diện, không tự chủ được đỏ mặt:
Đẹp... Đẹp lắm.
Linh Quỳnh nghiêng đầu, dịu dàng ngoan ngoãn lại nhu thuận:
Vậy anh có lời gì muốn nói với tôi?
Cặp mắt đen nhánh xinh đẹp của cô gái giống như sao trời tỏa sáng, làm cho người ta trầm luân, si mê.

Cô ấy đi lên lầu tìm bạn.

Chậc chậc chậc, cuối cùng thì anh theo đuổi được chưa? Cũng đã lâu rồi?


Nhanh thôi.
Phạm Nguyên bị vây quanh rất đắc ý:
Tôi cảm thấy Ninh Ninh thích tôi.

Chàng trai lạ mặt, không phải người trước kia đưa L5iễu Hinh Ninh về nhà, xem chừng là đổi một con cá mới.
Niềm vui của nuôi cá không ở tỉ mỉ, mà ở nhiều.

Được được được, không hỏi.
B3ố Lâm tranh thủ thời gian trấn an:
Đến lúc đó, nếu con không thích thì hãy để tài xế đưa con trở về.


Ừm.
Linh Quỳnh khôn9g yên lòng đáp một tiếng.
Mà nhà họ Lâm lại có một cô cả.
Nhưng cô cả này, người bên trong vòng tròn tiếp xúc qua không nhiều, chỉ biết là tính tình cố kỳ lạ, không thích lui tới với người khác.
Cô ta nói cũng không nhiều, nhưng trong đầu chàng trai đã tự biến một vở kịch. Bố kể chỉ dẫn chị gái đến lại không dẫn cô ta đến, đây không phải là bất công sao? Nghĩ đến Ninh Ninh nhà họ thiện lương như vậy, khẳng định trong nhà bị bắt nạt, trong lòng chàng trai lại đau lòng.
Chị ta bắt nạt em à?


Không có... Không có
Liễu Hinh Ninh lắc đầu, nhưng trên mặt có chút đắng chát:
Chúng ta sang bên kia đi.

Móa!
Cho anh mặt mũi!

Không có gì, trông thấy một người quen.
Liễu Hinh Ninh cười dịu dàng một tiếng.
Vậy có muốn đi chào hỏi hay không?


Không... Không cần đi, chị ta không quá thích tôi.
Liễu Hinh Ninh thu lại nụ cười, có vẻ hơi cô đơn.

Vì sao?
Bạn nam không hiểu:
Hai người có mâu thuẫn sao?


... Cũng không tính
Liễu Hinh Ninh ấp a ấp úng, bị bạn trai truy hỏi, nói vài câu chỉ tốt ở bề ngoài:
Chị ta là chị gái khác bố khác mẹ của tôi, bình thường trong nhà, chị ta không phải rất thích tôi.

Giữa nguyên chủ và Tần Hoài Ứng, cuối cùng có mối thù sâu nặng gì! !
Chuyện Lâm Trì Ngư làm, liên quan gì đến Linh Quỳnh tôi!

Cô Lâm, lại gặp mặt.
Hà Thanh Kỳ cười chào hỏi:
Thật là có duyên.

Linh Quỳnh nở nụ cười không rõ ý:
Vậy dĩ nhiên là có duyên.
Lại không có duyên, đập tiền vào thì không có cũng thành có.
Phạm Nguyên nghĩ đến gì đó:
Đúng rồi, mọi người biết Ninh Ninh có một chị gái không?


Không biết...
Bạn bè lắc đầu.
Liễu Hinh Ninh trông thấy Linh Quỳnh có chút ngoài ý muốn, trước đó bố Lâm nói qua việc này, hỏi cô ta có muốn đi hay không, nhưng khi đó cô ta đã đồng ý với người khác, nói đi với bạn, bố Lâm cũng không nói gì.
Bình thường hoạt động này, chắc là Lâm Trì Ngư sẽ không tham gia.

Tôi... Chúng ta có thể chuyển sang nơi khác nói không?
Tim chàng trai đập la ba đa, giống như nói chuyện cũng không nổi.

Tôi không muốn đi.
Linh Quỳnh ở một tiếng, có chút khó khăn:
Không thể nói ở chỗ này sao?

Chàng trai không biết thế nào, không muốn để Linh Quỳnh khó xử, do dự một chút:
Thật ra... thật ra tôi thích cô rất lâu rồi.

Linh Quỳnh bừng tỉnh ngộ ra:
Bây, anh muốn tỏ tình với tôi sao?
Chàng trai mặt đỏ tới mang tai, vô thức gật đầu:
Vâng... Phải.

Phạm Nguyên:
Anh biết sao?


Gặp một lần, nhưng là hai năm trước rồi... Cô ấy cũng ở đây à?

Linh Quỳnh xách váy đi qua, gọi lại Tần Hoài Ứng giòn tan:
Anh Tần.

Tần Hoài Ứng:
...

Bổ Lâm không dẫn theo Liễu Huệ Hồng, chỉ dẫn theo một mình Linh Quỳnh, nhưng cô vẫn nhìn thấy Liễu6 Hinh Ninh ở hiện trường.
Liễu Hinh Ninh đi cùng một chàng trai.
Trái ôm phải ấp ai mà không thích đâu! y, là bố không được trải nghiệm niềm vui. Linh Quỳnh cầm điện thoại di động chụp mấy bức tích tích, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào. Ngay lúc Linh Quỳnh chuẩn bị thu tay lại, một thứ trong ống kính gây nên chú ý của cô. Linh Quỳnh nháy mắt, phóng to xác định không phải mình nhìn lầm.
Sau đó cô thu hồi điện thoại, khóe môi chậm rãi giương lên, thật là thú vị.
Không cần ứng phó giao tiếp, Linh Quỳnh cũng vui vẻ nhàn rỗi, cầm ly champagne, nhìn nơi này, ngó nơi kia.

Tần Hoài Ứng, anh chờ tôi một chút...
.
Hà Thanh Kỳ áy náy gật đầu với Linh Quỳnh, đuổi theo Tần Hoài Ứng rời đi.
Linh Quỳnh:
...

Ai biết hôm nay vậy mà cô lại tới...

Ninh Ninh, em đang nhìn thứ gì?
Bạn nam đưa tay quơ quơ trước mặt Liễu Hinh Ninh.

Người kia của nhà họ Lâm à? Nghe nói tính tình rất lạ, thế nào?

Liễu Huệ Hồng, Liễu Hinh Ninh và bố Lâm từng đi dự một số tiệc, cho nên cũng có người biết Liễu Hinh Ninh là con gái kể của bố Lâm.
Linh Quỳnh hít thở sâu một hơi, tay nhỏ để trên ngực, nén tức giận trong lòng, quay đầu, cười mỉm nhìn chàng trai.

Khi nãy anh có gì muốn nói với tôi?

Linh Quỳnh muốn đuổi theo Tần Hoài Ứng, chàng trai lại cản cô đến sít sao.
Chờ cô gạt ra được chàng trai, bên kia sớm đã không còn bóng dáng Tần Hoài Ứng.
Tức giận!
Tần Hoài Ứng ghé mắt, giọng điệu lạnh lẽo:
Lâm Trì Ngư, tự mình đã làm gì, cô không biết sao?

Chàng trai thấy Liễu Hinh Ninh không muốn nói cũng không tiếp tục, nhưng đáy lòng âm thầm quyết định cho chị kể của Ninh Ninh một bài học.

Anh Phạm, người đẹp trong lòng anh đâu?


Đó chỉ là cảm giác bản thân của anh thôi.
Mấy người bạn bên cạnh trêu ghẹo.
Bạn bè cũng đã gặp Liễu Hinh Ninh, mặc dù cảm thấy Liễu Hinh Ninh cũng không xinh đẹp bao nhiêu, nhưng tính cách và giọng nói, đúng là làm cho người ta thương tiếc.
Ánh mắt Hà Thanh Kỳ đảo quanh trên người Linh Quỳnh và Tần Hoài Ứng.
Linh Quỳnh:
Anh Tần, cuối cùng thì tôi chọc anh ở đâu?

Phạm Nguyên gật đầu, cũng bảo bạn nhìn xem cô cả nhà họ Lâm ở đâu.
Linh Quỳnh không ở cùng bố Lâm, có thể là nguyên chủ xã giao thiếu thốn, hầu như cô không có ấn tượng với thế hệ trẻ tuổi ở đây.
Linh Quỳnh nghe thấy tên bé cưng, quay đầu chỉ thấy Tần Hoài Ứng và Hà Thanh Kỳ một trước một sau tiến đến.
Tần Hoài Ứng vừa xuất hiện, có không ít cô gái lén ném ánh mắt dò xét, hiển nhiên rất ngạc nhiên đối với Tần Hoài Ứng.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook 10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng.