Chương 676: Bạn trai cũ không muốn tái hợp làm sao b y giờ (11)
-
10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng
- Mặc Linh
- 1538 chữ
- 2022-03-08 03:04:23
Liễu Hinh Ninh rất cẩn thận, chưa bao giờ bỡn cợt trước mặt nguyên chủ nên đoán chừng nguyên chủ cũng không biết chuyện này. 8
Trước khi Linh Quỳnh trở về vốn dĩ cũng định báo cảnh sát nhưng cô lại thay đổi chủ ý.
Báo cảnh sát xong cũn3g chẳng có chuyện gì, bố Lâm cũng không thể thật sự để Liễu Hinh Ninh ngồi tù.
Hà Thanh Kỳ ngạc nhiên khi nhìn thấy Linh Quỳnh ở đây. Linh Quỳnh ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh ta một cái, sắc mặt như bông hoa yêu kiều bị sương đánh, nhìn có mấy phần đáng tiếc. Nhưng cô gái nhỏ vẫn khéo léo đánh tiếng.
Cô Lâm, cô sao vậy?
Linh Quỳnh:
Chết chắc rồi.
Không biết đã đập bao nhiêu tiền vào, nghĩ lại lại cảm thấy đau lòng.
Dường như Linh Quỳnh nhìn thấy một cái hổ to bày ở trước mặt mình, mà bé cưng của cô lại đang đứng ở hổ to phía đối diện, lạnh lùng nhìn cô.
Xong rồi, xong rồi.
Linh Quỳnh bất lực nhoài người về phía trước ở trên bàn, sống không còn gì luyến tiếc. Dựa vào đầu mà nguyên chủ đào hầm lại để cho bố lấp chứ!
Một tuần sau, Linh Quỳnh lấy được tài liệu từ người điều tra, mở tờ thứ nhất ra chính là một bức ảnh chụp, bên trong ảnh chụp có bối cảnh là đại hội thể dục thể thao của trường lần thứ XX.
Ảnh chụp có hai người bị bao vây trong vòng tròn. Một nam sinh đứng ở trong góc nhỏ, cúi thấp đầu, một cô gái trẻ nở nụ cười tươi đứng ở chính giữa, bị mọi người bao vây. Ở bên cạnh nam sinh còn viết một cái tên - Tần Không Hàn. Tấm ảnh này làm ký ức gần như bị lãng quên của nguyên chủ nổi lên.
Đó là lúc lớp 11...
Tần Hoài Ứng mua xong đồ thì mang trở về.
Khi sắp tới cửa lớn chung cư, anh nhìn thấy ở xa xa có người ngồi thành một đống ở ven đường đá, vạt áo tán loạn, nước mưa chảy theo tóc của cô, quần áo thấm ướt, toàn thân đều ướt đẫm.
Đèn đường tối mờ bao phủ trên người cô, bóng người tinh tế đơn bạc, giống như chỉ cần một cơn gió cũng có thể thổi ngã.
Nghĩ tới trước đây thích cô như thế nào...
Tần Hoài Ứng cảm thấy sự yêu thích kia hơi mờ nhạt, mặc dù là ký ức sâu sắc nhưng vẫn thấy có chút xa lạ. Bây giờ anh không muốn dính líu gì tới cô.
Lúc trước bảo cô sau này đừng tiếp tục quấn quýt lấy mình nữa, cô cũng thật sự chưa từng xuất hiện, sinh hoạt của anh lại khôi phục dáng vẻ trước đây. Nhưng Tần Hoài Ứng không nghĩ tới bản thân mình lại gặp được cô nhanh như vậy.
Linh Quỳnh thở dài, cúi đầu xuống. Hà Thanh Kỳ thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc của Linh Quỳnh thì không ngại góp thêm chuyện vào cuộc vui, gửi tin nhắn cho Tần Hoài Ứng.
Tần Hoài Ứng nhìn thấy tin nhắn nhưng không trả lời.
Anh đã sớm bỏ qua cho Lâm Trì Ngư, anh cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải có một lần nữa.
Bản thân mình điều tra mình nên cũng có quá nhiều điểm tốt, dù sao cũng có tương đối nhiều manh mối.
Đối phương nói muốn một tuần mới có thể cho cô kết quả, Linh Quỳnh không thể làm gì khác là đợi đến lúc đấy.
Trên đường trở về cô tiện thể mua camera, lắp trong một chỗ kín ở phòng quần áo.
Điều vui vẻ nhất là mặc dù nguyên chủ có nhiều bạn trai cũ nhưng không có một bạn trai cũ nào nhìn ra được thủ đoạn nhỏ của nguyên chủ.
Nguyên chủ hoàn toàn coi nhóm bạn trai cũ thành đàn em để sai khiến.
Không nghe lời cũng đổi, ngoan chút nghe lời mà không ranh ma thì cũng chỉ chơi nhiều thêm mấy ngày.
Lúc nguyên chủ học lớp 11 là khoảng thời gian vô cùng phản nghịch, thường xuyên đổi bạn trai.
Quả thật chính là cô gái cặn bã nhưng lại chưa bao giờ sợ thất bại, ỷ vào bản thân mình xinh đẹp nên muốn làm gì thì làm.
Nhưng dường như nguyên chủ cũng không thật sự có ý tập trung vào chuyện này, qua lại không được mấy ngày nguyên chủ đã quăng người ta đi rồi, sau đó lại đổi thành người khác, làm như vậy rất nhiều lần.
Người bị tìm đến cửa tỏ vẻ không còn gì để nói:
...
Bản thân mình điều tra mình?
Cô muốn điều tra phương diện nào nhất?
Nắm chắc khái niệm và lý luận khách hàng là Thượng Đế, mặc kệ là chuyện ngoài dự đoán thì cũng phải nhận lấy.
Linh Quỳnh đưa cho đối phương một phần tài liệu:
Tôi muốn biết, trước đây người này và tôi có chuyện gì.
Lớp Tần Hoài Ứng còn có việc, sau khi rời khỏi phòng tư vấn thì cũng đã qua tám giờ, bên ngoài đổ mưa to.
Tần Hoài Ứng dừng xe ở dưới hầm để xe trong chung cư, nhớ tới trong nhà cần mua thêm một ít nguyên liệu nấu ăn.
Siêu thị cách đó không xa, Tần Hoài Ứng không lái xe, bụng ô đi bộ qua đó.
Cặn bã đến rõ ràng như thế.
Linh Quỳnh nhét tài liệu vào trong túi giấy, mang theo tâm trạng nặng nề rời đi, ra ngoài thì và phải người phía trước.
Cô Lâm?
Tài liệu cặn kẽ như vậy mà cũng có, đối phương nói theo bản năng:
Chính cô không biết.
Linh Quỳnh:
Tôi đã biết thì còn tìm anh làm gì?
... Vâng vâng vâng.
Muốn làm thì phải làm thật lớn.
<9br>Linh Quỳnh không để cho dì Hồ làm lộ việc này ra, sáng sớm hôm sau cô đi đến phòng quần áo xem qua, quả nhiên đồ đạc đã đ6ược để lại chỗ cũ.
Linh Quỳnh đi ra từ phòng quần áo thì va vào Liễu Hinh Ninh đang chuẩn bị xuống tầng dưới.
Rõ ràng sắc mặt Liệu Hinh Ninh có gì đó không đúng nhưng thấy Linh Quỳnh không có gì khác thường thì bình tĩnh lại.
Linh Quỳnh cười với cô ta một cái rồi đi xuống dưới tầng trước.
Đương nhiên có thể là do nguyên chủ không để Tần Không Hàn ở trong lòng, sau khi chuyển trường, đến cả tin nhắn chia tay cũng không gửi cho người ta.
Tần Không Hàn sửa lại tên, hình tượng và khí chất thay đổi lớn, cho dù để nguyên chủ đến gặp, đoán chừng cô cũng không nhận ra được.
Linh Quỳnh cầm tài liệu mà run lẩy bẩy.
Đoán chừng nguyên chủ không nhớ được tên của những người bên cạnh cô trong khoảng thời gian đó.
Còn về Tần Không Hàn, anh ta là bạn cùng bàn của nguyên chủ.
Khi nguyên chủ qua lại với những người khác đều công khai rõ ràng, chỉ có Tần Không Hàn, không có ai biết hai người bọn họ có quan hệ qua lại, nhưng đây là cùng bạn trai cũ có mối quan hệ lâu nhất. Ở trước đêm nguyên chủ chuyển trường năm lớp 11, bọn họ cũng không chia tay.
Nụ cười của Linh Quỳnh khiến Liễu Hinh Ninh hơi không thoải mái, cô ta ôm cánh tay chà sát rồi lại đi vào phòng quần áo, liếc mắt nhìn mới đi xuống tầng dưới.
Linh Quỳnh ăn điểm tâm xong thì chậm rãi đi ra ngoài. Hôm nay cô có rất nhiều việc, phải đến điều tra ân oán của nguyên chủ và Tần Hoài Ứng, còn phải đi mua camera.
Linh Quỳnh thật sự không biết nên bắt đầu từ đầu nên cô quyết định... Mời người điều tra.
Tại sao nguyên chủ lại cặn bã như thế?
Để bạn trai cũ nắm tay nhau cũng có thể xếp quanh một vòng Trái Đất!
Đoán chừng nguyên chủ cũng biết khoảng thời gian đó mình có hành vi phóng đãng như thế nên theo bản năng đã lãng quên khoảng thời gian đó đi.
Sau đó...
Sau đó là kiếm tiền.
Sinh hoạt không dễ, Linh Quỳnh thở dài.
Lúc này đã gần chín giờ tối, trời lại mưa nên xung quanh không có người đi lại.
Tần Hoài Ứng dừng lại, đứng tại chỗ nhìn.
Không biết cô ngồi đó làm gì, mấy phút trôi qua cũng không nhúc nhích.
Ước chừng năm phút đồng hồ, cô mới chống vào ụ đá đứng dậy, đi về hướng ngược lại chỗ anh.
Cô đi rất chậm, giống như bị thương. Tần Hoài Ứng rời tầm mắt xuống nhìn hai chân lộ ra của cô gái nhỏ, không biết có phải chân bị thương hay không.
Tần Hoài Ứng im lặng một phút rồi nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, anh nhanh chân đi tới kéo người.
Cô gái nhỏ bị giật mình, sắc mặt trắng bệch, bên trong trong mắt đen đều là sợ hãi.
Tần... Anh Tần?
Giọng nói của cô gái nhỏ mềm mại, bị tiếng mưa rơi đánh nát, nghe như nói mớ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.