Chương 11: Full


Số từ: 2707
Nguồn: superruaham.wordpress.com
Tôi dưới ánh mắt chăm chú của mọi người và Tân tỉnh lại … Cho nên , khi trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một gương mặt khô quắt, huống chi không phải là trên tivi , ai không thét lên … tôi liền ăn người đó! Hắc hắc, kỳ thật tôi nói lời này là có ý đồ để tự bội phục mình thôi ! Tôi mở to mắt ha mồm nhìn sau đó bị Tân nói móc nói như nuốt phải trứng ngồi bị nghẹn . >_<~~~~~
Cậu không sao chứ? Cư nhiên làm bác sĩ bởi vì không đủ dinh dưỡng mà té xỉu.
Bà ấy lại quở trách. Buồn bực… Tôi cũng đâu có muốn, giận dỗi với người mình thích cũng rất nhiều người ăn uống không vô mà? Huống chi tôi và Tân lại có quan hệ mẫn cảm như vậy .
Nghe nói là vì Tân nhà của tôi phải không?
Bà cũng biết hở? Thật dọa người? Tùy bà nói như thế nào tôi cũng chấp nhận.
Cậu… Cậu thích tiểu Tân như vậy sao? Chẳng lẽ người nhà cậu không phản đối?
Bà nói như đang bắn pháo
Chẳng lẽ bọn họ mặc kệ cậu như vậy? Cậu cũng là một người có tiền đồ, sao lại đi con đường này?
… Tôi có thể không trả lời sao? Tôi bất lực nhìn Tân, hắn đem tôi ôm vào trong lòng, cằm đặt lên đỉnh đầu tôi:
Mẹ , có một số việc không phải mình muốn là được. Như con cái gì cũng không thiếu, lại chỉ thích đồng tính Kị em ấy cũng có nguyên nhân của riêng mình. Con rất may mắn mới có thể gặp được người như Kị, bởi vì con cũng nghiêm túc với tình cảm của mình. Mẹ cho tới bây giờ con chưa từng xin mẹ điều gì, có gì con cũng tự mình giải quyết. Nhưng lúc này, con xin mẹ, đừng làm Kị khó xử nữa có được không? Cả đời này con vẫn sẽ cùng em ấy, vô luận mẹ có đồng ý hay không! Nhưng nói thật tình, con vẫn mong mẹ cho phép.

Mẹ… rốt cuộc mẹ để ý cái gì vậy?
Thần Tuyết nằm trên giường hỏi.
… Là thường thức đi … Quan hệ của chúng bây rất bất định, hơn nữa, Tiểu Tân là một đửa trẻ ngoan, mẹ tự nhiên hy vọng nó có được cuộc sống tốt nhất. Cha mẹ trên thiên hạ ai cũng đều hy vọng như vậy. Mẹ cũng muốn bồng cháu, cũng muốn … kỳ thật , mấy năm nay chúng bây vẫn xem nhẹ người mẹ này … Mẹ biết từ khi mẹ làm cậu ta bị thương thì Tiểu Tân vẫn luôn hận mẹ, trốn tránh bà già này. Nó càng như vậy tôi càng chán ghét tự tồn tại của cậu. Là cậu đoạt mất đứa con ngoan của tôi … Dù biết rõ không phải vậy, nhưng tôi vẫn nghĩ như thế. Sau đó càng thêm chán ghét cậu .
Bà ấy nhìn tôi, dùng loại ngữ khí bình thản trước này chưa từng có. Tôi cảm thấy thụ sủng nhược kinh. Con người của tôi, nếu người khác đã dùng vẻ mặt ôn hòa thì tôi cũng không thể cường ngạnh được nữa.
Con … sẽ trả lời vấn đề của bác. Con không có cha mẹ, hoặc nói con chưa từng thấy bọn họ. Con là con rơi. Vừa rồi con không nói là vì sợ bởi vì có rất nhiều người nói đi theo những đứa nhỏ không có cha mẹ sẽ học xấu … Nhưng , nếu bác dùng thái độ thản nhiên như vậy mà nói, con cũng sẽ thể hiện thành ý cho bác xem. Con vốn không có người thân, cho nên đã quyết định cả đời sẽ độc thân. Nhưng khi , gặp Tân … tuy rằng chúng con cũng sẽ bất hòa, nhưng con đã xác định sẽ ở cùng anh ấy cả đời … cùng anh ấy một chỗ … Tân là người rất nghiêm túc , làm sao con không biết? Tâm tình của bác con có thể hiểu, nhưng con cũng ích kỷ không muốn trả Tân lại cho bác! Bởi vì con yêu anh ấy, cực kỳ cực kỳ yêu !
Lúc này, tôi cảm thấy cánh tay Tân chậm rãi vòng qua cơ thể , hắn ghé vào bên tai thấp giọng nói:
Đây là lần đầu tiên… Em ở trước mặt nhiều người nói yêu anh… Kỵ… Anh thật cao hứng…

Ngu ngốc…
Tôi thấp giọng mắng. Bà nhìn chằm chằm chúng tôi, vẻ mặt phức tạp. Một lát sau , bà lắc lắc đầu :
Muốn tôi tiếp thu nhanh như vậy… Là không có khả năng! Cũng làm không được. Nhưng tôi biết thằng nhóc Tiểu Tân này tính tình rất bướng bỉnh, một khi đã nhận định sẽ không thay đổi. Tôi cũng không làm chuyện gì hại cậu nữa , theo tình huống bây giờ. Tiểu Tân và Tiểu Tuyết đều giúp cậu, cậu cũng có cái tốt của cậu. Tôi sẽ bình tâm suy nghĩ lại . Cứ xem như tôi đã đồng ý đi.
Nói xong, bà cũng không thèm để ý phản ứng của tôi đi ra ngoài. Để lại tôi sửng sốt hồi lâu .
Cái kia… Cái kia… Vừa rồi… Lời nói, là có ý gì a?

Nói đúng là mẹ đã lùi một bước … bà đã cho phép a!
Tuyết tỷ mang theo vẻ mặt hưng phấn. A? A? Đơn giản như vậy? tôi thật muốn hôn mê. Tân nhìn thấu ý nghĩ của tôi:
Kỵ, anh nghĩ bởi vì mẹ từng tổn thương em, mà em cũng không làm gì mẹ ; sau đó lại là chuyện của chị hai, em vẫn tận tâm tận lực, thậm chí vì vậy mà té xỉu, cho nên mẹ cũng cảm giác được em là thật lòng .
Gì? Tôi tốt như hắn nói vậy sao? Tôi không hy vọng Tân sẽ đau khổ, cũng muốn giúp Tuyết tỷ thôi à!
Bởi vì hai người là người em coi trọng. Cái này bình thường thôi mà .
Tuyết tỷ lắc đầu:
Không phải a! Bây giờ trong hoàn cảnh như vậy, có thể vô tư vì người khác làm như thế đã rất ít ! Tiểu Kị, đây là lý do mà Tân và chị cùng thích em. Em rất lương thiện cũng rất thuần khiết!

… Ách… Ách… Cám ơn…
Tôi bỗng nhiên đỏ mặt.
Ha ha ha ha! Đừng khách khí ! Có thể nhìn thấy Tiểu Kị đỏ mặt rất giá trị nha! Còn có, chị và La cũng phải nói tiếng cảm ơn em !
Tuyết tỷ kéo La qua,
Bởi vì chị không thể mang thai, cho nên , đứa bé này rất quý trọng. La cũng rất chiếu cố chị. Là em đã cứu cục cưng của chị…

Tuyết tỷ không có việc gì là tốt nhất!
Không biết tại sao, tôi cảm thấy cục khí nghẹn trong cổ họng rốt cục tiêu tác , a, rộng mở trong sáng! Đúng rồi… Nếu mọi chuyện đã xử lý xong, vậy tôi có thể … Hắc hắc hắc hắc…
Kỵ… Em cười trộm gì đó?
Tân cắn lỗ tai tôi, nhẹ nhàng thổi khí. Ai… Ngứa nha ! Tôi xoay xoay:
Anh nói thử xem?

Tâm tư của em khó đoán quá .
Hắn thở dài.
Ha hả… Tân… Gả cho em nha?

Phải là chúng ta kết hôn mới đúng chứ?
Hắn cười khổ. NO! NO! Tuyệt đối là gả cho tôi! Tôi nhìn trộm Tuyết tỷ, thông minh như chị liền hiểu, ha hả ha hả, Tân thân mến, anh chờ tiếp chiêu đi ! Xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim a… Ha hả ha hả ~ nhìn giường ngủ đã được chuẩn bị và người đang nằm bất tỉnh trên đó, trong lòng tôi chỉ có một chữ ‘thích’. Hắc hắc, em sẽ thương anh ngay thôi! Tôi lanh tay chân lẹ tháo cà vạt cởi tây trang, đè lên chiếc giường lớn mềm mại. Nương theo ánh sáng đầu giường, làn da Tân nhìn thận trắng! Nước miếng rầm rầm rớt xuống … Cởi bỏ nút thắt của hắn, a ai? Hắn cư nhiên gạt tôi đi tập thể hình! Từ khi nào mà rắn chắc đến vậy? Mặc quần áo căn bản nhìn không rõ, lừa gạt ! Nhưng xúc cảm cơ bắp rất lớn! So với trước kia gầy gò sờ lên thoải mái hơn rất nhiều. Hắc hắc, tiếp tục đi xuống, ai! Cơ bụng! Trời ạ! Tôi sờ sờ mình… Còn hơn tôi nữa?! Anh… Này… 555, quay đầu lại tôi cũng muốn đi tập gym! Tôi bới,lột anh… A… Tim đập gia tốc… Trước kia cũng chưa nhìn kỹ… nơi đó của Tân rất mềm … phía trước có màu hồng nhau, phía sau còn đẹp hơn … Huống chi nhìn từ gốc độ nào cũng đẹp hết… … … Đứng lên … ? !
Tân!
Ngươi không ngủ? ! Làm sao có thể? !
Bảo bối của ta kỵ… Ngươi đang suy nghĩ gì đâu? Để cho ta tới sai sai… Là tại rượu trong bỏ thêm dược đi? Vẫn là cùng tỷ tỷ của ta đồng thời hợp mưu… Tính toán phản công sao? Ha hả ha hả…
Hắn cư nhiên nâng ta dưới nách liền đem ta xách đứng lên ghé vào hắn ngực. Trời ạ! Nếu như là trước kia hắn ta còn dễ ứng phó, hiện tại… Phần thắng nhỏ nhất a.
Vậy anh… Sao anh chưa ngủ? Sao anh biết được?
Tôi cũng không tính cùng hắn đấu trí, dù sao tôi cũng chỉ là một bác sĩ đơn thuần, sao đấu lại cái tên hồ ly giảo hoạt này được?
Nếu biết em nhất định sẽ hành động sao anh còn an tâm mà bước vào chứ? Ha hả, em thật đáng yêu… Em xác định em có thể công anh sao?
Lần thứ hai hắn cười đến xấu xa. Lộp bộp! Trái tim đập thật xanh. Tôi thích Tân cười như vậy. Tuy rằng nhìn rất nguy hiểm…
Em cũng là nam nhân! Sao không thể chứ? Tân anh khinh thường em!
Tôi nhẹ nhàng bóp cổ hắn.
Ha ha, vậy anh cho em một cơ hội. Anh không động, em tới thử xem.
Hắn chịu à? Liền như vậy nằm thẳng, dang hai tay, một bộ tùy quân hưởng dụng. A! Một cơ hội tốt! Tôi lột quần lót hắn ra, hắn cũng phối hợp, nâng thắt lưng lên, để tôi dễ dàng hành động . Hảo, kế tiếp, nên là… Ách… tới cái gì?
Sao bất động thế?
Hắn cười,
Không biết đúng không?
Tôi… Tôi… Nên hỏi sao? Cái này… Từ đầu vẫn luôn bi6 đè … tôi … hồi tưởng xem hắn làm thế nào với mình ? Không cần! Chính là … tôi … tôi nên làm gì a ? Không phải nói nam nhân trời sinh đã biết sao? Sao tôi không biết a a a a a! 55555555… thịt đã đến miệng vậy mà…
Kỵ…
Hắn thấp giọng gọi thấp thấp hoán thanh.
A?
Tôi mới hoàn hồn, lập tức cúi xuống , tầm mắt chạm với hắn.
Em a, buông tha đi…
Cái, cái gì? ! Tôi còn chưa kháng nghị, người đã dính sát với giường, hắn dùng một tay cố định cánh tay đang quờ quẫy lung tung, khỏe mạnh giam cầm hai chi dưới. Này… Lúc trước là không có khả năng a!
Từ khi bị em ôm đến bệnh viện, em biết anh có bao nhiêu không cam lòng không? Cho nên, mỗi ngày anh đều đến rèn luyện cơ thể. Bây giờ anh có thể tự mình áp chế em. Kị yêu dấu à!
Hắn nói xong cắn vành tai tôi
Em hảo ngon miệng.
Ô… quá ti bỉ… Tôi thử giãy giụa, nhưng không có hiệu quả. Tay kia của hắn dừng trên xương quai xanh, một đường tiến công xuống phía dưới, di chuyển xung quanh rốn rồi lại đến nơi riêng tư. Hắn tựa hồ thiên vị tại nơi rậm rạp rồi dừng lại làm tôi thật mất hết thể diện, hắn không ngừng tao lộng nơi đó, nhưng không hề đụng đến bên dưới. Khiến tôi hận đến nghiến răng nghiến lợi .
Kỵ… Không phản kháng à?
Hắn xấu xa cực kỳ. Anh ! Hừ! Tôi la lên lấy thêm tinh thần, tình thế lập tức xoay chuyển, tôi quay người đè hắn, tuy tay vẫn bị cầm lấy, nhưng cái này cũng không dùng gì được.
Kỵ… em đừng coi thường anh!
Hắn nói như vậy đồng thời nhéo thắt lưng tôi một cái .
Ha ha ha… A… Ngươi xấu!
Tôi ngứa đến mềm nhũn xuống, cánh mông vừa vặn đặt ngay thứ cao ngất của hắn
A…
Hắn nháy mắt phun ra một chất lỏng , bắn đầu sau hậu đình của tôi. Tôi không thể tin theo dõi hắn, cư nhiên nhanh như vậy?
Ai?
Hắn buông tay ra, đem hỏa lực đều tập trung về phía sau. Tay trái khuếch trương , tay phải mòm mẫm khắp nơi.
Anh… A…
Tôi vịnh vai hắn vừa định ngồi dậy, đã bị động tác thô bạo ngăn lại. Hắn… Hắn không chỉ dùng ngón tay, còn hợp với nam căn đồng thời lấp đầy bên trong tôi.
A… Đau…
Đã lâu không làm, bên trong tôi đương nhiên chặt đến kỳ cục, sao anh có thể gấp gáp như vậy a?
Đau không? Đau thì em tự mình đến đi…
Hắn cắn chóp mũi tôi . Tân, anh càng ngày càng giống cún … Ở đâu cũng cắn được. Được rồi, chính mình động thì chính mình động, tôi cũng không muốn ngày mai không đứng dậy nổi. Trơn tề còn chưa đủ, tôi từ miệng hắn hấp thu càng nhiều sau đó vẽ loạn ở nơi đó và trên phần thân, tiếp xúc rồi mới biết nó thô bao nhiêu nóng bao nhiêu… Tay trái đặt trên bụng hắn, tay phải nắm vật cứng kia chậm rãi xâm nhập vào cơ thể… Khi tiếp xúc với tuyến tiền liệt, một đạo bạch quang xẹt qua.
A!
Tôi đạt tới cao trào, chất lỏng màu trắng nằm trên đầy người Tân.
Bé ngoan …
Hắn nhướng mày cười rộ lên, hai tay trảo mông bắt đầu luật động.
A! A! A!
Lúc đầu tôi còn bảo trì tư thế ngồi, qua một lát thật sự là chịu không nổi, nằm lên ngực hắn, trước mặt là đầu nhũ đỏ tươi. Bộ dáng quá đẹp… Tôi há mồm liếm cắn lấy nó.
Ngô… Kỵ… Em… Em là đồ tiểu yêu tinh…
Ngẩng đầu nhìn thấy hắn sắp nhịn không được. Làm cho tôi có một loại cảm giác thoải mãn, vì thế tôi càng dùng sức liếm nó, một tay khác cầm lấy đầu bên kia …
Ngô…

A!
Chúng tôi đồng thời đạt tới đỉnh điểm …
Kỵ… Sớm an… buổi sáng tân hôn đầu tiên của chúng ta!
Tôi ngủ đến mơ màng, chợt nghe một thanh êm tai lượn lờ.
Ân?
Tôi giật giật, lại phát hiện bên dưới hình như có gì đó … … A!
Tân!Anh! Anh mau đi ra!
Hắn cư nhiên dùng tư thế kết hợp ôm tôi ngủ ?
Kỵ… nếu em còn lộn xộn…
Lại uy hiếp tôi! Tôi mặc kệ ! Mau đi ra mau đi ra!
Anh đã cảnh cáo em.
Hắn thô thanh, thuận thế đặt tôi xuống dưới thân. Uy uy uy! Không phải anh…
Chúng ta vẫn đang là tân hôn mà là… Cho dù hôm nay không ra ngoài cũng không ai ý kiến… Kỵ… Chúng ta tiếp tục đi…
Hắn gặm lấy lưng tôi, hai tay nhéo nhéo đầu nhũ, bắt đầu một màn H sáng sớm… 555555555555555555… Vây giờ tôi mới nhớ, hôm qua tôi lại bị ăn! 555555555… Vì sao… Vì sao tôi lại là thụ a a a!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook 555, Vì Sao Tôi Lại Là Thụ.