Chương 23 : Lời nguyện ước của hai con người
-
A New World
- Tiểu ren ren
- 1551 chữ
- 2019-09-05 10:08:40
Mở đầu nên thế nào nhỉ, hay là chỉ ra một địa điểm như mọi hôm nhỉ. Thôi vậy đi cho nó dễ ^^
Tại viện Dora, cả đám Slay lúc này đã về đến nơi, họ đi thẳng đến phòng làm việc của viện trưởng. Khi đến nơi họ chỉ thấy Lucy-cô hầu gái đang quét dọn căn phòng.
-Ơ chị Lucy, viện trưởng đâu rồi ? –Liz ngó xung quanh rồi hỏi.
-À viện trưởng đang nghỉ ngơi ở phòng của ngài ấy rồi, hôm nay ngài ấy sử dụng siêu năng lực khá nhiều-Lucy đáp.
-Ớ, nhiều ư, chỉ có thẩm vấn tên người hầu của hội trưởng ma pháp công hội thôi mà, chẳng lẽ làm thế tốn sức lắm ư ?-Slay hơi ngạc nhiên hỏi.
-À, thực ra thì nó không tốn sức lắm, nhưng mà các cậu nhớ lúc ma pháp công hội bật kết giới chứ-Lucy khi nhìn thấy cả ba gật đầu thì nói tiếp- ngài viện trưởng đã sử dụng sức mạnh của mình ca thiệp vào kết cấu của ma pháp trận làm nó mất đi hiệu lực.
-Ồ thì ra là vậy, nói sao tự dưng cái lồng đó lại tan vỡ, thì ra là do viện trưởng nhúng tay vào !-Liz cảm khái
-Cô ấy ngài càng mạnh hơn rồi nhỉ -Grun thở dài.
-Mạnh hơn ? Không lẽ trước đây viện trưởng không có mạnh như vậy à ?-Slay tò mò hỏi.
-Ừm thật ra thì lúc trước ta và viện trưởng từng đi mạo hiểm cùng nhau, mới đó mà đã 20 rồi a, đời người thật ngắn !
-20 năm ? Varanigar ! Ý chú nói là viện trưởng đã hơn 20 tuổi ư ?-Liz há mồm hỏi. (Varanigar là tên một vị pháp sư cực kì mạnh mẽ trong lịch sử, là người khai sáng cho ma pháp nên nó được coi như đức tin của những ma pháp sư)
-Ừm, chính xác là 43 tuổi rồi !-Grun đáp.
-Thật không thể tin được ! Thật không thể tin…-Liz thì thào
-Ta cũng không tin mà, thật ra thì cô ấy có một nửa dòn gmáu trong người là tinh linh nên được như thế cũng là điều bình thường!
-Chả trách !-Slay tắc lưỡi nói-Mà vào vấn đề chính nào, chúng tôi đã đem được nó về rồi đây !
Slay chìa ra quyển sách nhưng thực chất là chiếc hộp đựng quả cầu cho Lucy.
-Được, tôi sẽ đưa nó cho ngàu ấy. Các cậu cứ đi nghỉ ngơi đi.
Từ đầu đến giờ Lena không nói gì, kể cả trong lúc chiến đấu với tên hội trưởng. Cô đang suy nghĩ một điều gì đó, có thể thấy được điểm ấy rõ ràng thông qua đôi mắt trong suốt đang tràn đầy suy tư kia.
-Lena ! Lena ! LENA !!!
-Ơ có gì thế Slay !
Cả hai người kia là chú Grun và Liz đã đi nghỉ ngơi, giờ này chắc đã ngáy khò khò rồi. Cũng là điều hiển nhiên hi họ đã thức cả ngày hôm qua để lên kế hoạch, điều tra hành tung của tên hầu kia. GIờ chỉ còn lại Lena và Slay đang đứng ở hành lang. Thấy Lena có vẻ mê man từ khi về đây, Slay kéo cô lại hỏi thăm.
-Cậu sao thế, cứ mơ màn từ lúc ra thư viện đến giờ
-À ừm, thật ra…
-Có chuyện gì ? Cậu gặp chuyện gì khó khăn ư ?
-Để tớ nói hết nào, trong lúc tìm kiếm trong thư viện, tớ đã thấy ở trong một khu vực bí mật có một cuốn sách tựa đề là . Nó là họ của tớ Slay à, liệu nó có liên quan gì không ?-Lena hỏi Slay với một ánh mặt mê man
-Từ lúc nhỏ tớ đã ở đây, những người chăm sóc tớ nói họ thấy tớ được đặt trong một cái giỏ trước cửa viện. Từ lúc nhỏ tớ luôn tự nghĩ mình là một đứa trẻ bất hạnh, bị bỏ rơi, bị ba mẹ ruồng bỏ, bị người thân coi là một điều gì đó cần phải vứt đi. Các cô chú trong đây đã chăm sóc tớ, yêu thương tớ, chia sẻ nỗi buồn vui, cho tớ một mái ấm gia đình thật sự. Họ muốn xóa đi trong tâm hồn tớ nỗi dằn vặt ấy, nhưng lúc nào trong tâm tớ cũng muốn biết mình là ai ? Tại sao lại bị bỏ rơi ? Có phải người thân không cần mình nữa ?.Những câu hỏi đó cứ lẩn quẩn trong đầu tớ, nó cứ gặm nhấm trái tim tớ. Khi nhìn thấy những đứa trẻ khác được cha mẹ dẫn đi dạo phố, mua cho một que kem, lòng tớ đau lắm, đau lắm Slay à !-Lena nói với một khuôn mặt đầy nước mắt, những giọt lệ ấy cứ rơi rơi mãi, không dừng được.
Slay lặng người đi vì những điều Lena vừa nói. Cậu lúc trước cũng gặp những điều tương tự, nhưng cậu may mắn hơn, cậu biết ba mẹ cậu là ai, đã được thấy họ, nghe giọng nói của họ, biết một ít nguyên nhân mà cậu bị bỏ trong khu rừng. Nhưng còn Lena, cô ấy chẳng biết một điều gì cả, một điều nhỏ nhất cũng chẳng biết. Slay ôm lấy Lena cho cô dựa vào vai cậu
-Khóc đi, cứ khóc thật to vào, đừng ngần ngại, có tớ ở đây, bên cạnh cậu
-Hu waaaaaa, aaaaa !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Bầu trời cũng bất đầu trút những hạt mưa xuống, một sắc màu âm trầm, lạnh lẽo.
Sau một hồi khóc khá lâu, Lena đã bớt đi được phần nào, Slay vẫn ngồi đó, bên canh cô.
-Cảm ơn cậu Slay! Cảm ơn vì đã ở bên tớ .
-Có gì đâu nào, mà như vậy đi, cậu quyết định đi cùng với chúng tới phải không, vậy thì chúng t sẽ cùng đi chu du khắp nơ cùng nhau tiện thể đó cùng đi tìm cha mẹ của cậu luôn !-Slay đứng lên nói
-Thật chứ ?
-Tất nhiên là thật-Slay đưa tay về phía Lena-Cậu không có thay đổi đáy chứ ?
-Tất nhiên là không rồi-Lena cười lên, rực rỡ giữa khung cảnh âm u-Tớ sẽ đi cùng cậu, đến bất cứ đâu !
Lena nắm lấy tay Slay, thế là định mệnh đã gắn chặt lại, mối liên kết này sẽ mãi mãi không thể nào đứt vỡ, đó là lời nguyện ước của hai con người trẻ tuổi.
Ở ngoài kia, bầu trời đã bắt đầu tạnh mưa, ánh sáng lại hiện ra, chiếu sáng khắp vùng trời thành phố. Một chiếc cầu vồng bảy sắc chiếu lấp lánh trên nền trời, như chứng cho lời nói của họ.
Nhưng còn ở một nơi khác thì nó không có được sư tươi sáng như vậy.
Tại ma pháp công hội
Lúc này tên hội trưởng đang tức điên lên, một lũ trộm đã lấy đi dữ liệu kia, nhưng hắn cũng đoán được rằng đó chính là người của bên siêu năng lực gia. Một nhóm người được coi là cái gai trong mắt của hắn.
-Hội trưởng, có người cần gặp !-Một tên ma pháp sư đi vào nói
-Ta không muốn gặp ai hết ! Đi ra !
-Nhưng… đây là…viện trưởng Dora – tên kia ấp úng nói
-Dora ? Cô ta muốn gì nữa ? Đưa ta đến đó !-Tên hội trưởng hơi bình tĩnh lại nhưng vẫn thấy được sự giận dữ trong lời nói của hắn.
Đi đến một căn phòng khá xa hoa, bên trong là viện trưởng Dora đang ngồi uống trà, cô hầu gái Lucy đang đứng kế bên phục vụ.
-Ai nha, lâu rồi không gặp, phải không ngài hội trưởng Conteau !-viện trưởng Dora chậm rãi chào hỏi.
-Lâu không gặp, có ngọn gió nào đưa viện trưởng mĩ lệ của chúng ta đến đây vậy !- tên hội trưởng híp mí đáp.
-À, một cơn gió khá kì lạ, nó cướp của tôi một món đồ
-Ồ, thế thì giống tôi đấy, tôi cũng vừa mới bị cướp một món, không biết có phải cũng là cơn gió kia không đây !
-Chắc không đâu, cơn gió kia thổi cách đây vài ngày rồi, nhưng nó khá yếu nên đến giờ mới có thể đưa tôi đến đây.
-Ồ thế à, vậy chắc là không phải rồi, cơn gió của tôi gặp mạnh lắm, nó còn làm hư cả ma pháp trận phòng hộ của hội nữa.
Một bầu không khí lạnh lẽo khá là nguy hiểm bao trùm, điều đó làm cho tên ma pháp sư đưa hội trưởng vào cũng phải cảm thấy rùng mình như có hàng trăm lưỡi đao gió chém ngang vậy.
-Mà mà, tôi cũng đã biết nguyên nhân cơn gió đó từ đâu ra, tôi chỉ muốn đến đây khuyên ngài hãy cẩn thận với nó thôi. Lỡ mà binh lính của nhà vua chưa kịp ngăn chặn nó mà ngài bị nó vạ lây thì cũng đáng tiếc lắm đó.
-À vậy à, cám ơn ngài viện trưởng Dora nhé !
-Mà không còn chuyện gì nữa, tôi xin phép về vậy, ngài không cần tiễn !
-Viện trưởng Dora đi mạnh khỏe nhé !
Khi viện trưởng ra về, chỉ còn tên hội trưởng với tên ma pháp sư trong căn phòng
-KHỐN KIẾP …!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ta Có Một Quả Long Châu
Không có gì để nói truyện quá hay /chay