Chương 1: Sống lại


Đổng Phi hoảng sợ phát hiện, hắn không ngờ đã biến thành trẻ con .Bên cạnh hắn còn nằm một nữ nhân, một nữ nhân có tướng mạo rất thanh tú nhưng đã không còn có hơi thở.Mà nơi hắn nằm cũng phi thường xa lạ , mọi người đều mặc cổ trang , hơn nữa ngôn ngữ tựa hồ rất xa lạ .Duy nhất có thể xác định những người này đều là người trung quốc , ít nhất hắn có thể hiểu được những người đó đang nói cái gì .



Hài tử này cũng thật khó coi!

Nói chuyện là một nữ nhân cao lớn thô kệch, nhìn tuổi của ả thì khoảng ba bốn mươi tuổi, nhìn qua rất là
Bưu hãn






Không chỉ khó coi , mà còn là Tang Môn Tinh ( chỉ điềm gở ) … A Quyên thật vất vả sinh nó ra, cuộc sống không có vui vẻ lấy một ngày thì đã bị tiểu gia hoả này hại chết ."


Người tiếp miệng, nhìn qua rất giống bà đỡ ở thôn Đổng Phi , những lời này nói ra mang theo vô tận oán độc , Đổng phi im lặng nghiêng tai lắng nghe mọi người xung quanh nói nhỏ, Ở trong này không có một người nói tốt cho hắn.

Trời ạ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?Đổng Phi có chút mạc danh kỳ diệu , thật không nghĩ ra như thế nào lại biến thành bộ dạng như thế này.

Hắn sinh tại xã hội hiện đại, bất qúa là một cô nhi,chỉ dựa vào những người thiện lương trong thôn nuôi hắn từng ngày lớn lên, sau lại làm bảo vệ rừng, thôn của hắn nằm ở Võ Lăng Sơn Hồ Nam, đây là ngọn núi có rất nhiều đông vật quý hiếm được Quốc Gia bảo vệ , cho nên ngoài đảm nhiệm chức vụ bảo vệ rừng , Đổng Phi còn có nhiệm vụ là bảo vệ các động vật .

Mười ngày trước , Hắn phát hiện có người muốn vụng trộm liệp sát động vật trong núi.Với tinh thần có từ lúc nhỏ là người cực kỳ có trách nhiệm , Đổng Phi liền nhờ người trong thôn báo cảnh sát, còn mình thì mang theo vũ khí vào rừng tìm kiếm bọn săn trộm, sau mười ngày bôn ba hắn đã tìm được kẻ săn trộm, nhưng khi muốn bắt lấy kẻ săn trộm thì chính hắn lại bị võ cảnh hiểu lầm là bọn săn trộm , chỉ vì một cái hiểu lầm , cho nên Đổng Phi đã trúng đạn mất đi mạng nhỏ .Đổng Phi không thân không thích không có gì vướng bận, Tại trước khi chết trong nháy mắt , không ngờ lại có cảm giác được giải thoát .

Trên đời này chẳng lẽ thật sự có quỷ thần ,thật sự có luân hồi,?Đổng Phi tuy rằng ít học , nhưng cũng không tin chuyện quỷ thần,nhưng trong lòng lại đối với quỷ thần lại dâng lên một niềm không hiểu kính sợ .Nguyên tưởng rằng đã chết , nhưng không ngờ lại được sống lại !Không phải truyền thuyết nói là khi chết phải đi qua cầu Nại hà , uống Mạnh Bà Thang hay sao? Vì cái gì mình vẫn nhớ rõ ràng chuyện trước kia?


Hài tử này như thế nào lại không khóc?

Một phụ nhân đột nhiên lớn tiếng hỏi , lời nói mang nồng đậm chút nghi hoặc , đồng thời còn mang theo một chút sợ hãi .


Hài, Hài tử này sẽ không là yêu quái chứ?







Nhất định là yêu quái, nếu không như thế nào lại khắc chết A Quyên? Nói không chừng chính nó giết chết A Quyên!
Một câu nói khiến cho đông đảo mọi người lâm vào khủng hoảng, Đổng phi vốn đang mê mang , nghe được những lời nói này không khỏi hoảng sợ, những người này cũng quá suy nghĩ đi , mình như thế này sao đột nhiên biến thành yêu quái?


Đúng lúc này, một loạt tiếng chân truyền đến .Theo tiếng bước chân là một Đại hán khôi ngô , thân người vạm vỡ hiện ra trước mặt Đổng Phi, Đại hán này tuổi khoảng trên dưới bốn mươi, khuôn mặt ngăm đen cùng với bộ râu quai nón, toàn thân mang theo một cỗ phong trần .


Con ta đâu, Con ta ở nơi nào ?

Đại hán khôi ngô lớn tiếng la lên, giọng nói như chuông đồng, làm cho lỗ tai của Đổng Phi cứ ông ông vang lên .


Lão gia , đây là tiểu công tử ….Bất quá A Quyên đã chết !
Kiện phụ toát ra vẻ bi thương, trả lời vấn đề của Đại hán.


Đây là con ta?
Đại hán mừng rỡ , đưa tay ôm lấy Đổng Phi , Nhưng khi hắn thấy rõ khuông mặt của Đổng Phi thì nhíu mày hỏi :
Hài tử như thế nào lại khó coi như vậy ?


Tục ngữ nói rất đúng , như chân với tay , huyết mạch tương liên. Phàm là người cha khi ôm con mình luôn sẽ có một cảm giác thân thiết. Nhưng người đại hán lại không có cảm thụ như vậy, tương phản bởi vì Đổng phi lúc này đang trong tình trạng mê mang , cho nên ánh mắt dừng lại ở Đại hán lại biến thành một loại cự tuyệt lạnh lùng ngàn dặm , làm cho Đại Hán có chút không thoải mái.


Lão gia, hài tử này từ khi sinh ra nó không có khóc!
Một ả kiện phụ nhẹ giọng nói cho Đại hán , làm cho khuôn mặt đại hán càng thêm âm trầm.


Hài tử này là con ta?
Đại hán trong lòng cân nhắc, đối với đứa con càng vài phần không thích , nhưng lúc này một ả kiện phụ lại lầu bầu :
Hay là yêu quái, A Quyên nói không chừng là do nó hại chết.



Yêu Quái?
Trong đầu đại hán liện hiện ra một cái ý niệm, giật mình im lặng, tay không tự chủ được liền buông lỏng. Đổng Phi liền bị đánh rớt ngay trên giường, cũng may khoảng cách ngã từ tay xuống giường cũng không tính là cao, tuy rằng rất đau nhưng cũng không đủ để làm cho hắn khóc .

Thân thể trẻ con , tư tưởng trưỏng thành, Đổng Phi trong phút chốc không thể thích ứng loại biến hoá này, khi thời điểm hắn rớt xuống giường theo bản năng không kêu lên một tiếng .


Chẳng lẽ hài tử này là yêu quái?


Phản ứng của Đổng phi lại càng khiến cho người xung quanh nghi ngờ .Đại hán trong lòng cực kỳ không thoải mái, chứng kiến Đổng Phi không khóc, ánh mắt lại lạnh lùng nhìn hắn , cái trán không ngờ lại toát ra một tầng mồ hôi lạnh .


Người đâu , đến đưa tên yêu quái kia dìm vào trong ao sen !



Nhạc phụ , việc này không tốt!
Phía sau đại hán , xuất hiện một người thanh niên ước chừng mười bảy , mười tám tuổi, nhìn rất là thư sinh .Hắn nhẹ giọng nói : "Nói không chừng là một người bị câm điếc…Ngài năm nay đã gần bốn mươi, đến nay không có con trai, nếu….



Ngưu Phụ , ngươi xem ánh mắt của hắn, ngươi xem ánh mắt của hắn….Ngươi có thấy hài tử nào mới sinh có bộ dạng như thế này? Không thể lưu nó, không thể lưu nó….Nó ngay cả Nương mình cũng giết chết, nếu chờ hắn trưởng thành nhất định không bỏ qua cho ta. Nói không chừng đến lúc đó toàn bộ Đổng gia sẽ trở thành thực vật trong bụng hắn …Phải giết chết hắn!
Đại Hán hoảng sợ chỉ vào Đổng Phi , lớn tiếng quát lên .
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ác Hán.