Hà Nội - người yêu cũ


Số từ: 265
Iris Cao
NXB Văn học
Nếu Sài Gòn là gã nhân tình sành điệu, tinh tế và đầy màu sắc thì chắc hẳn Hà Nội là người yêu cũ của một thời trẻ dại, ngây ngô và trong sáng nơi tôi.
Cảm giác khi tôi nghĩ về Hà Nội có chút gì đó nhẹ nhàng và xen phần mắc cỡ. Nhìn thấy nhà thờ lớn, nhìn thấy những ngõ nhỏ, nhìn thấy nụ cười Hà Nội lòng tôi rộn ràng thứ cảm xúc khó nói ra nhưng lại như muốn vỡ tung lồng ngực.
Quê tôi là ở Hà Nội.
Nhưng tôi sinh ra ở Sài Gòn.
Cả gia đình tôi nói tiếng Bắc, chỉ mình tôi trơ trọi nói tiếng Nam.
Tôi thích ăn tất cả các món nhà tôi nấu theo kiểu Bắc chỉ duy nhất tương ớt Bắc là tôi không ăn được.
Người ta bảo tôi là:
Người Hà Nội sống ở Sài Gòn.
Nghe cũng hay chứ bộ, tôi cũng thích như thế.
Vì coi Hà Nội như người yêu cũ mà anh người yêu này lại ít khi làm phiền, nên tôi không dám làm gì nhiều, tôi chỉ cảm nhận anh ấy vẫn luôn theo dõi tôi và nếu tôi quay về anh ấy vẫn ân cần yêu thương như một người bạn cũ để lòng tôi không áy náy.
Hà Nội trong lòng tôi đẹp ở mọi khía cạnh. Cái xấu nhất cũng sẽ được tim tôi tô vẽ lại.
Nói gì nói, người yêu cũ mà... Ít khi nhắc tới nhưng lòng chưa từng lãng quên.
Hẹn Hà Nội tháng mười.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ai rồi cũng khác.