Chương 1581: Thay đồ
-
Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh
- Quẫn Quẫn Hữu Yêu
- 539 chữ
- 2022-02-10 10:36:23
Sau khi Bùi duật Thành xoa bóp phần đùi đau nhức của Lâm Yên xong thì phát hiện người cô ra mồ hôi, nếu không thay đồ ngay thì chắc chắn sẽ8 khó chịu.
Bùi Duật Thành không quan tâm những người đang lầm bầm lẩm bẩm ngoài cửa, anh đi thẳng tới đóng cửa khóa trái ngay trướ3c mặt họ.
Uông Cảnh Dương vốn đang chuẩn bị chất vấn, kết quả là
rầm
, cửa phòng ngủ bị Lâm Yên khóa trái.
Uông Cảnh Dươn9g lao lên đập cửa:
Mở cửa! Biến thái, anh muốn làm gì hả?
Chẳng lẽ thật sự là Bùi Duật Thành?
Chẳng trách cảm giác khi n6ãy lại quen thuộc đến vậy, nếu cậu ta nhớ không nhầm thì đây chắc không phải là lần đầu ý thức của Bùi Duật Thành nhập vào người Lâm Yên. 5
Sau khi thay đồ xong Bùi Duật Thành mở cửa.
Này, anh…
Uông Cảnh Dương đang định chất vấn thì cơ thể Lâm Yên bỗng nhiên mềm oặt ngã xuống.
Sư phụ!
Vân Hiên hô lên.
Tiêu Nghiêu đỡ lấy cô:
Lâm Yên!
Lâm Yên từ từ mở mắt ra hồi phục ý thức.
Bạch Hạc thò đầu ra:
Sư tỷ, chị vẫn ổn chứ?
Uông Cảnh Dương nói ngay:
Đừng nhìn tôi, không phải tôi thay.
Vân Hiên ho nhẹ:
Sư phụ, cũng không phải tôi.
Tiêu Nghiêu:
Không liên quan đến tôi.
Lúc nãy cô không kịp thay đồ, không hề mặc đồ ngủ.
Lâm Yên nhìn lướt qua Uông Cảnh Dương, Vân Hiên, Tiêu Nghiêu và Bạch Hạc.
Bốn người đều lộ ra ánh mắt không liên quan đến tôi.
Bên ngoài phòng lập tức im lặng, bốn người đàn ông đứng im không dám phá cửa.
Bùi Duật Thành lấy một bộ đồ ngủ từ trong tủ đồ sau đó bắt đầu cởi nút áo trên người Lâm Yên.
Lúc cởi đến chiếc nút thứ hai thì tay anh hơi khựng lại, ánh mắt trông khá không tự nhiên, khoảng một giây sau lại tiếp tục cởi những chiếc nút còn lại.
Bùi Duật Thành? Rốt cuộc có phải là anh không? Mau mở cửa! Nếu không mở chúng tôi sẽ phá cửa đấy!
Vào lúc Uông Cảnh Dương lo Lâm Yên xảy ra chuyện định phá cửa xông vào thì giọng của Lâm Yên vọng ra từ bên trong:
Thay đồ.
Uông Cảnh Dương:
…
Lâm Yên mơ màng xoa trán:
Bạch Hạc? Tôi bị sao thế?
Bà là… Lâm Yên?
Uông Cảnh Dương dò hỏi.
Lâm Yên:
Cẩu Tử? Sao ông cũng đến đây…
Nghe thấy cách xưng hô quen thuộc của Lâm Yên, Uông Cảnh Dương mới xác nhận cô đã hồi phục ý thức, cậu ta cũng không biết phải giải thích thế nào:
Bà bị sốt, ngất đi.
Lâm Yên không nghĩ nhiều, cô được Uông Cảnh Dương dìu ngồi xuống giường.
Lát sau cô phát hiện ra chỗ bất thường:
Khoan đã, ai thay đồ cho tôi?
Bạch Hạc cười tủm tỉm:
Sư tỷ, chị tự thay đấy!
Lâm Yên ngơ ngác:
Tôi tự thay? Sao tôi không nhớ gì hết vậy?
Lúc này chưa xác định ý thức kia có phải là Bùi Duật Thành hay không nên họ không biết phải giải thích với Lâm Yên thế nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.