Chương 1591: Giải đua đỉnh cao (8)



Làm ông nội anh ấy! Mau cút đi cho tôi!



Tóm lại là tại sao không được?



Tôi nói không được là không được! Đi 8mơ giấc mơ lớn của anh đi! Cút!

Hai người đi theo sau là King, người đi cạnh King hình như là Allen White, đội trưởng đội Liệt Ưng.
Allen đá Charles qua một bên, sau đó khom người, tỏ ra rất áy náy:
Cô Lâm, rất xin lỗi, xin lỗi cô, để tên nhóc này làm phiền cô rồi!

Lâm Yên lúng túng:
Không sao…

Lâm Yên:
???

Anh đúng là phải phép ghê đấy…

Thằng nhóc này! Tôi bảo anh cút đi, không ngờ anh lại cút đến đây!
Giọng nói phẫn nộ của Tôn Thước Nhiễm vang lên ở cách đó không xa.
Lâm Yên bóp trán:
Được rồi, Charles, sắp thi đấu rồi, anh tìm tôi có chuyện gì không?

Charles nói nghiêm túc:
Cô Lâm, tôi thật sự muốn hẹn hò với cô.

Lâm Yên thở dài:
Tôi nghĩ trước đây tôi đã nói với anh rồi, tôi đã kết hôn và đã có hai đứa con.

Lâm Yên nhìn thấy Charles Carl, cô thấy 9hơi đau đầu, chẳng phải lần trước đã từ chối anh ta rồi ư?

Chào anh Carl.

Charles tỏ ra bị tổn thương:
Ôi cô 6Lâm thân mến, dùng cách nói của nước Z các cô, trước lạ sau quen. Cô Lâm à, đây là lần thứ tư chúng ta gặp nhau rồi, đã được tín5h là quen rồi, nên cô cứ gọi tôi là Charles đi!


Charles bị Tôn Thước Nhiễm đá ra, anh ta không từ bỏ thế là lại đi đến đội xe3 Cực Quang.

Hi Cô Lâm, lại gặp nhau rồi!
Charles chào hỏi nhiệt tình.
Charles lập tức trả lời:
Tôi đã suy nghĩ rồi, tôi không để bụng cô có hai đứa con, cũng không để bụng cô đã có một người chồng trước, tôi thật sự muốn hẹn hò với cô!

Lâm Yên:


Mạc Thư Vân nghe Charles nói thì cảm thấy khó tin. Sắp thi đấu rồi, anh ta không ở khu vực chuẩn bị thi đấu của mình mà chạy đến để tán gái?

Ối đội trưởng! Tại sao anh cứ ngăn cản tôi tìm kiếm hạnh phúc vậy?
Charles gào lên.

Tiền thưởng quý này của cậu mất rồi.
Allen nói xong thì lôi Charles đi.
Sau khi hai người họ đi, Tôn Thước Nhiễm căng thẳng ghé đến gần Lâm Yên:
Sư phụ, cô không sao chứ? Không ngờ đồ chó này lại muốn làm sư công của tôi! Anh ta chẳng khác gì đang nằm mơ!

Khóe môi Lâm Yên co giật:
Tôi nghĩ anh nhầm rồi, tôi không phải có một người chồng trước, hiện tại anh ấy vẫn là chồng tôi…

Tuy đang đòi ly hôn nhưng vẫn chưa ly hôn nhé!
Charles nghe vậy thì có vẻ hơi thất vọng, nhưng một giây sau lại tràn đầy sức sống:
Hả, hiện tại vẫn là chồng của cô à? Vậy thì tiếc quá! À, cô Lâm, xin mạn phép hỏi một câu, khi nào thì hai người ly hôn?


Sư phụ… sư phụ?
Tôn Thước Nhiễm kêu mãi thì mới nhận ra Lâm Yên không đếm xỉa đến cậu ta mà cứ nhìn về một phía của khán đài.


Sao vậy sư phụ?
King cũng hỏi.

Lâm Yên nheo mắt lại nhìn lướt qua khu vực khán đài sau đó dừng lại ở vị trí góc xéo phía sau Bùi Nam Nhứ, lẩm bẩm:
Không có gì…


Lúc Charles tỏ tình với cô, cảm giác lạnh sống lưng khi nãy rất quen thuộc. Nhưng đến khi cô muốn tìm nơi bắt nguồn thì cảm giác ấy lại bỗng nhiên biến mất, chỉ nhìn thấy Bùi Nam Nhứ, Bùi Vũ Đường, Kiền Kiền và Tiểu Lễ đang cổ vũ cho cô.

Hàng ghế sau lưng họ là Kỳ Thiệu Nguyên và Vệ Từ Phong, góc xéo phía sau cách vài chỗ là một người đàn ông áo đen, bởi vì đội mũ, ngồi trong bóng râm, cách khá xa nên nhìn không rõ vóc dáng và khuôn mặt.


Sư phụ, cô không sao thật chứ? Sao trông cô có vẻ như đang phân tâm vậy?
Tôn Thước Nhiễm lo lắng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh.