Chương - 291: Dung hợp thần thuật
-
Âm Dương Miện (Tửu Thần)
- Đường Gia Tam Thiểu
- 3635 chữ
- 2020-05-09 01:27:10
Số từ: 3628
Nguồn: Bàn Long Hội
Cơ Động đang định lật xem trang thứ hai của quyển sách tên là 'Dung Hợp Thần Thuật', đột nhiên sau lưng truyền đến một thanh âm già nua ngăn lại. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy gã thanh niên chủ cửa hàng lúc trước đã cùng với một lão già nữa quay trở lại.
Trí nhớ của Cơ Động vô cùng tốt, lập tức nhận ra, vị lão giả này chính là một trong những người ngồi tu luyện trong tầng thứ ba của Ma Sư Tổng Hội, lại nằm trong số mấy vị cường giả mà ngay cả hắn cũng nhìn không ra thực lực. Bát Quan Ma Sư. Mà trước ngực lão giả này cũng đeo một cái huy hiệu Bát Tinh, rõ ràng thể hiện thân phận của hắn.
Cơ Động nói:
- Ta cũng có ý muốn mua quyển sách này, có thể nào cho ta xem thêm vài tờ nữa hay không? Nhiều nhất cũng chỉ cần ba trang thôi.
Lão giả liếc mắt về phía đám Tinh Hạch nằm trên quầy kia, gật gật đầu, nói:
- Xem ra, ngươi hẳn là đã gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, nếu không cũng không có được nhiều Tinh Hạch cực phẩm cùng giai đến như thế. Người đã từng gia nhập Thánh Tà Chiến Trường đều là những anh hùng trong lòng giới Ma Sư chúng ta. Cho phép ngươi xem ba trang nữa.
- Đa ta.
Cơ Động lập tức quay người lại, có chút khẩn cấp mở quyển sách kia ra tiếp tục đọc. Trong quá trình đọc, ánh mắt hắn không ngừng bắn ra từng đốm từng đốm tinh quang, trong mắt biểu lộ sự sợ hãi lẫn vui mừng không hề che giấu.
Chỉ đọc hết hai trang, Cơ Động đã trịnh trọng khép quyển sách lại:
- Ta mua quyển sách này!
Lão giả hơi hơi sửng sốt một chút. Hắn hiển nhiên không nghĩ tới Cơ Động lại quyết định nhanh như vậy. Phải biết rằng quyển sách này để ở trên cao, có thể nói là một trong những món quý nhất trong cửa hàng của hắn. Hắn cũng từng tỉ mỉ đọc qua kỹ càng, nhưng cảm giác của hắn đối với quyển sách này lại là, nó không có giá trị gì. Chỉ là bởi vì trong nó có một số đặc tính đặc thù, nên mới cố ý để giá cực cao. Tác dụng chủ yếu của quyển sách chỉ là để trang trí mặt tiền của cửa hàng mà thôi, cũng không có hi vọng có thể bán được.
- Giá cả ngươi cũng đã thấy rồi đó. Là mười khỏa Bát Giai Tinh Hạch. Những khỏa cực phẩm Tinh Hạch đồng giai này ta có thể tính giá gấp đôi bình thường cho ngươi. Mười khỏa Tam Giai Tinh Hạch là một vạn kim tệ, mười khỏa Tứ Giai Tinh Hạch bốn vạn kim tệ, cộng lại là năm vạn kim tệ. Giá của một khỏa Bát Giai Tinh Hạch là ba mươi vạn đến năm mươi vạn kim tệ, tùy thuộc vào phẩm chất. Nếu như ngươi có Tinh Hạch thì tốt, còn nếu như không có, mười khỏa Bát Giai Tinh Hạch, ta có thể giảm giá cho ngươi một chút, chỉ lấy bốn trăm vạn kim tệ thôi.
Nghe lời lão giả nói, Cơ Động không khỏi nhíu nhíu mày. Một quyển sách không ngờ lại bán bốn trăm vạn kim tệ, cái này tuyệt đối cũng là hét giá trên trời. Hắn tự nhiên nhìn ra được, đối với những ma sư bình thường, tác dụng của quyển sách này gần như là không có. Giá trị chân chính của nó nhiều nhất cũng chỉ khoảng mười vạn kim tệ là cao lắm rồi.
Nhưng mà, quyển sách này nếu rơi vào trong tay hắn mà nói, hiệu quả của nó cũng không phải bốn trăm vạn kim tệ có khả năng so sánh được.
Trên người Cơ Động, giá trị cao nhất chính là khỏa Song Thuộc Tính Cửu Giai Tinh Hạch của con Bá Vương Lôi Hỏa Long kia. Tuy rằng khỏa Tinh Hạch này cũng không có khả năng so sánh với Thần khí Lôi Ngục Thần Phủ của Phất Thụy, nhưng mà, nó tuyệt đối cũng có thể có giá trị bằng với một khỏa Thập Giai Tinh Hạch. Cửu Giai Tinh Hạch Biến Dị Song Thuộc Tính, lại là từ trên Thánh Tà Đảo, giá trị của nó cao đến mức nào?
Nhưng mà, khỏa Tinh Hạch này đối với Cơ Động mà nói cũng có ý nghĩa phi phàm. Có tác dụng trọng yếu đối với việc nghiên cứu Hỏa Lôi Song Hệ Tổ Hợp Kỹ. Hắn thật sự có chút không nỡ đem bán.
Chứng kiến bộ dáng trầm ngâm của Cơ Động, lão giả mỉm cười, nói:
- Quyển sách này e rằng trong chốc lát cũng không bán đi đâu được. Ngươi có thể trở về chuẩn bị tiền, ta sẽ giữ lại cho ngươi.
Cơ Động ngẩng đầu nhìn hắn một cái, tay phải vung lên, một đoàn hồng quang từ Chu Tước Thủ Trạc bay ra. Khi hắn giơ bàn tay ra, trong lòng bàn tay đã có thêm một thứ nữa.
Đó là một quả tinh thể có hình dáng giống như Âm Dương Miện thu nhỏ. Toàn thân khối tinh thể màu trắng thuần nhất, nhưng lại tản mát ra khí tức cực kỳ sắc bén. Chung quanh khối tinh thể bao phủ một lớp quang mang màu đen nhàn nhạt. Nếu nhìn kỹ, có thể chứng kiến trên Miện Phong của khối tinh thể có dấu ấn Lục Quan.
- Tiền thì ta không có, nhưng dùng nó để đổi, ngài thấy thế nào?
Cơ Động nhìn chăm chú vào vị Ma Sư Bát Tinh cường giả của Ma Sư Tổng Hội trước mặt.
Nhìn thấy khối tinh thể trong tay Cơ Động, sắc mặt lão giả nhất thời đại biến, cơ hồ là thất thanh kinh hô.
- Lục Quan Hắc Ám Canh Kim Tinh Miện? Cái này, cái này...
Cũng khó trách là hắn kinh ngạc đến như thế. Giá trị Tinh Hạch mặc dù đắt đỏ, nhưng nếu so sánh với Tinh Miện, đó cũng là một trời một vực. Nếu là Quang Minh Tinh Miện, như vậy đối với Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục Ma Sư mà nói, cũng không có tác dụng gì quá lớn, nhưng Hắc Ám Tinh Miện thì lại khác. Xuất phát từ nguyên lý Quang - Ám điều hòa, Hắc Ám Tinh Miện có thể bị Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục ma sư đồng thuộc tính hấp thu. Ma lực trong đó ẩn chứa vô cùng khổng lồ, đủ để tạo thành hiệu quả nhìn rõ ràng. Khỏa Lục Giai Hắc Ám Tinh Miện trong tay Cơ Động này hoàn toàn có thể trợ giúp một gã Canh Kim Hệ dưới Thất Quan có thể đánh sâu vào bất cứ bình cảnh nào dưới Thất Quan. Trân quý nhất chính là, khỏa Tinh Miện này cũng không bởi vì tiêu hao hết ma lực mà mất hết hiệu lực. Bản thân nó có thể tự động hấp thu ma lực bên ngoài để bổ sung bản thể, hoàn toàn có thể sử dụng lâu dài. Chỉ một quả Lục Giai Hắc Ám Tinh Miện như thế, cũng đã đủ để cùng Cửu Giai Ma Thú Tinh Hạch so sánh.
Ánh mắt Cơ Động rất chuẩn. Đối với vị lão giả trước mắt này mà nói, có lẽ Lục Giai Hắc Ám Tinh Miện cũng không có tác dụng gì lớn, nhưng mà, vị thanh niên khi nãy nói chuyện với hắn, về mặt tướng mạo có sáu phần giống với vị lão giả này. Hai người bọn họ hẳn là một cặp ông cháu, mà khí tức trên người bọn họ phát ra, cũng là khí tức Canh Kim Hệ, bởi vậy, khỏa Tinh Miện Lục Giai này trong mắt hai người kia tự nhiên giá trị sẽ tăng thêm một bậc nữa. Nếu có thể có được nó, con đường tu luyện trong tương lại của vị thanh niên này sẽ trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.
Lão giả chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chú Cơ Động, nói:
Bạn đang đọc chuyện tại
TruyenFull.vn
- Nhãn lực tốt.
Cơ Động đương nhiên biết rõ hắn đang khen mình có thể nhìn ra được thuộc tính cùng với quan hệ ông cháu của hai người bọn họ.
- Giá trị của quyển sách này ta hiểu rõ ràng, giá cả mà ngài đưa ra đã rất cao. Ta nghĩ, dùng khỏa Tinh Miện này trao đối với ngày, hẳn là vừa đúng giá. Nếu như ngài đồng ý, chúng ta liền trao đổi. Đương nhiên, những Tinh Hạch lúc trước, ngài vẫn phải giao tiền mặt cho ta.
Ai ngờ, lão giả nghe xong lời của hắn, nhưng lại lắc lắc đầu, nói:
- Không được. Khỏa Tinh Miện của ngươi quả thật giá trị rất cao. Nhưng nếu định giá chính xác, giá trị của nó nhiều nhất cũng chỉ khoảng một trăm năm mươi vạn đến hai trăm vạn kim tệ mà thôi. So với bốn trăm vạn kim tệ mà nói, vẫn còn chênh lệch quá nhiều. Nếu như ngươi lại có thêm một viên nữa, ta quả thật có thể suy nghĩ lại mà đổi cho ngươi.
Ánh mắt Cơ Động nghiêm lại:
- Lão tiên sinh, làm người cũng không nên miệng rắn đòi nuốt voi như vậy. Có thêm thứ này nữa, có đủ để đổi hay không?
Hào quang chợt lóe lên, một đoàn tinh quang chợt hiện lên.
Tay của lão giả cũng không giống như tuổi của hắn, cơ hồ là trong chớp mắt đã đón được thứ Cơ Động quăng tới. Lần này sắc mặt của hắn càng biến động dữ dội hơn. Xuất hiện trong tay hắn, rõ ràng chính là cái huy hiệu mà Hi Lạc Phó hội trưởng tận tay đưa cho Cơ Động. Chỉnh thể của cái huy hiệu là do một quả Hồng Bảo Thạch điêu khắc mà thành, trên mặt có tám ngôi sao lóng lánh, cùng với cái huy hiệu Bát Tinh trước mặt lão giả hoàn toàn giống nhau.
- Bát Tinh?
Gã thanh niên kinh hô một tiếng:
- Ngươi lấy ở đâu được cái huy hiệu Bát Tinh này? Trên toàn bộ đại lục, những người có được huy hiệu này cũng không quá mười người.
Cơ Động nhàn nhạt nói:
- Vừa mới có được không lâu lắm. Nghe nói, có được thứ này có thể có được sáu thành chiết khấu. Làm người chừa lại một đường. Lão tiên sinh, hiện tại có thể bán sách cho ta không?
Ánh mắt gã thanh niên nhìn chăm chú vào cái huy hiệu Bát Tinh trên tay lão giả, thì thào nói:
- Cái này nhất định là giả, ngươi mới bao nhiêu tuổi, làm sao có được thực lực cấp bậc Bát Tinh chứ?
Lão giả quăng cái huy hiệu trả lại cho Cơ Động:
- Thứ này là thật. Bởi vì hắn vừa mới từ chỗ của Hi Lạc Phó hội trưởng trở ra.
Lúc này sắc mặt lão giả cũng không còn thong dong như trước nữa, mà có vẻ ngưng trọng hơn nhiều. Hắn vốn tưởng rằng Cơ Động là một con nhà thế gia, lắm tiền nhiều của, nên mới hét giá quyển sách kia lên với hắn. Nhưng mà cái huy hiệu Bát Tinh kia đã hoàn toàn lấy đi ý niệm đó của trong đầu hắn. Đắc tội với một gã Bát Tinh cường giả, hơn nữa lại còn là Bát Tinh cường giả trẻ tuổi như vậy, tuyệt đối là một chuyện cực kỳ không khôn ngoan.
- Quyển sách này ta bán cho ngươi! Thành giao.
Vừa nói, lão giả vừa tiếp nhận khỏa Lục Quan Hắc Ám Canh Kim Tinh Miện trong tay Cơ Động, đồng thời lấy quyển 'Dung Hợp Thần Thuật' trong trên giác sách xuống, đưa cho Cơ Động.
- Tôn nhi, lấy năm vạn kim tệ đưa cho vị tiên sinh này.
Gã thanh niên lúc này vẫn còn chưa định thần lại được, nhưng hắn vẫn làm theo lời ông nội hắn, cầm qua một chiếc nhẫn lưu trữ, khẽ chạm vào Chu Tước Thủ Trạc của Cơ Động. Trong mơ hồ có thể nghe được thanh âm kim tệ va chạm với nhau. Chỉ trong chốc lát, vụ giao dịch năm vạn kim tệ đã hoàn thành.
Lão giả vô cùng khách khí nói với Cơ Động:
- Vừa rồi đã đắc tội nhiều, xin các hạ vui lòng thứ lỗi. Lần sau ghé lại cửa hàng của chúng tôi, chúng tôi sẽ tính cho ngài năm thành chiết khấu.
Lần buôn bán này, có thể nói là song phương cùng có lời mà chấm dứt. Cơ Động tuy rằng chỉ trả một giá là một quả Hắc Ám Lục Giai Tinh Miện, nhưng cũng tuyệt đối xem là một giá khá cao, hai ông cháu của lão giả đương nhiên vô cùng hài lòng, mà bản thân Cơ Động lại cũng vô cùng vừa lòng. Quyển 'Dung Hợp Thần Thuật' này đối với hắn mà nói, cũng không phải là dùng tiền tài có thể so sánh được. Bởi vì chỉ cần học xong nó, liền tương đương có được Thần Khí.
Mãi đến khi rời khỏi Ma Sư Tổng Hội, nụ cười trên mặt Cơ Động vẫn còn chưa có biến mất. Trước khi rời khỏi Ma Sư Tổng Hội, hắn phải từ chối mãi lời mời tạ ơn của cô thiếu nữ hướng dẫn áo trắng, lúc này mặt đã đỏ bừng, mà hắn đã cứu lúc trước, một lần nữa trở lại trên đường lớn Mậu Thổ.
Lúc này, ở trong đầu hắn tràn ngập bốn chữ 'Dung Hợp Thần Thuật'. Tuy ràng hắn chỉ đọc được mấy tờ đầu, nhưng đối với cái Dung Hợp Thần Thuật này cũng cơ bản là có chút hiểu biết.
Dung Hợp Thần Thuật sở dĩ đối với Cơ Động quan trọng như vậy, chính là bởi vì, cái này kỹ năng chú trọng trong việc vận dụng tinh thần lực. Đối với những ma sư bình thường mà nói, tinh thần lực của bản thân dùng để thúc dục cùng với khống chế ma kỹ còn không đủ, làm sao có thừa tinh thần lực để tu luyện loại kỹ năng như thế này chứ? Nhưng đối với Cơ Động mà nói, đã luyện thành Linh Hồn Chi Hỏa, cái Dung Hợp Thần Thuật này đủ khả năng luyện thành kỹ năng tương đương với Siêu Tất Sát Kỹ.
Hắn có tinh thần lực mạnh mẽ hơn so với thường nhân không biết bao nhiêu lần, hoàn toàn có thừa để tu luyện Dung Hợp Thần Thuật này. Mà đặc điểm của Dung Hợp Thần Thuật, hay nói chính xác hơn là tác dụng của nó, chính là đem tất cả các vật phẩm ma lực dung hợp hoàn toàn với thân thể, khiến cho thân thể của người luyện biến thành vật phẩm dự trữ.
Kỹ năng như vậy, đối với những ma sư bình thường khác, chỗ tốt chính là có thể dễ dàng che dấu vũ khí ma lực của mình, hơn nữa khi sử dụng vũ khí ma lực cũng có thể nhanh chóng trang bị hơn một chút. Đối với Cơ Động cũng đồng dạng có được ưu thế đó, nhưng hắn lại có thêm một ưu thế khác mà những ma sư khác không có được.
Linh Hồn Chi Hỏa là do linh hồn lực cùng Hỗn Độn Chi Hỏa của Cơ Động dung hợp lại, sinh ra ngọn lửa đặc dị, trong đó choáng đầy lực sáng tạo cùng với linh hồn lực khổng lồ của Cơ Động. Liệt Diễm đã từng nói qua cho hắn, bảo hắn cẩn thận để lý giải đặc tính sáng tạo của Hỗn Độn. Nếu có một ngày hắn có thể đem linh hồn của bản thân phóng thích thành hỏa diễm ra ngoài cơ thể, như vậy, có khả năng tăng phúc thuộc tính cho bất cứ vũ khí ma lực nào, giúp cho chúng tiến hóa.
Muốn đem Linh Hồn Chi Hỏa phóng thích ra bên ngoài cơ thể là chuyện thế nào? Đó là chuyện khi nào Cơ Động đạt tới Cửu Quan mới có khả năng làm được.
Nhưng mà, hiện tại đã có được kỹ năng Dung Hợp Thần Thuật này, tình hình liền trở nên khác hẳn. Linh Hồn Chi Hỏa không thể phóng thích ra ngoài được, nhưng mà, thông qua Dung Hợp Thần Thuật, lại có thể đem các loại vũ khí ma lực bên ngoài dung nhập vào trong thân thể, trực tiếp tiếp xúc với Linh Hồn Chi Hỏa, dùng Linh Hồn Chi Hỏa để nuôi dưỡng chúng nó. Với phẩm chất hiện tại của Quân Ma Âm Dương Khải của Cơ Động, nếu có thêm Linh Hồn Chi Hỏa nuôi dưỡng, Cơ Động tin tưởng, nó nhất định chân chính có thể trở thành một Bán Thần Khí đúng nghĩa, trải qua một khoảng thời gian lâu dài hơn, thậm chí có thể tiến hóa trở thành một kiện Thần Khí cũng không chừng.
Phát hiện được biện pháp có thể rút ngắn thời gian nhiều đến như vậy, hắn làm sao có thể không kinh hỉ cơ chứ? Không có được Thần Khí, bản thân mình cũng có thể tự tạo ra Thần Khí mà. Tác dụng của Linh Hồn Chi Hỏa lúc đó mới có thể hoàn toàn thể hiện ra hết. Dung Hợp Thần Thuật đối với Cơ Động mà nói, có thể coi như là một kỹ năng phế thải đổi lại thành một kỹ năng tuyệt hảo.
Cơ Động quyết định, tối nay sau khi cùng Liệt Diễm gặp lại, lập tức nhanh chóng nghiên cứu cái kỹ năng này, tranh thủ sớm ngày có thể luyện thành Dung Hợp Thần Thuật, đầu tiên đem cặp găng tay Nhật Nguyệt Song Huy của mình dung hợp thử, sau đó sẽ lần lượt đến Chu Tước Thủ Trạc cùng với Quân Ma Âm Dương Khải dần dần dung hợp vào cơ thể. Sau này khi tiến hành chiến đấu cũng có thể nhanh chóng phóng xuất nó ra, đồng dạng cũng giúp cho nó không ngừng tiến hóa lên.
Đừng nói tới chuyện toàn bộ chúng tiến hóa. Cho dù có bất cứ một kiện trang bị nào tiến hóa, giá trị của nó cũng không phải một khỏa Lục Quan Tinh Miện có khả năng so sánh được.
Đang lúc trong lòng Cơ Động tràn đầy hưng phấn, đột nhiên, Linh Hồn Chi Hỏa của hắn khẽ ba động một chút. Cơ Động theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng về phía trước. Chỉ thấy cách đó không xa, có một người đang đứng, dùng ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn hắn. Đúng là gã tráng hán trước đây đã đến Ma Sư Tổng Hội gây chuyện, bị Cơ Động một chưởng Diệt Thần Kích chấn nát một cánh tay.
Chứng kiến Cơ Động đã nhìn thấy hắn, hắn nâng cánh tay còn lại lên, chỉ chỉ Cơ Động, lại chỉ chỉ về một cái hẻm nhỏ sâu hút gần đó, sau đó xoay người bước vào hẻm.
Khóe miệng Cơ Động toát ra một nụ cười khinh thường, căn bản là không để ý đến hắn, tiếp tục đi về phía trước, trực tiếp từ đường lớn Mậu Thổ quẹo sang đường lớn Kỷ Thổ.
Một lát sau, một luồng cảm xúc phẫn nộ mãnh liệt từ phía sau truyền đến. Gã tráng hán kia đã phóng theo, thanh âm choáng đầy phẫn nộ cùng với oán độc truyền đến:
- Tiểu tử, ngươi sợ à?
Cơ Động cũng không quay đầu lại, nhàn nhạt nói:
- Người xứng sao?
- Ngươi...!
Thân hình chợt lóe lên, gã tráng hán đã chắn trước mặt Cơ Động. Cũng phải công nhận ý chí của hắn cũng coi như mạnh mẽ, một cánh tay đã bị đánh nát, nhưng lúc này lại còn gan đến khiêu chiến Cơ Động. Cùng lúc đó, hai cỗ khí tức cường đại phân biệt từ hai bên sau lưng Cơ Động truyền đến, cùng với gã tráng hán phía trước làm thành thế tam giác, ngay trên đường lớn Kỷ Thổ này, đem Cơ Động kẹp ở chính giữa.
Thần sắc Cơ Động vẫn không thay đổi:
- Nếu như ngươi không ngại cánh tay còn lại cũng bị phế bỏ, thì cứ tiếp tục ngáng đường của ta.
Gã tráng hán tức giận hừ lớn một tiếng:
- Tiểu tử, đắc tội Ma Kỹ Công Hội chúng ta, ta tất nhiên sẽ bắt ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong. Có bản lĩnh, theo chúng ta ra khỏi thành, giải quyết chuyện này.
Cơ Động bỉu môi:
- Lão tử hiện tại không có thời gian. Nếu nhưng ngươi muốn giải quyết, thì cứ việc đi theo sau ta, đến khi nào ta xử lý xong mọi chuyện, lúc đó ta cho ngươi biết cái gì là tìm chết.
- Ngươi...!
Gã tráng hán giận dữ, nhưng hắn đúng là vẫn không thể ra tay động thủ được. Đường lớn Mậu Thổ và đường lớn Kỷ Thổ là hai con đường phồn hoa nhất của Trung Nguyên Thành.