Chương 12:


6h30, điện thoại trường reo lên
-Reng!! Reng!!
-Alô, cô Loan đây ạ??-Cô Loan đã bắt máy
-Cô Loan à? Em Khang đây, hôm nay em mệt quá nên nghỉ một bữa, mai em đi học
-Có chuyện gì sao? Sao em nghỉ học??
Khang nhìn vào cánh tay trái bị thương của mình, rồi chầm chậm trả lời
-A….dạ, em bị chó cắn ạ
-Thôi được rồi, em nghỉ hôm nay đi, mai khỏe rồi đi học
Khang gác máy, thở dài. Bên ngoài có tiếng xe tải, tiếng bước chân nối tiếp nhau. Có một ai dọn nhà đến à?? Khang tự hỏi mình
-Xin chào, tối hôm qua anh làm tốt lắm-Tiếng nói vang lên sát bên tai Khang
Khang xoay qua, khuôn mặt cô bé tóc xanh đang gần sát mình. Khang đẩy cô bé ra
-Chuyện hôm qua là như thế nào? Con thú ấy là gì?
-Anh đã cứu được một người, không vui sao
-Không vui khi phải để một người chết, nhưng rốt cục chuyện hôm qua là thế nào?? Cô nói tôi nghe xem
-Gì mà cô này cô nọ, tôi cũng có tên chứ bộ, Haruka-Cô bé cười, chìa tay về phía Khang
Khang ngập ngừng nắm lấy tay cô ta, rồi cô ta nhảy một cái, Khang thấy cảnh vật lướt qua, và thoáng chốc Haruka và Khang đã ngồi trên nóc dãy nhà trọ
-Tại sao anh lại trở thành Âm hầu?-Haruka hỏi
-Vì tôi không muốn để ma, quỷ hại bất kỳ một người nào
-Tốt, hôm qua, con vật mà anh giết, chỉ là một thứ vật nuôi của loài quỷ, chó săn máu. Một Âm hầu tập sự chưa hề đủ khả năng cũng như sức mạnh để đối đầu được với nó. Nhưng anh thì khác, sức mạnh của anh gần bằng sức mạnh của một Âm hầu chính thức
-Vậy là tốt hay xấu??
-Tốt, rất tốt. Anh có thể trở thành Âm hầu mạnh nhất mọi thời đại, chỉ cần anh tập luyện thêm một chút nữa…
-Cô nói xong chưa?-Khang cắt ngang lời Haruka-Vì tôi không quan tâm đến chuyện đó, tôi chỉ muốn giết hết ma và quỷ trên thế giới này
Khang trèo xuống cửa sổ về phòng mình. Haruka nhìn theo, thở dài
-Những gã như thế này, không thể nào xoay chuyển được. Nhưng đó cũng chính là điểm đáng yêu của anh ta-Haruka cười thầm
Trên lớp…………
-Hôm nay Khang nghỉ à?-Xuân Khang hỏi
-Uk, bị chó táp vào một phần tay trái, phải bó bột, lúc sáng bọn mình đã qua nhà nó coi rồi-Hùng trả lời
-Không biết Khang có bị gì không-Sam nói
Hưng, qua chỗ của Sam, lấy tay vuốt vuốt mái tóc nâu đỏ của Sam
-Sam nè, cuối giờ mình đi đâu chơi nha?
-Xin lỗi Hưng, khi về mình phải đi học thêm-Sam trả lời miễn cưỡng
-Xạo hoài, Ra về mình chờ Sam ở cổng-Hưng nói
-Xin lỗi, thật ra là Sam có hẹn với mình-Xuân Khang lên tiếng
Mọi người trố mắt ra nhìn Xuân Khang
-Hừ, chờ đó
Nói rồi Hưng bỏ đi
-Tôi vừa nói gì vậy??-Xuân Khang hỏi mọi người, giọng hoảng loạn
-Coi chừng ra về nó kéo băng đánh mày đó-Thiện nói
-Chắc luôn-Hùng tán đồng
-Ủa mà cô Loan đâu rồi nhỉ?
-Nghe nói cô xin nghỉ tiết đầu, tiết 2 sẽ vào
-Cổ đi đâu nhỉ? Cô Loan dễ thương quá-Thiện nói, mắt nhìn xa xăm
-Bốp!!
-Tại sao mọi người cùng đánh mình?-Thiện la lối
-Cô giáo không tha, bà già hổng bỏ à?-Xuân Khang nói
…………..
Có tiếng gõ cửa
-Cửa không khóa!-Khang la lên
Im lặng
-Cái quái gì…….-Khang nói
Lại có tiếng gõ cửa
-Mày đùa ông àh?-Khang hét lên
Lại im lặng
-WTF, một lần nữa mày chết với tao-Khang ra cửa đứng
Lần này là tiếng bấm chuông, Khang mở bật cửa
-Bắt được rồi nhá
-Em làm cái quái gì vậy?-Cô Loan đứng ở cửa
Khang bước lùi lại, gãi gãi đầu
-Ủa, không phải cô gõ cửa nãy giờ sao??
-Không, cô vừa mới tới mà, có thấy ai đâu
-Bỏ đi, cô tới đây có chuyện gì không?
-Xem em thế nào ý mà-Cô Loan cười
Khang chìa cái tay bó bột ra, cô Loan nhìn kỹ rồi kết luận
-Đây không phải vết chó cắn, cho dù là chó becgie đi nữa
-Ơ…………ừm…..àh……
-Thôi, em không muốn nói thì thôi
Cô Loan vào nhà, nhà chỉ có duy nhất cái giường để ngồi, cô Loan ngồi trên giường, còn Khang ngồi dưới đất
-Cha, ghê ha, mới lớp 11 đã bày đặt sống thử-Cô Loan chặc lưỡi
-Cái gì, em sống thử hồi nào?
-Vậy chứ mùi thơm của con gái thoang thoảng trong phòng này là của ai?-Cô cười
-À……….
-Mới cấp 3 mà ghê nhỉ? Nhìn em trầm tính thế mà….híhi-Cô Loan cười
-Đó là sai lầm của mọi người-Khang bước đến chỗ cái giường-Thật ra em vô cùng ghê gớm đấy
-Thật sao? Em có thể ghê gớm đến mức nào?
Cửa bật mở, Haruka đứng đó
-Hai người đang làm gì vậy?
Cô Loan ngồi dậy
-Ai vậy Khang?
-Ơ…..à…..đó là………
Haruka tiến tới, choàng lấy cổ Khang
-Dạ, em là vợ chưa cưới của Khang
Khang giằng lấy tay Haruka, buông ra
-Dạ không, đây chỉ là em gái em thôi ạ
-Hô hô, em gái dễ thương nhỉ? Thôi, thấy em cũng đã khỏe, cô về đây, sắp tới tiết 2 rồi-Cô Loan đứng dậy, bỏ đi
Cô Loan vừa bước đi, Khang quay sang Haruka
-Cô làm thế làm gì?
-Thích thì làm
-Ngang như cua
-Đồ con trai vô duyên-Haruka cốc đầu Khang rồi bỏ đi
……………………………….
Ra về, Thiện và Hùng chạy qua nhà trọ coi Khang sao. Còn Xuân Khang đi với Sam để canh chừng bọn thằng Hưng. Khi vừa ra tới cổng, thằng Hưng và 4,5 thằng nữa đã đứng ở đó
-Mày đưa nhỏ Sam ra đây, tao sẽ để mày toàn thây đi về
-Đánh thì đánh đi, đừng nói nhiều
-Được lắm, xông lên tụi bây-Hưng ra lệnh
6 thằng nhào vào đập Xuân Khang túi bụi, như say máu, càng đập tụi nó càng hăng. Đến một lúc sau, Khang đã ngất đi, máu chảy lênh láng, tụi nó mới thôi
-Ủa, con Sam đâu rồi-Hưng nói
-Chắc nó chạy rồi đại ca ơi
-%$^#$%@#, tụi bây làm ăn cái kiểu gì mà để nó chạy, đi về, mai tính tiếp
Cô Loan đang đứng bịt miệng Sam ở một góc khuất sân, nơi tụi thằng Hưng không thấy được. Khi tụi nó đi hết, 2 người mới chạy ra xem Xuan Khang thế nào. Dù cố kêu gào, nhưng Xuân Khang vẫn không dậy. Và xe cấp cứu hướng thẳng đến trường vài phút sau đó.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Âm Lộ.