Chương 10: Thất bại
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1543 chữ
- 2021-12-31 04:37:38
Khi ánh mắt gã đặt trên người Mục Cẩm Vân, hắn bỗng mở to mắt, trong đôi mắt ấy chợt lóe lên
Gã râu quai nón liền cảm thấy kinh8 sợ bởi ánh mắt ấy, ngượng ngùng di dời tầm nhìn, đưa mắt nhìn tên đệ tử của Sở gia
Ngón giữa và ngón trỏ của hắn hợp lại, vuốt lên thân kiếm, một luồng ánh sáng xanh phóng vút lên không trung như một con giao long màu xanh bay vọt lên trời, đâm thẳng về phía cánh quạt giữa không trung.
Vụt một tiếng, phiến quạt kia bỗng thủng một lỗ
Sau nửa đêm, Tô Lâm An cảm thấy linh khí của Trương phủ bắt đầu chấn động dữ dội
Nàng tỉ mỉ cảm nhận, sau đó vui vẻ nói:
Thất bại rồi.
Ngoài trời vang lên tiếng sấm rền, ngay sau đó là âm thanh huyên náo, xem ra gia chủ Trương gia Kết Đan thất bại đã ra rồi
Tay bị5 khống chế nên hắn chẳng có sức mà giãy giụa, chỉ có thể hoảng sợ gào lên:
Ta là Sở Tài Nguyên của Sở gia, ngươi dám động vào ta!
Tô Lâm An có chút bất đắc dĩ, những tu sĩ cấp thấp này đối với nàng mà nói chỉ là con kiến hôi, mà với đặc điểm cứ gặp chuyện là tự nói ra thân phận mình của đám kiến hội này, thực sự khiến người ta cảm thấy ngu ngốc đến đáng thương
Hồi trước, nàng chưa bao giờ tự nói ra gia thế của mình
miếng nữa
Sở Tài Nguyên đau đến mức muốn ngất, hắn run lẩy bẩy không nói nổi một câu hoàn chỉnh, tu sĩ Hứa gia ở cạnh hoảng sợ nói:
Chúng ta cũng chẳng phải hung thủ, lẽ nào Trương gia còn giết không tha sao!
Lúc này người còn tỉnh táo không nhiều, chẳng ai quan tâm đến việc gã râu quai nón này là ma tu.
Sở Tài Nguyên dùng hết sức kêu gào với Mục Cẩm Vân,
Tiểu ca ở Tàng Kiếm Sơn, cứu ta!
Tên ma tu sững người
Không biết Sở Tài Nguyên lấy đâu ra sức, cố gắng lăn lộn chạy đến chỗ Mục Cẩm Vân
Cũng vào chính lúc này, Mục Cẩm Vân liền ra tay
Thanh kiểm trong tay hắn chém ra một đường, những nơi mà kiếm quang xẹt qua giống như lưỡi kiếm thật, tấn công đám người kia, cứng rắn mở ra một con đường từ giữa đám người
Tới lúc đó, chỉ e hắn không dám đắc tội tên đệ tử Tàng Kiếm Sơn này, hai nhà Sở - Hứa cũng có cơ hội ngoi lên
Trấn Thanh Thủy này cũng không xua đuổi ma tu cấp thấp như hắn, chỉ cần giao nộp linh thạch đúng hạn, hắn sẽ có chốn dung thân, hắn sống ở đây không tệ, cũng chẳng muốn hoàn toàn phá hủy đường lui của mình.
Gia chủ Trương gia đang đột phá Kim Đan, nếu hắn thành công, chẳng phải sẽ hô mưa gọi gió hay sao.
Tên ma tu rõ ràng biết nhiều hơn chút, khóe mắt liếc về phía Mục Cẩm Vân,
Ngay cả Tàng Kiếm Sơn còn chẳng bỏ qua thì hai nhà các ngươi cũng chẳng trốn nổi
Nếu đã vậy, ta còn sợ gì nữa, cứ lấy hai người lót dạ tạm cái đã.
Bởi vừa nói ra, những người muốn rút kiếm kết liễu nàng chỉ hận không thể dùng thiên đao vạn quả xẻ thịt nàng.
Ai chẳng biết ngươi là người Sở gia chứ?
Trên răng của gã râu quai nón vẫn còn dính chút thịt, gã vừa nhai vừa nói,
Ông đây là ma tu, ông đây cũng sắp chết rồi, chi bằng trước khi chết ăn một bữa no nê?
Lại gặm thêm một
Đệ tử Sở gia kia tu thuật Luyện Thể, trông3 vô cùng khỏe mạnh rắn chắc
Tu luyện thuật Luyện Thể thường có sức ăn khá lớn, giờ hắn đã sớm đói đến mức bụng dính vào lưng, 9người cũng mê man, nên không chú ý có người lại gần
Nhưng chưa chạy nổi hai bước đã bị tên kia bắt lấy, gã cười lạnh nói,
Đợi ta ăn xong ngươi, sẽ chén hắn!
Mục Cẩm Vân ngồi xếp bằng, hàn quang trong mắt lạnh đến thấu xương
Hắn gằn từng chữ nói:
Gia chủ Trương gia đột phá Kim Đan, ắt sẽ thất bại.
Mấy người đang tỉnh đều nhìn hắn, thấy hắn nói tiếp:
Ông trời có mắt, hạng vong ân phụ nghĩa này ắt sẽ không có kết cục tốt.
Phụt...
Ngươi nói hắn sẽ thất bại, là bởi vì hắn không phải người tốt?
Hắn thế mà lại không thể tiếp tục gặm được, trong lòng vẫn để ý lời của Mục Cẩm Vân
Nếu như Kết Đan thất bại, gia chủ Trương gia ắt sẽ đại thương nguyên khí
Hắn dẫn dắt những người đã tỉnh xông ra, lạnh lùng hét:
Trương Thanh Phương!
To gan, tên của cha ta mà ngươi cũng dám gọi.
Sắc mặt Trương Vân Tường thay đổi, giận dữ nói:
Ngươi dám hủy pháp bảo của ta?
Trong mắt người ngoài, đây là một trận chiến vô cùng kịch liệt, còn Tô Lâm An thì sắp ngủ gật đến nơi
Đúng là một tên ngốc! Luyện kiếm đến ngu cả người rồi.
Gã tu ma kia nắm tóc Sở Tài Nguyên nhấc hắn cao lên, đang định gặm cổ thì bị Mục Cẩm Vân nhìn chằm chằm
Lần này còn là do Mục Cẩm Vân chủ động giải quyết, thực khiến người khác vui mừng
Ăn thịt người sống, trên đất đầy máu tanh, đối với người thích sạch sẽ như Mục Cẩm Vân mà nói quả thật có chút khó chấp nhận, có thể khiến hắn chủ động cứu người..
Tô Lâm An cảm thấy hình như mình đã bắt được chút xíu nhược điểm của Mục Cẩm Vân
Sau này có thể nghĩ nhiều hơn về hướng này đó nhỉ..
Nghĩ như vậy, hắn hừ lạnh một tiếng và nói,
Vậy ta sẽ đợi xem.
Nếu sống được, thì ai lại muốn chết chứ? Sở Tài Nguyên may mắn thoát nạn thở phào nhẹ nhõm, cả người co quắp trên đất
Qua một lúc mới thấy đau, trốn ở bên Mục Cẩm Vân khóc đến nỗi nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, khiến Mục Cẩm Vân cũng sắp tái hết cả mặt.
Mắt gã ma tu kia như sắp nứt ra, gã siết chặt nắm đấm, quát:
Muốn giết ông, đừng có hàng!
Gã vung hai nắm đấm thép ra, đâm thẳng một quyển vào bụng gia đình, khiến tên gia đình không đứng lên nổi.
Không có linh khí, nhưng cơ thể của gã vẫn có thực lực hơn người, thế nhưng hai quyền khó dịch được bốn tay, chỉ trong chớp mắt gã đã rơi vào thể hạ phong.
Nàng báo tin cho Mục Cẩm Vân:
Hắn ta đã Kết Đan thất bại, tu vi bị hao tổn, chắc chắn không dám phách lối
Người đi xử lý sự vụ của tông môn sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Ừ.
Mục Cẩm Vân gật nhẹ đầu, u ám liếc về phía cửa phòng.
Sở Tài Nguyên cố sống cổ chết tóm lấy cánh cửa mới không bị thổi bay vào phòng lần nữa.
Mái tóc dài của Mục Cẩm Vân bay phấp phới, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường
Người vừa lên tiếng chính là Đại công tử của Trương gia - Trương Vân Tường lúc trước
Hắn giận dữ quát một tiếng, ném chiếc quạt trong tay vào khoảng không
Bất luận so về pháp bảo hay pháp thuật, nàng đều thấy trình độ vô cùng thấp, chẳng khơi nổi chút hứng thú nào trong nàng.
Nàng nhàm chán quan sát, hồi lâu sau mới nói:
Trương Thanh Phương đã đến rồi
Mà Tô Lâm An để ý thấy lá cây của đại thụ trong ẩn Công Đức lại có một điểm sáng nho nhỏ bay vào
Rất rõ ràng, là do Sở Tài Nguyên đóng góp
Bề mặt chiếc quạt biển lớn gấp mười lần, mỗi khi lay động lại làm nổi lên một trận cuồng phong, gió to đến mức khiến người ta không mở nổi mắt
Những người ở phía sau Mục Cẩm Vân, trừ gã ma tu ra, tất cả đều không thể trụ vững
Đợi đến khi mu bàn tay nhói lên cơn đau đớn dữ dội, hắn mới choàng tỉnh
Phát hiện tay mình đã bị người ta bắt lấy, thậm chí còn bị gặm mất một miếng thịt.
Hắn sắp phát điên rồi.
Chẳng qua bao lâu liền có người tiến vào, người dẫn đầu giơ cao bó đuốc, mở cửa ra nói:
Gia chủ có lệnh, nếu như đã không thể tra ra ai là hung thủ, vậy cứ giết sạch chôn cùng tiểu thư, không chừa một ai!
Vừa dứt lời, mấy người đang tỉnh ở trong phòng lập tức nổi giận
Thế nhưng trong phòng bỗng bị lấp đầy sương mù, không ai huy động được linh khí
Tu vi bị khống chế, đối mặt với đám gia đinh được tu luyện này, bọn họ như cá nằm trên thớt
Thấy đám gia đinh cầm đao lao vào phòng bắt đầu chém giết các tu sĩ, tất cả đều ầm ĩ náo loạn
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.