Chương 193: Mặt nạ
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1438 chữ
- 2021-12-31 04:43:21
Lại một ngày nữa trôi qua, Cố Linh Đan cấp tám của Mộc Viễn thuộc Ngự Thú Tông đã ra khỏi lò. Một lò hai viên, tạo nên đan tượn8g song long hí châu (đôi rồng chơi đùa với châu ngọc). Nếu như không có Thọ Nguyên Đan cấp chín độ kiếp, thì chắc chắn hai viê3n đan dược này sẽ gây nên một lần lôi kiếp để tuyên bố song châu hiện thế. Tiếc rằng hiện giờ cấp chín ở đây, những đan dược k9hác không dám tranh đấu với nó, chỉ có thể ngoan ngoãn nhận thua. Sau khi thành đan, y không rời khỏi cột Long Đằng mà tiếp tụ6c ở trên đó, thi thoảng nhìn về phía Liễu Mỹ Lệ đang đeo mặt nạ, thi thoảng lại nhìn sang phía Mục Cẩm Vân.
Đứng cao, 5thì nhìn được xa mà.
Tiếp theo chính là Sở Nam Huyền. Hắn luyện ra Ngưng Thần Đan cấp tám, một lò một viên phẩm chất tuyệt hảo. Nếu như không có Liễu Mỹ Lệ, thì việc đan dược của Sở Nam Huyền hay của Mộc Viễn tốt hơn sẽ tạo nên một hồi tranh cãi. Nhưng hiện giờ không cần như vậy, dù sao thì hạng nhất đã không thể là của bọn họ.
Hắn ở cùng với Tiểu Thiền, Tiểu Thiền lại nuôi một con linh thú cấp tám có tu vi tương đương với Độ Kiếp kỳ, có thể nhận ra nàng đang đeo mặt nạ cũng chẳng có gì kỳ lạ.
Thọ Nguyên Đan cấp chín phát ra tia sáng vàng kim được Tô Lâm An cầm trong tay. Nàng cất cao giọng nói:
Ta là gia chủ đời thứ ba mươi của Nam Ly gia, Nam Ly Nguyệt. Hôm nay ta có mặt tại đây, chính là để vạch trần bộ mặt thật của Âu Dương Miện, trả lại sự trong sạch cho Nam Ly thế gia chúng ta!
Âu Dương Miện, ngươi hãm hại song thân của ta, thông đồng với với Khúc Uyển Nhi để cướp đi đan hỏa của ta, dùng Hồng Nhan Khô hủy dung nhan của ta, đoạt lấy sản nghiệp nhà ta rồi làm ô uế danh tiếng của Nam Ly gia khắp nơi. Hôm nay, ai thay ta lấy được mạng của Âu Dương Miện, ta sẽ tặng Thọ Nguyên Đan cấp chín này cho người đó. Có vị nhân sĩ ân nghĩa nào giúp ta báo thù không?
Ôi mẹ ôi, sao lại giống hệt với người phụ nữ ở trên đài thế kia?
Tô Lâm An đưa tay vuốt gò má của chính mình, sau đó nói với Mục Cẩm Vân, kẻ đang hơi kinh ngạc:
Mục đạo hữu không chém mặt nạ của ta ra, ta cũng sẽ tự tay tháo nó xuống vào lúc cuộc thi đan đạo kết thúc.
Nàng đã sớm chú ý thấy Mục Cẩm Vân hơi không bình thường. Cho dù hắn chỉ thỉnh thoảng liếc mắt qua, Tô Lâm An cũng có thể cảm nhận được điều bất thường.
Nàng vừa dứt lời, viên đan dược cấp chín đang lơ lửng giữa không trung xoay chuyển một cách xinh đẹp, vô số tia sáng vàng kim chiếu ra từ trong viên kim đan, phá thủng mây đen che trên đỉnh đầu. Chỉ trong giây lát, mây đen tan sạch, ánh dương đầy trời.
Sắc trời âm u kéo dài nửa tháng cuối cùng đã trong xanh trở lại. Ánh nắng xuất hiện, phủ thêm một lớp lụa mỏng màu vàng kim lên khắp cả thành Vân Đoan.
Mục Cẩm Vân không hề rời khỏi cột Long Đằng như những người khác. Vào khoảnh khắc thành đan, hắn bỗng nói:
Nếu đã tham gia vào cuộc thi đan đạo, cần gì phải giấu đầu hở đuôi?
Nàng muốn trốn tránh hắn đến vậy sao?
Tiếp sau đó, Mục Cẩm Vân mở lò.
Đan dược của hắn màu đỏ như máu, mỗi viên đan chỉ nhỏ bằng hạt đậu xanh nhưng lại đầy ắp cả một lò.
Đó là, Huyết Thần Đan cấp tám!
Từ sau khi nhận ra nàng có lẽ chính là lão quái vật, Mục Cẩm Vân đã cảm thấy trái tim đập nhanh hơn, tâm tình cũng hơi mất khống chế. Đó là do cổ Phệ Tâm đang chui lên chui xuống, khiến cho hắn đau đớn, cũng khiến hắn phấn khích.
Chỉ vào lúc thế này, Mục Cẩm Vân mới có thể cảm nhận được trái tim và dòng máu của mình vẫn còn ấm nóng.
Đây là tâm ma cuối cùng của hắn.
Huyết Thần Đan là đan dược tốt nhất hiện giờ để thể tu rèn luyện thân thể. Nó có thể phá hủy sau đó lại tái tạo máu thịt của thể tu, lặp lại từng lần, cuối cùng nhục thân độ kiếp, thành tựu bất phàm. Có điều số lượng thể tu ở giới tu chân rất ít, người có thể chịu được chuyện nhục thân bị phá hủy rồi lại tái tạo từng lần một, e rằng trăm năm cũng khó gặp được một người.
Trước mắt, đan dược của năm vị luyện đan sư đều đã ra khỏi lò, cũng chỉ còn một ngày là kết thúc cuộc thi đan đạo.
Tô Lâm An thấy mọi người đều đã kết thúc thì bèn nói:
Cũng hòm hòm rồi.
Hoàng Vi Hi nhìn đến ngây cả người, không ngừng kêu a a. Sư phụ của cô ta không nhìn nổi nữa, đang muốn giải thuật cấm ngôn cho đồ đệ mình thì lại nhận ra người thi triển thuật cấm ngôn lúc trước đã chủ động giải cho Hoàng Vi Hi. Trái lại đồ đệ của người đó lại chưa được giải thuật, đang ôm lấy cổ họng đầy lo lắng.
Hoàng Vi Hi có thể nói thì lập tức kêu a a a.
Mỹ Lệ đại sư đeo mặt nạ!
Là cửa ải cuối cùng trên con đường vô tình, là lần lột xác cuối cùng cần thiết để cổ Phệ Tâm trưởng thành hoàn toàn. Nỗi niềm hưng phấn và đau đớn khiến hắn đã lựa chọn làm vậy dưới ánh nhìn chăm chú của đám đông. Hắn vô cùng nóng vội muốn nhìn thấy được gương mặt thật sự của nàng.
Chẳng lẽ là thân phận khả nghi, không có mặt mũi gặp được người khác?
Vào khoảnh khắc lời này vừa dứt, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong tay hắn, kiếm khí như tóc rơi trên gương mặt của Liễu Mỹ Lệ trong nháy mắt.
Mọi người chỉ thấy Liễu Mỹ Lệ lộ ra vẻ mặt kinh hãi, đôi mắt trừng lớn. Sau đó, gương mặt của nàng bị rạn nứt một đường từ chân mày, rồi cả gương mặt bị tách ra làm đôi, rớt xuống để lộ ra một gương mặt hơi quen thuộc.
Mục Cẩm Vân:
...
Hắn dùng một kiếm chém rách mặt nạ, dưới lớp mặt nạ đó vẫn không phải là Tô Lâm An.
Nam Ly Nguyệt của Nam Ly thế gia, trình độ đan đạo cao thâm khó lường cũng chẳng hề kỳ lạ. Nàng ta rốt cuộc có mối quan hệ gì với lão quái vật? Mục Cẩm Vân không nhìn ra được điều bất ổn trong nguyên thần của nàng ta. Hắn lại tỉ mỉ xem xét cách ăn mặc của Nam Ly Nguyệt, sau đó ánh mắt hơi tối đi.
Quả nhiên là tâm ma quấy phá, chỉ cần là chuyện dính đến lão quái vật, năng lực phán đoán của hắn liền yếu đi rất nhiều. Trước đó hắn chỉ dựa vào cách khống chế lửa và mặt nạ đã hưng phấn đến mức hành động thiếu suy nghĩ.
Lão quái vật yêu cái đẹp, nếu như nàng có cơ hội làm người, quần áo trang sức chắc chắn sẽ vô cùng lộng lẫy. Thế nhưng Nam Ly Nguyệt ở trước mắt này, cách ăn mặc quá mức giản dị, mặc cả một bộ xám xịt không hề giống với dáng vẻ của lão quái vật.
Hơn nữa nàng ta đặt tên là Liễu Mỹ Lệ. Trước kia hắn cảm thấy, việc tự xưng Mỹ Lệ có lẽ là tác phẩm của lão quái vật, nghe thấy cái tên này sẽ liên hệ đến nàng theo bản năng, hiện giờ lại cảm thấy không đúng. Nàng yêu bản thân lại đỏm dáng đến vậy, có lẽ sẽ không đặt cho mình một cái tên dung tục đến thế, đặt là Liễu Vô Song nghe còn ổn hơn.
Hơn thế, lúc trước nàng ta còn nắm tay tên luyện khí sư kia, dáng vẻ thâm tình như chim liền cánh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.