Chương 197: Người người ủng hộ
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1263 chữ
- 2021-12-31 04:43:13
Trước khi giết người còn gào lớn không phải là thói quen của Tô Lâm An. Nàng gào lên như vậy, đơn giản chỉ là muốn nói, này này này, mọi8 người nhìn qua đây đi mà...
Không phải nàng cứ giết luôn Âu Dương Miện là được. Nàng còn muốn lấy lại lò đan của phụ mẫu Nam L3y Nguyệt, khiến đôi nam nữ cặn bã đê tiện kia thân bại danh liệt!
Nhưng vào đúng lúc này, Nam Ly Nguyệt giả mạo nhìn vô cùng ốm9 yếu đang ngồi trên kia đột nhiên tắt thở ngã xuống. Âu Dương Miện bay tới tra xét, sau khi xác nhận cô ta đã chết thì ngẩng đầu phẫn n6ộ nhìn Nam Ly Nguyệt bỗng nhảy ra kia, mắt đầy lệ nóng gào lên phẫn nộ:
Rốt cuộc ngươi là ai, ngộ nhận là đạo lữ của ta có ý đồ gì?
<5br>
Người đâu! Lôi cô ta xuống đây, đưa về từ từ tra hỏi!
Bọn họ không quản sự vụ của tông môn, tất nhiên trước đó không hề biết được vài hoạt động không thể để lộ giữa Đan Phù Tông và Nam Ly gia. Hiện giờ biết rồi, nhưng cũng cân nhắc giá trị của hai bên. Làm sao có thể khiến Nam Ly Nguyệt bán mạng cho họ, lại không làm tổn hại đến thanh danh và lợi ích của Đan Phù Tông cũng là một vấn đề.
Nam Ly gia cũng là thế gia đan dược, nếu như thật sự có điều oan khuất, Đan Phù Tông chúng ta cũng không thể nhắm mắt làm ngơ. Chẳng bằng thế này đi, tiểu hữu hãy tạm thời ở lại Đan Phù Tông ta, chúng ta chắc chắn sẽ tra rõ chân tướng. Nếu như những điều ngươi nói là sự thật, ta sẽ giúp ngươi đòi lại lẽ phải. Cho dù là dính đến đệ tử trong tông môn ta, ta cũng sẽ xử lý công bằng, tuyệt đối không thiên vị.
Nói xong, Đan Lâm Thụ còn lạnh lùng nhìn Khúc Uyển Nhi đang lộ ra vẻ mặt hơi kinh hãi ở trên đài.
Khúc Uyển Nhi chính là nữ tu của Đan Phù Tông mà trước kia Nam Ly Nguyệt từng nhắc đến.
Không ngờ rằng nghe đến đây, Âu Dương Miện ngược lại gắng gượng bình tĩnh lại, nói:
Thứ mà nhà tổ Nam Ly gia dựa vào chính là đá Đan Duyên, không hề liên quan gì đến dòng máu. Nguyệt Nguyệt đã sớm giao lại chìa khóa của đá Đan Duyên cho ta, cho nên ta có thể điều khiển nhà tổ. Hóa ra ngươi có ý đồ với nhà tổ.
Y đã ngầm liên lạc với Thanh Quân, lại chẳng rõ vì sao, lúc này Thanh Quân không hề đáp lại, khiến cho đáy lòng y tràn đầy lo lắng.
Ồ, ngươi có thể điều khiển nhà tổ? Ngươi gọi nó một tiếng xem nó có đáp lại hay không?
Đồng thời, nàng còn rung vang ám hiệu lúc trước. Hiện giờ Đỗ lão ma mà nàng lo lắng nhất đã chết, việc có lộ hay không cũng chẳng còn quan trọng với nàng.
Vốn có người còn đang quan sát, thế nhưng ngay sau đó, đã có mấy cường giả Nguyên Anh kỳ xông ra,
Lão phu cảm thấy chuyện này có phần kỳ lạ. Sao không cho vị tông sư đan dược này một cơ hội để chứng minh thân phận?
Đây chính là cơ hội tạo dựng quan hệ với đại sư đan dược, không thể bỏ lỡ như vậy được!
Lấy được chút máu của Khang Khang là tưởng mình có thể khống chế được nhà tổ, thực sự cho rằng mình vô cùng đáng gờm cơ đấy!
Hê, vậy ngươi gọi nó thì nó đáp lại sao?
Âu Dương Miện cười lạnh hỏi vặn lại.
Tô Lâm An nghe vậy bèn giơ tay, gọi một tiếng:
Tới đây!
Tiên linh có liên lạc với nàng, nói nó đã sắp đến đây. Tô Lâm An lợi dụng điểm này, dứt khoát vả thẳng vào mặt Âu Dương Miện.
Lão già này còn vô liêm sỉ đến vậy!
Tô Lâm An hờ hững nói:
Không nhọc tiền bối phải phí tâm. Chứng minh thân phận của ta, chẳng phải quá đơn giản hay sao?
Ai cũng biết chỉ có con cháu của Nam Ly gia mới có thể mở được nhà tổ. Ai có thể điều khiển nhà tổ thì người đó chính là Nam Ly Nguyệt thật sự. Tuy rằng cô ta đã chết, nhưng chẳng phải ta vẫn đứng sờ sờ đây sao?
Người đầu tiên xuất hiện chính là Nam Kiều Phong của Nam Ly gia. Ông ta cũng coi như là thúc thúc của Nam Ly Nguyệt, lúc này lạnh lùng cười khẩy một tiếng:
Ta tận mắt nhìn Nguyệt Nhi trưởng thành, lẽ nào còn không nhận ra ai mới là Nguyệt Nhi thật sự?
Nói xong, ông ta lấy ngay pháp bảo ra tấn công.
Tô Lâm An cũng lấy đồ ra, nhưng lại không phải là pháp khí, mà là viên Thọ Nguyên Đan cấp chín vừa luyện.
Vì vậy vô số tiếng nói vang lên liên tiếp:
Đúng đó, ngươi nói ngươi mới là Nam Ly Nguyệt, ngươi có bằng chứng gì không?
Đến ngay cả hai vị lão tổ của Đan Phù Tông cũng đều không ngăn cản. Bí cảnh đan đạo kia, họ đã quá tuổi để vào. Mà giờ cô gái trẻ tuổi có thể luyện ra đan dược cấp chín này lại là ứng cử viên sáng giá nhất. Có thể luyện ra được đan dược cấp chín, tu vi lại không hề cao, vừa khéo có thể khống chế, bọn họ cũng không lên tiếng ngăn lại.
Lại chẳng ngờ chưởng môn Đan Phù Tông lại lén lút truyền âm với họ, nói rõ chuyện mờ ám trong đó, bấy giờ hai vị Độ Kiếp kỳ mới hơi do dự.
Vào khoảnh khắc nàng vừa dứt lời, chỉ nghe thấy một tiếng ầm cực lớn, chấn động mạnh đến mức mặt đất của thành Vân Đoan cũng rung chuyển theo.
Từ nơi xa có tiếng hô kinh ngạc truyền tới, vài áng mây trắng mau chóng bay qua, đó là tu sĩ tuần tra của Đan Phù Tông. Một người đang đứng trên mây gào lớn,
Nam Ly gia, hòn đảo nổi của Nam Ly gia đã va chạm tới đây rồi!
Làm càn!
Đan Lâm Thụ nhìn về phía chưởng môn Đan Phù Tông, đồng thời cũng liếc Nam Ly Nguyệt một cái.
Lại chẳng ngờ ngay sau đó, Đan Thu Lộ bỗng lên tiếng:
Đụng cái gì mà đụng. Mở kết giới ra, để hòn đảo đó vào trong!
Bà lạnh lùng nhìn Âu Dương Miện, bỗng nhả ra một câu:
Đàn ông, đều chẳng phải thứ tốt đẹp gì.
Một câu nói khiến cho vô số nam tu lạnh lẽo trong lòng, khóe miệng của Đan Lâm Thụ thì co rút, muốn mở miệng nhưng cuối cùng vẫn ngậm lại, không tranh cãi với bà vào lúc này. Vì vậy kết giới trong thành Vân Đoan được mở rộng, để cho nhà tổ của Nam Ly gia vào. Kích thước của nhà tổ kia cực kỳ lớn, không khác thành Vân Đoan là mấy. Trong khi nhà tổ chậm rãi tiến lại gần, giống như có một áng mây đen che phủ kín cả tòa thành, bao trùm thành Vân Đoan ở dưới từng chút một, cuối cùng dừng lại trên bầu trời thành Vân Đoan.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.