Chương 277: Hợp tác
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1713 chữ
- 2022-02-04 05:52:57
Ngày hôm sau, trời không hề sáng.
Dù là đã vào giữa trưa, vầng trăng máu kia vẫn treo lơ lửng trên bầu trời. Mà những tu sĩ có thần 8thức cường đại còn phát hiện, có vẻ vầng trăng khuyết nho nhỏ kia đã lớn hơn trước một chút. Tuy rằng thay đổi không quá mức rõ ràng, nhưng3 thần thức có thể nhận ra được sự khác biệt nho nhỏ đó.
Lần này, tu sĩ của châu Vân Lai đều lo sợ trong lòng, đến ngay cả những lão9 tổ luôn bế quan không ra ngoài của đại tông môn cũng dồn dập xuất quan. Trước kia, khi gặp phải những chuyện không thể giải thích nổi, bọn6 họ thường sẽ thỉnh giáo Vạn Tượng Tông. Hiện giờ Vạn Tượng Tông đã bị diệt rồi...
Tiểu Thiền đứng cạnh hắn, ở nơi xa hơn một chút chính là Trâu Đồng Tâm đang ngồi khoanh chân. Vì mỗi lần dùng ốc truyền âm đều cần dùng thần niệm của Trâu Đồng Tâm để kích hoạt, bởi vậy mấy ngày này Trâu Đồng Tâm cũng ở chỗ Mục Cẩm Vân, căn bản không thể cách quá xa.
Lúc này Trâu Đồng Tâm nghe thấy lời của Mục Cẩm Vân, thì cất tiếng với sắc mặt thê lương:
Lão tổ đã sớm vứt bỏ châu Vân Lai rồi.
Ta lại muốn xem thử, những ai sẽ tới châu Vân Lai săn bắn!
Vẻ mặt hắn lạnh lùng, giọng nói cũng vô cùng bình tĩnh, nhưng Trâu Đồng Tâm vẫn nghe ra được sát ý lạnh lùng trong câu nói ấy. Trâu Đồng Tâm vốn còn cực kỳ lo lắng về cuộc săn bỗng xuất hiện này, giờ chẳng hiểu sao lại cảm thấy yên tâm. Nàng nghĩ một lúc rồi nói:
Tu sĩ thượng giới muốn xuống đây phải dùng Tiên Sứ Lệnh mới được. Ta cảm thấy trong những kẻ đi săn kia, e là không có nhiều tu sĩ thượng giới, có lẽ sẽ có nhiều kẻ giống với tu sĩ hạ giới chúng ta hơn.
Kẻ địch lớn ở trước mặt, thế mà người hắn quan tâm nhất vẫn là người yêu vẫn chưa từng lộ mặt kia.
Bất cứ chuyện gì cũng không thể ngăn hắn nói lời yêu thương với Tô Lâm An trước mặt toàn dân thiên hạ.
Khi Mục Cẩm Vân cầm linh ốc, vẻ mặt dịu dàng hơn mấy phần. Tiểu Thiền ở bên ngày càng tò mò. Tô Lâm An này rốt cuộc là ai chứ? Tại sao khi ca ca nói chuyện với nàng ta lại ấm áp đến vậy, còn tốt hơn cả đối xử với nàng.
Còn một tháng nữa là đến ngày trăng tròn? Giọng nói vừa rồi có cho hay linh chủng trong mưa máu rất nguy hiểm, hắn sẽ cùng Tô Lâm An bảo vệ châu Vân Lai. Những lời này khiến tu sĩ châu Vân Lai đang hoảng hốt lo sợ giờ tìm thấy được một trụ cột để dựa vào. Giờ mọi người đều muốn biết, Mục Cẩm Vân đã nói đến như vậy, Tô Lâm An rốt cuộc sẽ đáp lại ra sao?
Nếu nàng đáp lại, bọn họ có thể nghe thấy không?
Vào lúc trăng tròn, bắt đầu cuộc săn.
Nhắc nhở thứ nhất, trong mưa máu sẽ có linh chủng xuất hiện ngẫu nhiên. Nếu như có thể dung hợp linh chủng, cơ hội sống sót của các ngươi sẽ tăng lên rất nhiều.
Nhắc nhở thứ hai, cuộc săn kéo dài trong vòng nửa năm. Những người có thể sống sót qua nửa năm, sẽ phi thăng thẳng lên Huyết Nguyệt Giới.
Sau khi giọng nói kia vừa dứt, trên bầu trời đêm bỗng hiện ra một hình vẽ đồng hồ cát, hơn nữa lúc này đồng hồ cát kia vẫn chưa bắt đầu tính thời gian.
Ốc truyền âm của Vạn Tượng Tông chỉ có thể truyền tới những nơi có linh khí. Mà giọng nói kia, lại có thể truyền đến khắp mọi ngóc ngách của châu Vân Lai, đến ngay cả những tử vực không hề có linh khí cũng không nằm ngoại lệ. Mục Cẩm Vân nghe thấy giọng nói kia thì cười lạnh một tiếng. Hắn vẫn luôn ở trong chính điện của Vạn Tượng Tông, cũng chính là nơi vốn đặt tượng lão tổ. Giờ thấy đồ án trên bầu trời kia, trên mặt hắn hiện đầy vẻ trào phúng, nói:
Lão tổ này của các ngươi, đúng là một kẻ vong ân phụ nghĩa.
Rõ ràng xuất thân từ châu Vân Lai, nhưng lại tự tay tặng châu Vân Lai cho Ma vực.
Ta biết nàng sẽ không vứt bỏ châu Vân Lai để phi thăng cùng ta. Lần này kẻ địch bên ngoài xâm lăng châu Vân Lai, nàng tin ta một lần này, chúng ta hãy cùng nhau chống đỡ và bảo vệ những người mà nàng đang quan tâm, được không?
Đây là lần Mục Cẩm Vân nói nhiều nhất.
Lúc này người trong thiên hạ cũng không chê hắn phiền phức nữa, chỉ cảm thấy mỗi câu nói của hắn đều vô cùng quan trọng.
Nàng cũng có chút xíu không vui.
Mục Cẩm Vân khẽ vuốt ve ốc truyền âm trên tay vài cái, hắn nói tiếp:
Lâm An, ta đã quan sát trăng máu thay đổi trong đêm, giờ còn cách đêm trăng tròn một tháng nữa. Một tháng sau sẽ bắt đầu cuộc săn, có điều nàng không cần lo lắng. Tu sĩ thượng giới muốn tới châu Vân Lai sẽ bị hạn chế rất nhiều, còn những tu sĩ cùng giới, có nàng và ta liên thủ, không gì không đánh được.
Còn về cái gọi là linh chủng trong mưa máu kia, ta từng nghe nói khi ở trong điện Thông Linh. Đó chẳng phải thứ tốt đẹp gì. Nếu cưỡng chế dung hợp, cứ coi như có thể gia tăng thực lực trong khoảng thời gian ngắn, nhưng sẽ có hậu họa vô cùng...
Hắn ngừng lại một chút rồi nói,
Nàng nhất định đừng có ngốc nghếch mà thử đó.
Nàng nhíu mày phân tích:
Bãi săn này, có phải chẳng khác gì trường đấu thú ở chợ đêm hay không?
Mục Cẩm Vân lại không đáp lời nàng mà vẫy tay ra hiệu nàng bước qua, ý bảo nàng đưa thần thức vào ốc truyền âm. Hắn tự cầm ốc truyền âm trong tay, không cho nàng chạm vào. Cũng chẳng biết có phải do được linh khí của hắn tẩm bổ hay không, con linh ốc nhỏ đã trở nên trong suốt óng ánh.
Trâu Đồng Tâm:
...
Núi Kỳ Liên!
Vẻ mặt của Tô Lâm An âm u khó đoán. Nàng không thể ngờ, lão tổ Diệp Linh Vận kia của Vạn Tượng Tông sẽ là kẻ vong ân phụ nghĩa như vậy, bán cả châu Vân Lai!
Vốn hơn tám mươi năm sau châu Vân Lai mới bị hủy diệt. Nàng cảm thấy vẫn còn thời gian, có thể hiểu thấu linh thuyền hư không, tới khi ấy sẽ đưa người rời đi. Giờ ngày đó đã đến trước hạn thì thôi, châu Vân Lai còn trở thành bãi săn thú.
Có tu sĩ đề nghị đi trưng cầu ý kiến của Mục Cẩm5 Vân. Mục Cẩm Vân kia giờ vẫn ở Vạn Tượng Tông, hơn nữa hắn đã ở trong điện Thông Linh mười năm, có hiểu biết về thượng giới, có lẽ sẽ biết vầng trăng máu bỗng xuất hiện này có ý nghĩa gì.
Nghĩ thì hay, nhưng lại chẳng ai dám tới. Ai mà biết được tên Mục Cẩm Vân kia có giết luôn họ hay không!
Khi lão tổ của các tông môn lớn tụ lại cùng bàn bạc, bầu trời đêm lại nảy sinh biến hóa, đồng thời có một giọng nói cứng nhắc vang lên:
Châu Vân Lai đã được bán cho Huyết Nguyệt Giới.
Nếu như là ngày hủy diệt ban đầu, phần lớn tu sĩ châu Vân Lai đều không biết chuyện. Cho dù có chặt đứt rễ để dẫn thú Phệ Căn tới thì hủy diệt cũng là chuyện chỉ trong nháy mắt. Điều đó cũng có nghĩa, rất nhiều người sẽ cùng bị hủy diệt với châu Vân Lai trong tình trạng không hề hay biết gì, mà giờ...
Giờ châu Vân Lai đã trở thành bãi săn, còn tu sĩ châu Vân Lai đã thành đối tượng bị người khác săn giết.
Thời điểm chết chóc đến trước, cách chết cũng trở nên tàn nhẫn tanh máu hơn.
Huyết Nguyệt Giới!
Lưỡng nghi tam giới bát hoang thập châu. Giới chủ của Huyết Nguyệt Giới được xếp trong hàng cường giả đỉnh cao ở thượng giới, ngang hàng với Ma Quân Phệ Hồn. Mà Huyết Nguyệt Giới vừa chính vừa tà, khi làm việc vô cùng quỷ dị khiến người ta không thể hiểu rõ. Bãi săn mà Huyết Nguyệt Giới tạo ra, về cơ bản không ai dám can dự vào.
Khi Khoa Đẩu Hỏa nói đến Huyết Nguyệt Giới, ngọn lửa nhỏ cũng run rẩy mấy cái, nói:
Suýt chút nữa ta đã bị giới chủ của Huyết Nguyệt Giới kia bắt đi.
Bọn họ thích nhất là nghiên cứu mấy thứ linh tinh. Ta cũng có biết đôi chút về linh chủng kia. Đó chính là một phép thần thông mà phần lớn tu sĩ thượng giới tu luyện ra khi tu luyện tới hậu kỳ, ví dụ như lĩnh vực cấm linh của ông nội ngươi. Kết quả là giới chủ của Huyết Nguyệt Giới kia tới nhìn trộm khi người khác thi triển phép thần thông, sau đó hắn luyện chế ra một gốc cây thần thông kỳ dị. Trong linh chủng được kết trái trên cây đó có chút phép thần thông không toàn vẹn, phần lớn đều không thể sử dụng. Nếu như cưỡng chế dung hợp thì sẽ để lại hậu họa vô cùng. Nhưng cũng có vài quả, sau khi kiểm nghiệm mà thấy tác dụng phụ khá nhỏ thì có thể mang đi bán. Những linh chủng rụng xuống theo vầng máu kia, nhất định là linh chủng vẫn chưa được kiểm nghiệm qua, giờ lấy những tu sĩ cấp thấp ở châu Vân Lai để thử nghiệm!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.