Chương 479: Nam sủng


Nàng không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Nếu nàng ra tay, trùng vương Mục Cẩm Vân sẽ không thể khiến chúng trùng thần phục.8

Hắn phải chiến thắng đối thủ một cách đường hoàng, một cách quang minh chính đại, đến lúc đó toàn bộ trùng Huyết Duyên tr3ong thiên hạ mới cúi đầu xưng thần với hắn.

Lại chiêu5 này!
Thấy Cổ Hàn Ngọc lại tung tấm lưới lớn ra, Mục Cẩm Vân nói với vẻ khinh bỉ.
Cường độ thần hồn của Mục Cẩm Vân và Cổ Hàn Ngọc tương đương nhau.
Thứ trùng Huyết Duyên am hiểu nhất là công kích thần hồn, lúc này thi triển ra lại không có tác dụng quá lớn, hai bên chỉ có thể đấu pháp.
Thủy khắc hỏa.
Cổ Hàn Ngọc nghĩ cho dù không thể dập tắt được hẳn thì cũng có thể làm thể lửa yếu đi.
Thế nhưng không ngờ rằng, trong biển lửa lại có một đường kiếm khí được chém ra.
Ả lắc người thoát được, cây sáo xương trắng dài đặt bên bờ môi đỏ mọng, thổi ra một tiếng chói tai xé rách bầu trời! Cây sáo xương này, có thể tăng mạnh công kích thần hồn của ả! Cường độ nguyên thần của cả hai vốn tương đương, uy lực từ đòn công kích thần hồn mà trùng Huyết Duyên am hiểu nhất vốn không chênh lệch bao nhiêu.
Mà bây giờ, Củ Hàn Ngọc đã chiếm hẳn ưu thế.
Sau khi cây sáo bằng xương được thổi lên, bốn phía tức khắc xuất hiện vô số gai xương.
Xương trắng như dây leo xuất hiện quanh người Mục Cẩm Vân, còn có một lượng xương cốt lớn chui ra từ dưới đất, không ngừng áp sát về phía Mục Cẩm Vân.
Có người khổng lồ ba đầu sáu tay quái dị được ghép thành từ vô số mảnh xương trắng vụn vỡ, cầm một khúc xương thú nhìn như giáo dài, đâm về hướng Mục Cẩm Vân.
Đối với Mục Cẩm Vân mà nói, tình thể đột nhiên trở nên bất lợi.
Hơi lạnh tột độ đập vào mặt, nó chỉ thấy sóng biển bị đóng thành bằng trên không trung, khựng lại giữa biển lửa.
Bởi không kịp giải cứu nên tấm lưới đã bị biển lửa thiêu rụi hoàn toàn.
Mai rùa đen của Cổ Hàn Ngọc trông đen thui, những đường vẫn bên trên không còn trông rõ khiến ả đau lòng khôn kể.
Mà nếu đấu pháp thì trùng Huyết Duyên quá ỷ lại vào thân thể.
Lúc này Cổ Hàn Ngọc đang ký sinh vào rùa đen, chỉ có thể phát huy ra được thực lực của chính bản thân rùa đen.
Bản lĩnh của rùa đen lại kém hơn Mục Cẩm Vân rất nhiều, thế nhưng tu vi Cổ Hàn Ngọc lại cao hơn Mục Cẩm Vân một cảnh giới, bởi vậy lúc này ả vẫn chưa rơi xuống thế yêu.
Thân xác rùa đen này, thực sự không tiện tay! Nghĩ tới đây, Cổ Hàn Ngọc dứt khoát buông bỏ xác rùa, trở lại luôn cơ thể người phụ nữ trong thân rùa.
Ngay sau đó, Cổ Hàn Ngọc trong bụng rùa mở bừng mắt, hơi thở quanh người liên tiếp bừng lên, làn da cũng rớm máu.
Cổ Hàn Ngọc chính là kẻ mạnh nhất trong đám võ giả vào bí cảnh, ả vẫn luôn áp chế tu vi ở cảnh giới Thuần Huyết sơ kỳ.
Gió trợ thể lửa, lửa cháy lên hừng hực nuốt chửng tấm lưới, thiêu đốt cả một khoảng không thành biển lửa.
Rùa đen há mồm phun ra một đường nước mỏng manh.
Nó vừa xuất hiện giữa không trung liền biến thành sóng biển, dường như ngay cả nước trong hổ Thiên cũng bị sóng biển hấp dẫn, cuốn vào trong đó.
Lúc này nghe thể thì ánh mắt càng sắc bén, mắng:
Đồ để tiện!
Dám trêu ghẹo người của nàng! Còn ngay trước mặt nàng! Nàng là linh mộc bảo vệ, lúc này chỉ muốn tỏa mùi của bản thân ra, hun chết ả Cổ Hàn Ngọc kia.
Đúng lúc này, trên người Mục Cẩm Vân cũng vang lên tiếng kiểm ngân trong trẻo.
Tiếng kiểm ngân ấy càng lúc càng lớn, từ lúc bắt đầu chỉ ngâm lên khe khẽ, sau đó lớn dần, cuối cùng, toàn bộ đất trời đều ngập trong tiếng kiếm ngân.
Chính lúc này, Mục Cẩm Vân vỗ cánh, kiểm khí trên người xoay tròn, khuấy đảo linh khí bốn phía, tạo thành một cơn lốc.
Hắn không tránh mà nhắm thẳng vào tấm lưới rộng phía trên.
Giữa gió xoáy lại có lửa bốc lên.
Mục Cẩm Vân biết cây sáo xương ấy không phải vật tầm thường, cho nên hắn nào để ả có cơ hội thổi nó, khi ả vừa xuất hiện thì hắn đã phát động công kích.
Nhưng không ngờ một đòn này lại không thành công.
Có hình người rồi, tốc độ của ả nhanh hơn lúc còn là xác rùa không ít.
Những binh khí xuất hiện bây giờ đều là đổ hỏng của những võ giả vào rèn luyện trong những lần trước ném lại.
Hai bên đối chiến, mặc dù khí thế rất hung hăng nhưng đều chưa tạo thành thương tổn đặc biệt lớn nào cho nhau, dường như cục diện lại rơi vào bế tắc lần nữa.
Trong mắt Cổ Hàn Ngọc lóe lên tia sáng đỏ, á không thổi sáo nữa mà nắm chặt lấy nó.
Khi hạn chế tu vị trong bí cảnh đột nhiên biến mất vô cớ thì tu vị của ả đã đột phá thẳng tới cảnh giới Hoàng Huyết.
Có điều, cảnh giới Hoàng Huyết sơ kỳ thì hiển nhiên không đủ.
Lúc này ả đã bất chấp không suy nghĩ được nhiều nữa, mạnh mẽ thôi thúc thực lực tới tột cùng, dù cho sau đó thân thể bị cắn trả thì cũng không tiếc.
Trong lúc vô số xương trắng bò ra khỏi lòng đất, cũng có rất nhiều binh khí lao ra từ cát vàng, đất đai, ao đầm, hồ nước, thậm chí bay ra từ chính tay của những võ giả còn may mắn sống sót.
Những binh khí khác đều đã bị năm tháng ăn mòn, rất nhiều cái đã gỉ sét cực kỳ tàn tạ, nhưng chúng vẫn không ngừng bay ra từ khắp nơi, phát ra những tiếng rít mạnh mẽ mà sắc bén.
Dù cho, đây có là tiếng vọng cuối cùng của chúng giữa trời đất.
Xương trắng bao vây, tử linh đòi mạng.
Trên mặt Cổ Hàn Ngọc lộ ra nụ cười chắc thắng.
Ả vừa thổi sáo, còn vừa có thể phát ra tiếng nói,
Nếu muốn sống, tự bẻ một cánh, thần phục trước ta.
Ảbỗng dừng lại, trong giọng nói còn chứa ý cười như có như không,
Nể tình thân xác này của người rất hợp lý ta, cho người làm nam sủng của ta.
Tô Lâm An vẫn đang hồi hộp quan sát cuộc chiến, hận không thể tham gia vào nhưng lại vẫn không thể nhúc nhích, trong lòng đã tích đầy lửa giận.
Hiện tại, những xương cốt còn có thể xuất hiện đều không phải là xương cốt của những vị đại năng viễn cổ.
Vì xương cốt những vị đại năng nếu có thể bảo tồn đến giờ thì đều là những nguyên liệu luyện khí cứng rắn vô cùng, đã sớm bị những võ giả tiến vào bí cảnh trước đó lấy đi hết, ai còn để bọn họ an lành yên nghỉ trong lòng đất nữa.
Tương tự, thần binh viễn cổ cũng không còn tồn tại.
Sau khi kiểm đạo của Mục Cẩm Vân đại thành, hắn chưa từng sử dụng kiếm.
Kiểm của hắn ở trong lòng, người chính là kiểm, kiểm chính là người.
Hắn chính là thanh kiểm sắc bén nhất, một thanh kiểm khiến hàng ngàn, hàng vạn binh khí phải thần phục.
Hẳn hóa thân thành thủ lĩnh của vạn binh, khiến binh khí cùng ngân vang.
Lúc này, chúng đang đồng loạt ngân lên, âm thanh vang dội đất trời, thậm chí át cả tiếng sáo lả lướt véo von.
Động tác của những khúc xương trắng kia đều chậm lại rất nhiều vì thế, vô số binh khí đụng vào xương trắng, phần nhiều đều là ngọc đá cùng tan.
Trong tay Mục Cẩm Vân không có kiểm, quanh thân lại đầy những bóng kiếm lóe qu9a.
Tấm lưới lớn trùm lên đầu hắn lúc đầu đã bị kiểm khí chọc phá thủng lỗ chỗ.
Hắn giãy khỏi lưới xong bèn chém lu6ôn một kiểm về phía rùa đen, bổ ra một vệt ngang trên mai rùa của nó, cứ như vẽ một chữ X thật to giữa mai rùa.
Chỉ có như vậy, ả mới có thể triệt để tiêu diệt con ấu trùng có điểm thuật xuất thần nhập hóa kia đi.
Trong tay ả xuất hiện một cây sáo xương.
Nhưng chưa chờ ả đặt sáo xương đến bên môi thì một đường kiểm khi đã bổ tới.
Trong tay ả ta, cây sáo biến thành một dây roi, như xương sống của một con rồng được quất mạnh ra, còn phát ra một tiếng rồng ngâm vang vọng.

Một roi này ẩn chứa sức mạnh cực kỳ kinh khủng.

Mục Cẩm Vân nhíu chặt mày.

Hắn biết rõ, nếu muốn đối cứng thì ắt sẽ bị thương, vì vậy hắn nhanh chóng tránh ra.

Nhưng không ngờ cây roi xương này đột nhiên tách ra thành vài đoạn, vây kín quanh hắn rồi chợt hợp lại, như cự long cuốn lên, siết hằn ở giữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.