Chương 52: Kiếm bà bà


Ánh mắt họ nhìn hai người cũng bắt đầu rực lửa, dồn dập nói ra những ưu thế của mình để cướp người


Tiểu Thiền là con gái, chắc ch8ắn phải gia nhập vào đỉnh Dao Quang của chúng ta.
Vân trưởng lão của đỉnh Dao Quang mỉm cười với Tiểu Thiển, Thanh Phi đứng sau lưng bà 3thì lén nháy mắt với Mục Cẩm Vân
Mục Cẩm Vân đứng dưới tàng cây, ánh nắng trên đầu chiếu qua kẽ lá, rọi những tia sáng rực rỡ lên gương mặt hắn
Hắn cười vô cùng xán lạn, trong đôi mắt tràn đầy vẻ ấm áp, nói thong thả từng chữ một:
Chẳng lẽ cô không cảm thấy, chỉ có Hình đường mới là nơi thích hợp với ta nhất.
Nụ cười dần biến mất, hắn chậm rãi lui về sau hòa mình vào bóng cây, giọng nói chuyển sang lạnh lẽo,
Cô nói xem có đúng không?
Tô Lâm An chẳng buồn xem hắn diễn trò, dứt khoát đáp lại một câu,
Liên quan rắm gì đến ta!
Mục Cẩm Vân:
...

Mong muốn rời đi của Tô Lâm An ngày càng bức thiết hơn, cho nên nàng không thể cứ ngồi đợi ở đây mãi được, vẫn nên chủ động đi làm chút chuyện gì đó.
Mục Cẩm Vân ngày ngày bế quan tu luyện, căn bản là gọi không nghe kêu không thấy, nàng chỉ đành tự mình ra tay
Đám tu sĩ nam ở Hình đường cả ngày đều sa sầm mặt, vừa nhìn đã thấy nhàm chán vô vị
Nàng thấy Mục Cẩm Vân nhìn về phía mình với ánh mắt áy náy thì đầu tiên là lườm hắn một cái, sau đó lại mỉm cười, phất tay ý bảo mình không tức giận, hắn không cần bận tâm.
Nào ngờ vừa dứt lời, Tiểu Thiền đã giữ chặt lấy cánh tay Mục Cẩm Vân nói:
Ta cũng muốn tới Hình đường, ca ca ở đâu ta ở đó.
Trưởng lão Hình đường cười không khép nổi miệng, liên tục nói ba tiếng
được
.
Chưởng môn Hạ Nam Chi cũng cười bất đắc dĩ:
Ta đã nói để chúng tự mình chọn
Liên Ngân đứng sau một trưởng lão cũng nhìn Mục Cẩm Vân, có chút mong đợi

Tranh cãi ồn ào như thế còn ra thể thống gì!
Chưởng môn quát một câu, đám trưởng lão mới dừng tranh cãi
Giờ nàng và thanh kiếm gãy đều đã được phục hồi, tất nhiên có thể dịch chuyển xa hơn.
Khi không có người nào nhòm ngó nơi đây, Tô Lâm An lén lút bay ra khỏi động phủ, dáo dác nhìn xung quanh xem có ai cần giúp đỡ không.
Đừng có động chút là nói đến rắm
Bản!
Mấy ngày nay nàng không ra ngoài tích đức, nhưng vẫn cảm thấy ánh sáng ở phiến lá kia lại nhiều hơn đôi phần
Xem ra người dân ở trấn Thanh Thủy vẫn nhớ đến củ cải đại tiên là nàng đây.
Sau khi Tô Lâm An bay qua, dùng chuôi kiếm gõ bịch bịch vào bệ đá bên cửa lớn
Tiểu Thiền không tu luyện điên cuồng như Mục Cẩm Vân
Điều quan trọng nhất là, Tiểu Thiền còn biết đây là thanh kiếm có kiểm linh
Tiểu Thiền ở động phủ bên cạnh Mục Cẩm Vân
Nhưng ra ngoài thì sẽ xong đời, nếu có ai nhìn ngứa mắt mà chém cho một kiếm nhát rồi gãy thì nàng biết đi đâu khóc.
Nàng không thể ra ngoài tìm Sở Tài Nguyên, nhưng có thể đi tìm Tiểu Thiền mà
Mục Cẩm Vân an ổn ở lại Lượng Kiếm Sơn
Chuyện hắn trước kia là chưởng môn của Tàng Kiếm Sơn, không rõ vì sao người ở trên chưa một lần hỏi đến
Ý ngươi thế nào?


Lão Vân, ngoại hình người đã chẳng ra sao lại còn hay hoang tưởng!
Người này vừa mở miệng đã chọc ngo5áy, khiến Vân trưởng lão tức đến mặt tái xanh lại, tay vịn ghế trực tiếp bị bẻ gãy một bên.
Hai người mắt qua mày lại bị sư phụ của nàng trông thấy
Sư phụ nàng tuy có đôi phần tiếc nuối, nhưng cũng hiểu Mục Cẩm Vân đưa ra lựa chọn đó là hợp tình hợp lý, vì vậy bà nói:
Ngươi tới Hình đường coi như là báo ân, vậy muội muội của ngươi, cũng không thể theo người tới đó chứ?

Tổ Lâm An hỏi:
Ngươi chọn Hình đường làm gì?

Thực lực của tu sĩ Hình đường không tồi, nhưng cũng không phải là giỏi nhất
Đợi khi mọi người yên tĩnh lại, chưởng môn Lượng Kiếm Sơn - Hạ Nam Chi nói:
Để hắn tự chọn.

Mục Cẩm Vân đáp không chút do dự:
Liên tiền bối đã đưa ta tới đây, để ta có thể rời khỏi nơi hoang vu thiếu thốn linh khí tới Lượng Kiếm Sơn.
Hắn ngẩng đầu nhìn Liên Ngấn,
Ta muốn gia nhập vào đỉnh mà đội trưởng Liên Ngân đang ở.

Lo ca ca ngày càng mạnh, còn mình thì không theo kịp.
Vừa mới nghĩ vậy, Tiểu Thiền liền vội vã túm mấy nắm cỏ nhét hết vào miệng nhai, nhiều đến mức quai hàm bành ra như bị thổi phồng lên
Xét cho cùng, người thực sự một lòng muốn theo đuổi kiếm đạo, giai đoạn đầu sẽ không lựa chọn làm một lưỡi đao trong tay tông môn.
Hình đường là cây đao của Lượng Kiếm Sơn.
Ăn xong mình sẽ bắt đầu tu luyện, cô bé tự nhủ
Vào lúc Tiểu Thiền định quay lại phòng tu luyện, cô bé nghe thấy tiếng bịch bịch truyền từ ngoài cửa vào
Liên Ngẩn kích động ra mặt, trưởng lão Hình đường cũng gật đầu liên tục:
Được.

Thanh Phi khẽ nhíu mày
Tiếc rằng, đã vô số ngày trôi qua, nàng vẫn không hề gặp được người cần cứu giúp
Tô Lâm An chỉ đành ấm ức trở về, suy nghĩ xem rốt cuộc nên làm thế nào
Vì vậy, nàng dùng nguyên thần khống chế phi kiếm dịch chuyển
Năm đó nguyên thần nàng bị tổn thương nặng nề và thanh kiếm gãy còn tàn tạ hơn, nhưng nàng vẫn có thể điều khiển nó run rẩy leo từ đáy vực lên vách đá
Tuy cô bé cũng chăm chỉ, thế nhưng sau khi tu luyện một lúc sẽ nghỉ ngơi, thỉnh thoảng lại ngắt cỏ ăn
Khi Tô Lâm An tới, vừa đúng lúc Tiểu Thiền đang nhàm chán
Vừa nghĩ tới đây, hai mắt Tô Lâm An rực sáng
Người khác không thấy bóng dáng của nàng, không nghe được tiếng của nàng, nhưng có thể nhìn thấy kiểm
Vân trưởng lão lại nhìn về phía Mục Cẩm Vân,
Thực ra, đỉnh Dao Quang chúng ta cũng có nhận cả đ9ệ tử nam, sư muội ta đã từng có tiền lệ
Nếu đã vậy, hay là người cùng tới đỉnh Dao Quang chúng ta đi, tiện bể chăm nom muội muội 6
Có người nhìn thấy phi kiểm này thì cho là Mục Cẩm Vân đang luyện tập điều khiển kiếm từ xa
Mới đầu bọn họ còn hơi kinh ngạc, sau này thấy nhiều cũng không cảm thấy lạ lùng

Tới đỉnh Thiên Toàn chúng ta đi! Hạ Lâu Lan - người tinh thông kiếm pháp nhất trong lứa đệ tử trẻ tuổi hiện giờ ở chỗ chúng ta đó.

Khuông Chính, người đã có Hạ Lâu Lan rồi còn muốn thể nào nữa!
Lại có người tiếp lời,
Đỉnh Ngọc Hành của chúng ta có đan dược, đại sư đan dược đều ở chỗ chúng ta, đảm bảo ăn no linh đan!

Các trưởng lão tranh cãi không ngừng
Có điều Tô Lâm An cũng nhận ra, động phủ này của Mục Cẩm Vân không ngừng có người dùng thần thức nhòm ngó
Tuy không phải giám sát cả ngày, nhưng năm ngày ba bữa lại có người quét mắt đến, vì vậy nàng cũng nhắc nhở Mục Cẩm Vân, để hắn tự lưu ý
Tuy nàng chưa hoàn thành nhiệm vụ, nhưng cũng đã kết được một mối duyên lành, thêm việc năng rất có hảo cảm với Mục Cẩm Vân nên cũng không cảm thấy xa cách, chỉ là trong lòng cảm thấy có chút đáng tiếc.
Thiếu niên tràn đầy sức sống, xán lạn và dịu dàng như thế lại chọn gia nhập Hình đường
Cô bé lén dùng thần thức liên lạc với ca ca, nhưng đã mấy lần rồi mà ca ca không hồi đáp.
Thế nhưng vì đã nhận chủ, Tiểu Thiển cũng rõ Mục Cẩm Vân đang bế quan tu luyện, khí tức trên người càng lúc càng mạnh, vì vậy cô bé cũng không lo lắng cho sự an toàn của Mục Cẩm Vân, mà chỉ lo...
Nếu hai đứa đã chọn Hình đường thì cứ theo ý nguyện của hai đứa, các ngươi đừng nhiều lời nữa.
Màn nhận đồ đệ tới đây là kết thúc, trưởng lão Hình đường Thiết Hình Thiên trúng quá lớn, Liên Ngấn tất nhiên cũng được ông khen ngợi không ngớt
Liên Ngấn tự mình đưa Mục Cẩm Vân và Tiểu Thiền tới động phổ tu luyện được sắp xếp.

Đúng rồi! Sở Tài Nguyên!
Nhưng nàng không thể tự bay đi tìm Sở Tài Nguyên Thanh kiếm sắt lớn như vậy, lại không thể ẩn thân, không có chủ nhân mà bay đến nơi xa lắc thì chắc chắn sẽ gây nên rối loạn
Nơi đây có Mục Cẩm Vân ở gần nên người khác sẽ không nghi ngờ gì, mà ai cũng biết đây là kiếm của Mục Cẩm Vân

Động phủ của hai huynh muội người ở cùng một chỗ, tiện cho các ngươi chăm sóc lẫn nhau.
Liên Ngẩn xưa nay vẫn luôn nghiêm mặt, thế nhưng giờ vì quá phấn khởi nên hắn không giấu nổi tâm trạng vui vẻ, cười nói:
Đây là động phủ tốt nhất mà đệ tử mới gia nhập được chọn.
Nói xong hắn lại chỉ về phía trên tòa thành lớn,
Tu vi càng cao, sẽ leo càng cao, linh khí trên đó không biết dồi dào hơn ở dưới này bao nhiêu lần đâu.
Hắn khích lệ hai người:
Tu luyện cho tốt!
.
Đợi Liên Ngắn rời đi, Mục Cẩm Vân vào động phủ của mình, đem minh bài thân phận khảm vào trận pháp ở cửa theo lời hướng dẫn của Liên Ngấn
Sau khi hắn ghi danh, động phủ này đã thành vật có chủ
Bên trong có đình đài lầu các, núi giả ao hồ, linh khí nồng đậm, cảnh đẹp nên thơ.
Nơi đây có trận pháp, lúc mới tới thì tiền bối Liên Ngân đã hướng dẫn tỉ mỉ cách dùng cho họ
Tiểu Thiền bước tới bệ đá cấm chế trước cửa, đặt bàn tay mình lên, sau đó cô bé nhìn thấy trên bệ đá hiện ra một khung cảnh
Nhìn kỹ ra, Tiểu Thiền sững người

Kiểm của Cẩm Vân ca ca!

Cẩm Vân ca ca sợ mình buồn, nên bảo Kiếm bà bà tới chơi cùng mình sao? Cô bé vừa nghĩ vậy thì vui mừng không thôi, vội vàng mở cẩm chế để Kiếm bà bà vào trong.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.