Chương 639: Theo gót


Nhưng đã lâu như vậy rồi mà Khang Khang vẫn không có chút phản ứng nào, những ám thị thần hồn đó của hắn đều thất bại.

Ta cũng muốn xem thử, là thứ gì đang bảo vệ nguyên thần của ngươi!
Nam Cung Ly hét lớn, niệm lực toàn thân chuyể3n động, xung quanh như có sương trắng bao phủ.

Phảng phất giữa hai chân mày của hắn mọc thêm một con mắt, còn ph9át ra ánh sáng.

Quả nhiên có niềm lực bảo vệ.
Lần này cơn chấn động còn mãnh liệt hơn, nóc của mật thất đã xuất hiện vết nứt.
Nam Cung Ly siết chặt tay, từ phần eo trở xuống của móc treo củ cải đều bị bóp nát thành bột, chỉ còn lại cái đầu thò ra bên ngoài nắm tay của hắn.
Bàn tay kia của hắn túm lấy Khang Khang, nhấc cao cậu bé lên.
Can đảm lên!
Chỉ cần không sợ thì nguyên thần của con sẽ ổn định, hắn sẽ không dám làm gì con.
Nào ngờ ngay sau đó, sắc mặt Nam Cung Ly đột nhiên thay đổi,
Không còn thời gian rồi!
Cùng lúc đó, lại có chấn động truyền đến từ trên đỉnh đầu.
Nhưng sau khi niệm lực ép xuống, cái móc treo củ cải trong tay của Khang Khang lại trông như không hề hấn gì cả.
Nó nhảy khỏi tay của Khang Khang, chạy băng băng trên mặt nước thuộc, xông qua đây.
Nam Cung Ly thấy cảnh tượng trước mắt nhoáng lên một cái, tiếp đó phần trán đau dữ dội.
Hắn đã nhìn ra, đối phương chỉ giáng lâm bằng niệm lực, điểm yếu chính là cơ thể.
Chỉ cần đánh tan cơ thể đó thì nàng ta sẽ không thể làm gì được nữa.
Thời gian của hắn không nhiều, nhất định phải giải quyết thật nhanh, khiến nguyên thân của Khang Khang rời khỏi xương trường sinh.
Một tiểu tiện cỏn con mà dám tranh uy với tôn chủ? Dưới bầu trời này, tất cả đều là đất của vua, hắn mới là chủ nhân của niềm lực.
Một luồng niệm lực đánh thẳng vào cái móc treo củ cải trong tay Khang Khang.
Hắn muốn khiến cái gọi là niềm lực của Củ cải đại tiên sụp đổ.
Cơ thể nàng mất đi cân bằng, ngã đập vào vách thùng gỗ.
Tiếp đó củ cải trượt dài theo mép thùng gỗ, rơi tõm xuống nước thuốc.

Củ cải đại tiên!
Khang Khang khóc nghẹn ngào, nguyên thần lập tức không ổn định.
Ba cái xác này đều là phân thân của Nam Cung Ly.
Trên đỉnh núi Đại Dược của Nam Cung Ly vốn dĩ không có mấy người.
Sau khi cơ thể bị thương thì hắn đã đuổi tất cả mọi người khỏi đây.
Hắn muốn cưỡng ép hủy diệt nguyên thần, đoạt xương của Khang Khang.
Cái móc treo củ cải mà Tô Lâm An giáng lâm chỉ còn lại cái đầu, còn bị tóm chặt không thể cử động.
Lòng nàng đã nóng như lửa đốt, chỉ có thể cắn răng thì thầm:
Tín đồ trấn Thanh Thủy nghe lệnh...

Sau khi thống nhất thiên hạ, hắn từ phong mình làm Thiên T6ôn, tất cả niệm lực trên đời này đều hội tụ về chỗ hắn, niệm lực của những người khác không thể qua được mặt hắn.
Cho dù là niềm lực của ai cũng không thể phản lại ý chí của hắn.
Nhưng hắn thực sự không ngờ đến, vẫn có niềm lực có thể bảo vệ nguyên thần của Khang Khang.
Hắn còn thấy có một sợi tuyến kéo dài từ niệm lực trên nguyên thần của Khang Khang, dẫn ngược về bản nguyên.
Phần thân của hắn đã sắp không ngăn nổi tên sát tinh bên ngoài kia rồi.
Hắn vỗ một chưởng xuống, nước thuốc bắn ra mang theo cả linh khí, đập thẳng vào móc treo củ cải.
Đối đầu với đòn tấn công mạnh như vậy, lá chắn bằng niệm lực của Tô Lâm An tạo ra đã bị đánh tan, cơ thể củ cải tàn tạ của nàng lại trúng thêm một đòn, cả cánh tay đều bị nổ bay ra xa.
Nhưng bây giờ niệm lực của nàng quá yếu, không thể đối kháng với niệm lực của Nam Cung Ly.
Sự bảo vệ dành cho Khang Khang càng lúc càng yếu đi, còn Khang Khang bị cảnh tượng trước mặt đả kích nên nguyên thẩn trở nên bất ổn, trông như sắp rời khỏi cơ thể.

Khang Khang, đừng sợ!

Con mặt ở giữa của Nam Cung Ly nhìn về phía tay của Khang Khang.
Là cái móc treo củ cải đó! Nam Cung Ly biết Củ cải đại tiên, đó là tín ngưỡng đến từ hạ giới.
Lúc hắn vừa đưa đam người Nam Ly Nguyệt trở về, đám Nam Ly Nguyệt còn treo hình của Củ cải đại tiên trong phòng rồi thờ phụng, sau khi bị hắn chê trách thì mới cất đi.
Tô Lâm An không dám đối đầu trực diện, mà là né qua né lại.
Nhưng chưởng ấn dày đặc, những cái bóng lóe qua, nhanh như nước xiết.
Trong tình thể bị bao vây lớp lớp, dù tốc độ của nàng cực nhanh cũng không thể tránh hết mọi đòn.
Sau khi cô đỡ một đòn, cơ thể móc treo củ cải đã sáp nát tan.
Móc treo củ cải cũng trở nên tàn tạ, thật ra nàng cũng không gặp nguy hiểm gì lớn.
Nhưng mất đi vật dẫn này thì nàng sẽ không thể giáng lâm, không giúp được Khang Khang nữa.
Bây giờ thủ đoạn hiệu quả nhất mà nàng có thể dùng chính là niềm lực.
Tô Lâm An dùng niệm lực để tạo ra lớp màng chắn, đồng thời phát động tấn công.
Nam Cung Ly cười lạnh lùng,
Múa rìu qua mắt thợ.


Lên!

Trận pháp phù văn màu đỏ ở trước mặt bắt đầu phát sáng, chất lỏng trong thùng gỗ chảy ồ ạt ra từ dưới đáy, chảy xuôi theo các rãnh phù văn, từ từ rót vào trong trận pháp phù văn.
Nam Cung Ly đã không đợi được nữa.
Tiếp đó, Khang Khang thấy tổ gia gia bẻ gãy cánh tay còn lại của Củ cải đại tiên.
Mắt nó đẫm lệ, hai tay bịt miệng, cố không để mình bật khóc thành tiếng.
Tiếp nữa, là chân trái, chân phải...
Sau khi đá mù con mắt đó, chính nàng lại hơi sửng sốt.
Nam Cung Ly tốt xấu gì cũng ở cảnh giới Thiên Tiên tột đỉnh, sao cơ thể lại y như người giấy, đạp một cái là thủng.
Nhưng ngay sau đó nàng không cười nổi nữa.
Tô Lâm An bị Nam Cung Ly nắm chặt lấy, không tài nào nhúc nhích.
Móc treo củ cải bị Nam Cung Ly xé rời từng chút một.
Nàng giáng lâm bằng niệm lực, không giống với nguyên thần ở nhờ, cho nên dù cơ thể bị tổn thương cũng sẽ không gây ảnh hưởng lớn đến nàng.
Hắn sờ tay thử thì thấy, tay mình dính đầy máu.
Con mắt mà hắn ngưng tụ từ niệm lực đã bị cái móc treo củ cải đó đạp một cái nát bét.
Tô Lâm An bay lên, đá thẳng một cú vào con mắt niệm lực của Nam Cung Ly.
Lần này, nó sợ thật rồi.
Nam Cung Ly lập tức cảm nhận được trạng thái nguyên thần của Khang Khang.
Hắn cười ấm trầm, bàn tay thò lên khỏi nước thuốc, nằm cái móc treo củ cải giơ ra trước mặt Khang Khang,
Đây chính là chỗ dựa của ngươi sao?
Hắn nhẹ nhàng vặt đầu của móc treo củ cải, miệng còn thổi khẽ một hơi.
Hơi thở đó vô cùng lạnh lẽo, chui vào từ chỗ cổ của Khang Khang, như một con rắn độc lạnh buốt, trườn vào trong người nó rồi xuyên qua lớp da thịt giả bên ngoài, bám vào xương của nó.
Khang Khang cảm thấy hộp sọ của mình giống như đang bị tổ gia gia vuốt ve.
Nó rụt đầu, phần cổ tức thì không thấy đâu nữa.
Lúc này niệm lực không đủ, nàng chỉ có thể cầu viện tín đồ, tăng mạnh niệm lực.
Nàng đã che chở trấn Thanh Thủy nhiều năm như vậy, đây là lần xin giúp đỡ thứ hai.
Nhưng nàng chưa nói dứt câu thì mái nhà đã thủng một lỗ lớn, ba xác chết bay qua lỗ thủng, rơi vào trong trận pháp.
Không chỉ nó bị hủy diệt, mà những niệm nô tin vào nó cũng sẽ biến mất cùng với nó.
Đến lúc này, hắn đã chẳng thèm màng đến sự sống chết của Nam Ly Nguyệt.
Việc tiêu diệt một tín ngưỡng quá là dễ với hắn, chỉ như chuyện bóng ngón tay mà thôi.
Nam Cung Ly giơ tay lên, vô số chưởng ẩn được đánh ra, ập đến từ bốn phương tám hướng.
Nếu Nam Cung Ly dùng niệm lực và thần thức để tấn công thì nàng sẽ không chịu ảnh hưởng quá nhiều.
Nhưng nếu hãn chỉ đơn thuần dùng phép thuật và sức mạnh thì cơ thể bằng móc treo củ cải này của nàng căn bản không thể nào đỡ nổi.
Bây giờ, trên đỉnh Đại Dược chỉ có phần thân của hắn đang hoạt động.

Phân thân của hắn đứng cạnh bên ngoài mật thất, bảo vệ chủ nhân, không ngờ bây giờ đã chết mất ba người,
Nam Cung Ly, đã lâu không gặp.
Tô Lâm An trợn to mắt, không ngờ người đến đây lại là Khương Chỉ Khanh.

Mật thất này có kết giới, nàng lại giáng xuống bằng niệm lực nên bị giới hạn bởi cơ thể, vì thế không thể nào biết được bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.

Bây giờ nàng mới biết, thì ra chấn động bên ngoài là do Khương Chỉ Khanh gây ra, cũng tức là, đỉnh Đại Dược do Khương Chỉ Khanh phá hủy?


Chà, người đến rồi.
Vốn dĩ Nam Cung Ly trông rất điên cuồng, song đến lúc Khương Chỉ Khanh thật sự phá được kết giới rồi xuất hiện trong mật thất, giọng điệu của hắn lại trở nên bình tĩnh dị thường, vẻ mặt cũng có phần ung dung.

Thậm chí Nam Cung Ly còn đưa tay vuốt lại mái tóc rối bời của mình.

Lúc hắn đứng lên khỏi thùng thuốc còn khoác lên mình chiếc áo bào trắng viền vàng thêu tiên hạc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.