Chương 688: Thoát chết
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1736 chữ
- 2022-02-07 12:46:22
Lại không ngờ, có lẽ nó được Thiên đạo che chở nên sau khi ra ngoài vẫn luôn rất may mắn, trên cơ bản là có thể tránh hết nhữ8ng nơi nguy hiểm, còn gặp được linh thú, được nó chở đi một đoạn.
Hơn nữa nó còn tìm được cả trận pháp truyền tống b3í mật dường như đã bị vứt bỏ nhiều năm.
Thế này chắc không lâu nữa là nó có thể đến gần địa giới châu Câm.
Nhưng mà linh khí trong cơ thể nó không còn được bao nhiêu, nó cưỡng ép thử nhưng chưa thấy gì thì đã chảy nước mắt.
Trong nước mắt của nó còn có cả máu, cực kỳ đáng sợ.
Đừng đừng đừng, đừng nhìn nữa.
Cổ Lâm chưa từng thấy đứa nhóc nào ngoan cố như vậy.
Trong mắt nó, Mục Cẩm Vân là ma quỷ ngập đầy mùi giết chóc.
Nó có thể nhìn thấy một chút quỹ đạo số mệnh của Mục Cẩm Vân, máu tanh và chém giết có ở khắp mọi nơi, ngàn vạn sinh mệnh đã bị chôn vùi trong tay hàn.
Chỉ mới nhìn lướt qua mà nó đã như rơi vào vực sâu màu máu, khiếp đảm bất an.
Bọn họ dám làm thể cũng vì Ân Chính là giới chủ, chứ nếu đối mặt với hai vị nghi chủ trước kia thì chắc chắn bọn họ không dám nảy sinh suy nghĩ bất chính gì.
Tuy Cổ Lâm là đại tông sư trận pháp nhưng đối phương nhiều người lại còn đánh lén, nhất thời ả không đề phòng nên đã bị thương, rất nhanh đã lép vế.
Ngay lúc ở sắp bị bắt sống thì may nhờ có Thiên Sinh cười một con linh thú cấp cao đến cứu.
ngoại vực để Thiên Ma tiến vào giới tu chân.
Hiện nay thiên hạ đại loạn, bọn họ không thể tự tiện giết chết đại tông sư trận pháp như ả, nhưng cần phải canh giữ nghiêm ngặt, để phòng ả làm chuyện các hủy thiên diệt địa.
Tóm lại, bọn họ muốn bắt ả về nghiêm khắc thẩm vấn, sau khi xác nhận đúng là ả thì sẽ nhốt luôn vào trong ải Sơn Hà để ả bày trận ngày đêm không nghỉ.
C9ả hành trình, Cổ Lâm không hề ra tay.
Ả chỉ đi phía sau nó, chán đến mức phải uống rượu giải sầu.
Thấy sắp đ6ến châu Cẩm, con rối mà Cổ Lâm phái ra cũng đã gặp phải một vài người quen ở cảnh giới Thiên Tiên, ả không muốn đi tiếp về p5hía trước nên định không bám theo Thiên Sinh nữa.
Ở tu niệm lực nên sẽ có một phần sức mạnh bị Ân Chính kiểm soát, trừ phi trở mặt triệt để, công khai phản bội lại Chính Nhất Giới, nếu không thì ả cũng không dám làm quá căng với Ân Chính.
Lần trước đã từ chối, nếu lần này lại từ chối nữa thì chỉ sợ không hay cho lắm.
Mấy ngày nay Cổ Lâm thầy Thiên Sinh cực kỳ may mắn, đã đến gần châu Cẩm mà không hề gặp chuyện gì thật sự nguy hiểm.
Đương nhiên Cổ Lâm không muốn, ả định trao đổi điều kiện với bọn họ.
Thật ra ả không có ý chống lại mệnh lệnh, nhưng ả là người thẳng thắn, tính tình vốn nóng nảy, trong đám tu sĩ đến bắtả lại có người có khúc mắc với ảnên đã gán luôn cho ả tội chống lại mệnh lệnh của giới chủ, muốn giết chết ả.
Hiện giờ Ân Chính chưa đích thân xuất hiện ở châu Cẩm,y chỉ tập trung quan sát động tĩnh bên phía ngoại vực thông qua kính Thông Linh, còn những nơi khác thì bọn họ vẫn có đường để thao túng.
Lúc này ả gắng gượng dùng trận pháp ẩn náu mang theo bên mình để che chắn cho bản thân và Thiên Sinh, lảo đảo đi về phía trước.
Trốn theo hướng này, có thể sống!
Thiên Sinh đỡ lấy Cổ Lâm, dìu ả về phía trước.
Cổ Lâm thấy sắc mặt nó càng lúc càng tái nhợt, còn phải ráng đỡ lấy ả thì cảm thấy lòng dạ thấp thỏm không yên.
Đứa bé này có vận số cực tốt, vốn không cần ả để mặt.
Nhưng lúc định rời đi, Cổ Lâm lại nhận được lệnh chiêu mộ rất cương quyết của Ân giới chủ.
Lần này, không đi cũng phải đi.
Còn dưới góc nhìn của ả, đám người đó mới là yêu vật bị niệm lực cắn trả, bị thù hận và lợi ích che mờ hai mắt, giờ này mà còn đấu đá nội bộ.
Ngươi tin ta một lần.
Thiên Sinh bướng bỉnh nói.
Nó lấy tay xoa mắt,
Ngươi không yên tâm, thì ta nhìn thêm lần nữa!
Vừa dứt lời, nó lại định tập trung linh khí lại trong mắt.
Lý do mà bọn họ đưa ra là ả từng từ chối lệnh chiêu mộ.
Rõ ràng ả đã từ chối, nhưng lần phát lệnh tiếp theo ả lại xuất hiện ngay ở gần châu Cẩm, điều này chứng tỏ ả có ý đồ xấu, có lẽ là có mưu tính khác.
Không chừng ả đã bị niệm lực căn trả, căn nuốt thần trí, muốn thừa cơ phá bỏ phong ấn
Hắn đến đây chính là để bắt những người này trở về giúp Tô Lâm An vá trời.
Nhiều người thì sức mạnh càng lớn, không chừng có thể phá được phong ẩn do trận pháp cắn trả nhanh hơn, tóm lại thêm một người là thêm một tia hy vọng.
Thế là hắn tiến về phía giọng nói vang lên, dừng lại trước mặt Thiên Sinh và Cổ Lâm.
Cổ Lâm sửng sốt.
Thật ra ả cũng không cần đàn ông.
Sao trước mắt lại bỗng dưng xuất hiện một người đàn ông tuấn tú xuất trần như thế chứ?
Trận pháp Thiên Địa Càn Khôn kia đúng là một cạm bẫy, kéo nhiều sát thân tới đến vậy.
Thiên Sinh liều mình mà nói:
Nàng ta đã bị thương nặng, còn trúng độc nữa, giờ làm sao phá được.
Đại tông sư trận pháp có thể vá trời đã chết mất hai người, ngươi nhất định phải cứu nàng.
Chẳng biết tại sao, Thiên Sinh lại nghĩ đến cô gái tên Tô Lâm An kia.
Đó là vị chủ nhân đã từng ràng buộc với ẩn Công Đức, tu vi đã đạt đến cảnh giới Bán Thần.
Nghĩ lại thì thật ra ả cũng chẳng gặp được bao nhiêu trẻ con.
Nếu Uyển Thu sinh con thuận lợi, chắc hẳn đứa nhỏ sẽ không ngoan cố như vậy nhỉ? Còn nếu đứa bé giống cha thì thật ra rất có thể.
Ta tin ngươi, tin ngươi.
Cổ Lâm nói với giọng ỉu xìu.
Nói thế thì, trái lại ta còn xui xẻo hơn.
Thiên Sinh:
...
Nó vẫn kéo ả về phía trước, cũng nói:
Ngươi là đại sư trận pháp có thể vá trời, ta nhất định sẽ không để người chết.
Dù có chết, nó cũng sẽ chết trước Cổ Lâm.
Thiên Sinh nghĩ thế.
Đại sư trận pháp có thể vá trời?
Mục Cẩm Vân nghe thấy mấy chữ này.
Hắn lặng yên tới gần, không một tiếng động, hơi thở quanh người mạnh mẽ đến mức làm cho người ta ngạt thở.
Cổ Lâm vốn cảm thấy kinh ngạc trước vẻ đẹp của Mục Cẩm Vân, giờ lại thầm run sợ,
Ngươi, ngươi là ai!
Thiên Sinh:
Mục Cẩm Vân!
Thứ độc mà ả trúng phải rất ghê gớm, nó khiến thân thể ả mềm nhũn như mì sợi vậy, ngay cả đứng cũng không đứng nổi.
Đầu óc ả choáng váng, lúc này ả vẫn không quên tự giễu:
Ít nhất người nhà Uyển Thu còn được đoàn tụ bên nhau.
Còn ta đây, sắp chết đến nơi rồi mà nhóc con ở bên cạnh còn chưa mọc đủ lông nữa.
Cổ Lâm hỏi,
Ngươi biết hắn?
Chẳng lẽ là cứu binh do Thiên Sinh dẫn đến? Nhưng không biết tên Mục Cẩm Vân này có thể cản nổi truy binh phía sau không.
Cổ Lâm đang định nói chuyện thì thấy đối phương giơ một cái trận bàn ra.
Ngươi biết trận pháp Càn Khôn?
Phá được trận bàn này, ta cứu ngươi.
Sắc mặt Cổ Lâm vốn tái nhợt, giờ thì mặt cắt không còn giọt máu.
Chẳng qua thực lực của hai bên chênh lệch quá nhiều, hai người cũng đã kiệt quệ sức lực, về cơ bản là đã đến bước đường cùng.
Linh thú điên cuồng xông pha giữa đám người, sau một hồi cũng đã bỏ mạng.
Vết thương của ả còn dính độc, khí độc chui vào trong cơ thể khiến cả không thể vận chuyển linh khí suôn sẻ được.
Bây giờ ở gần như đã tin tưởng lời của Thiên Sinh về vận mệnh và tương lai.
Trước đây nó từng nói đường sống ở châu Cẩm, liên tưởng đến điều này thì tất nhiên là ả không còn kháng cự.
Nhưng không ngờ, lần từ chối trước đã khiến ả gặp phải thủ đoạn cứng rắn hơn, những kẻ đến đón ả muốn khống chế ả, nhốt ở lại như phạm nhân.
Ả muốn nói ngươi bảo đường sống ở Cẩm Châu cơ mà, kết quả...
Nhưng khi cất tiếng thì lại biến thành,
Mục tiêu của bọn họ là ta, ta dụ bọn họ đi, ngươi hãy trốn đi.
Nó cực kỳ may mắn, chắc chắn có thể trốn thoát ngay dưới mí mắt đám người kia.
Bọn họ vu tội cho ả là bị niệm lực cắn trả, muốn làm tổn hại ải Sơn Hà để thả Thiên Ma ngoại vực vào.
Nó từng thấy nhân quả quấn quanh người Tô Lâm An, hoa tươi giấu mình trong sắc màu, còn có cả một vạt ánh sáng.
Nó nói:
Chắc chắn Tô Lâm An hy vọng ngươi cứu nàng.
Mục Cẩm Vân: Hai đại tông sư trận pháp đã chết? Khí thể hung ác tỏa ra quanh người hắn,
Ai làm!
Kéo một người đến là đã có thể san sẻ bớt áp lực cho An An, thế mà thoáng cái đã mất đi hai người.
Trong mắt Mục Cẩm Vân hiện đầy tơ máu đó, con người màu đỏ tươi lộ ra sát khí khiến người ta sợ hãi.
Nó làm Thiên Sinh và Cô Lâm sợ hết hồn hết vía, còn chẳng dám thở mạnh.
Chẳng qua lúc này Cổ Lâm lại thở phào nhẹ nhõm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.