Chương 98: Nam ly lâu


Nhưng tự mình Nam Ly Nguyệt thì không được

Tuy bà cũng là luyện đan sư, nhưng trình độ đạn đạo kém xa Tổ Lâm An.
Hơn nữa, nửa năm trở lại đây, bà rất ít khi tỉnh táo, hiện tại lại chưa hiểu rõ về cơ thể này, chưa kể ngộ tính khi tu hàn3h cũng kém xa, nên tuy tốc độ tu hành cũng nhanh, nhưng chung quy vẫn không thể nhanh bằng khi Tô Lâm An nhập vào.

Lú9c Tô Lâm An nói ra vấn đề này thì Nam Ly Nguyệt liền hỏi:
Nguyên thần của ta nhất định phải hôn mê thì ngài mới có thể nhập6 vào đúng không?

Tô Lâm An gật đầu.

Vừa khéo, ta đã tự sáng tạo ra thuật Liễm Thần.
Nam Ly Nguyệt mỉm cười 5nói,
Nếu như thi triển, nguyên thần sẽ lập tức hôn mê, không cảm nhận được nỗi đau trên cơ thể nữa.
Năm xưa, lúc mới đầu không chịu đựng nổi, bà đã tự tạo ra thuật Liễm Thần
Đối với những người khác mà nói thì nó không có tác dụng gì, nhưng đối với bà vào lúc ấy thì có thể khiến bà dễ thở hơn.
Có luồng linh khí yếu ớt xoay xung quanh quả cầu tơ ấy theo quy luật
Không bao lâu sau, cơ thể Nam Ly Nguyệt ngã nhào xuống
Lý Chiêu Chiêu vừa đi lấy dược liệu về, thấy vậy thì lao nhanh tới bên Nam Ly Nguyệt, hoảng hốt đỡ lấy người Nam Ly Nguyệt

Thấy chưa, lão Trương này chính là người được củ cải đại tiên cứu!

Cứu khỏi tay của mấy tên Kim Đan kỳ lận!


Tu sĩ Kim Đan kỳ đều không phải là đối thủ của củ cải đại tiên chúng ta!

Đại tiền còn tặng dược, tiên được đẩy
Không cần biết vết thương nặng đến đâu, ăn vào sẽ hồi phục ngay lập tức, khởi tử hoàn sinh! Có đúng không lão Trương?
Ông chủ quán trà cười hề hề, đứng dậy chắp tay với mọi người:
Ta vốn tư chất tầm thường, bảy tám mươi tuổi mà tu vi mới tới Luyện Khí kỳ tầng hai
Lên Kim Đan kỳ sớm chút nào, tới trấn Thanh Thủy tìm củ cải sớm chút ấy, khôi phục lại dung nhan
Cho dù gương mặt này không phải của nàng, nàng cũng rất nhiệt tình cứu trị, dù sao thì nàng vẫn đang dùng cơ thể này! Bể quan tu luyện thêm một năm, tu vi của Nam Ly Nguyệt nhờ có sự bổ trợ của linh thạch thượng phẩm và nhiều loại dược liệu khác, cuối cùng cũng trở về Kim Đan kỳ
Tu vi của Lý Chiêu Chiêu cũng đã tới Ngưng Thần kỳ viên mãn, sắp lên được Trúc Cơ kỳ
Người nhìn xem, giờ tu vi của ta thế nào?

Người đó liền nói:
Ngưng Thần kỳ rồi!


Dược mà củ cải đại tiện cho không chỉ cứu mạng của ta, sau khi ta khôi phục, tư chất cũng trở nên tốt hơn
Những hương hỏa ở miếu thờ trong trận Thanh Thủy không hề ít đi
Ngày nào cũng nhang đèn không ngớt, mấy đồ lưu niệm có hình củ cải đại tiên cũng bán rất chạy
Đến ngay cả ông chủ quán trà ở cổng trần, giờ cũng đã trở thành biểu tượng may mắn của trấn Thanh Thủy, thi thoảng sẽ có người tới tham quan.
Mặt cô bé tái nhợt, đầy vẻ hoảng loạn,
Sư phụ!

Sao sư phụ lại ngất đi, hơi thở của nguyên thần yêu tới mức gần như không cảm nhận được.
Tô Lâm An:
...

Sau khi nữ chưởng quỹ nhận lấy, liền đeo món đồ nho nhỏ đó trên ngón trỏ, lắc vài cái rồi mỉm cười nói:
Đi thôi, vào tìm người.

Thấy người ta mua đồ củ cải đại tiện của nhà mình, ông chủ quán trà cũng vui vẻ,
Hai vị muốn tìm ai? Ta sinh ra và lớn lên ở trấn Thanh Thủy, biết hết người trong trận này.

Nữ chưởng quỹ bèn nói ra một cái tên
Cô bé vẫn thích sự phụ hiền dịu, thỉnh thoảng dạy cô bé thêu hoa hơn
Nhưng thời gian xuất hiện của sư phụ hiền dịu quá ít
Tô Lâm An liếc Lý Chiêu Chiểu một cái,
Bệnh cũ tái phát?

Ra khỏi trấn Phù Dung, đặt thẻ ngọc có khắc bản đồ vào trong án Thanh Ngọc, nó có thể tự bay đi
Nàng không cần điều chỉnh phương hướng, chỉ cần đặt đủ số linh thạch cần thiết vào là được
Ba ngày sau, bọn họ đã trở lại trấn Thanh Thủy!
Khi không tu luyện, người sẽ ngồi ở trước gương, còn khi nhìn cô bé sẽ nhíu chặt mày, luôn nói:
Chiêu Chiêu, sao mặt người lại có thể đen vậy? Ngọc Phu đan() cho ngươi hôm qua, ngươi đã ăn chưa?

() Ngọc Phu đan: ngọc là ngọc ngà, phu là làn da, Ngọc Phu đan là đan dược có tác dụng làm cho làn da trắng mịn như ngọc
Sư phụ như vậy khiến cô bé hơi sợ, luôn cảm thấy sư phụ có gì đó không bình thường.
Ôi, nói ngất là ngất, quên không nói một tiếng với đồ đệ
Nàng nhập vào cơ thể Nam Ly Nguyệt rồi mở mắt ra, mỉm cười với Lý Chiêu Chiểu
Tay Lý Chiêu Chiều run lên, thiếu chút nữa đã ngã ngồi ra đất
Có điều nàng không xem kỹ, giờ cũng không rõ lắm.
Haizz, nghĩ tới tên nhóc khốn nạn đó làm gì! Bị hắn chọc tức chưa đủ hay sao! Tô Lâm An lắc đầu
Sau khi chào tạm biệt Liễu Loạn Ngữ, nàng bèn đưa Lý Chiêu Chiêu rời khỏi trấn Phù Dung
Lý Chiêu Chiêu lập tức căng thẳng, sau đó cố căng gương mặt nhỏ, làm bộ nghiêm chỉnh nói:
Sư phụ, hôm nay trông người lại đẹp hơn rồi.

Tô Lâm An gật đầu,
Ừ.

Nàng cũng không truy cứu chuyện cô bé nói tái phát bệnh gì đó nữa, sau khi ngồi vững thì lấy linh thạch ra, bắt đầu tu luyện

Ồ, ngươi thử xem sao?
Tô Lâm An tò mò bảo
Tự tạo ra công pháp tu thần, đúng là tài giỏi!
Nam Ly Nguyệt lập tức ngồi khoanh chân lại, sau đó, thần thức ở đan điển chia ra thành từng tia từng sợi nhỏ, những sợi tơ ấy như bao bọc lấy đan điền
So với nàng, so với bất kỳ thiên tài nào mà nàng từng gặp, hắn đều mạnh hơn rất rất nhiều! Cũng không biết hơn một năm trôi qua, tu vi của hắn đã lên đến cảnh giới nào!
Sao hắn có thể nhanh như vậy được nhỉ? Chẳng lẽ cũng giống như Nam Ly Nguyệt, hắn vốn đã đạt đến cảnh giới tu vi đó, chẳng qua là do một nguyên nhân nào đó khiến cảnh giới tu vi bị mất
Thế nên thời điểm tu luyện lại mới có tốc độ nhanh đến mức kỳ lạ như vậy? Nàng chỉ nhìn thấy cổ Phệ Tâm trong người hắn, còn những thứ khác thì không nhìn ra
Cô gái này nhìn khoảng hai mươi tuổi, tu vi Trúc Cơ kỳ tầng năm, trên người mặc váy dài màu tím, vai khoác một bộ da cáo
Chiếc đầu cáo đã được xử lý qua còn vắt trên bờ vai, trông giống hệt như còn sống, xinh xắn đáng yêu.

Vâng, chưởng quỹ.
Người trung niên gật đầu thưa vắng, lấy linh châu ra rồi chọn lấy một món đồ lưu niệm củ cải.
Kể từ sau lần được gột rửa bởi luồng linh khí trào ra từ linh thực trong đá Thiên Vẫn, tư chất của cô bé đã được cải thiện rất nhiều, trở nên vô cùng ưu tú
Nhưng kết quả tu luyện lâu tới vậy, lại trong điều kiện tốt thế này mà lại chỉ mới luyện đến Ngưng Thần kỳ viên mãn.
So ra, Tô Lâm An cảm thấy thằng nhóc Mục Cẩm Vân kia đúng là biến thái
Chỉ trong khoảng thời gian hơn mấy năm đã từ Luyện Khí kỳ lên tới Ngưng Thần kỳ, tốc độ thế này còn nhanh hơn cả cưỡi phi kiểm đấy!


Thực sự lợi hại tới vậy sao?
Người ngoài kia lại hỏi.

Tất nhiên rồi, trừ tà cầu phúc, chiêu tài chuyển vận!
Ông chủ quán trà chỉ vào chiếc bàn có bày đồ lưu niệm củ cải đại tiên phía bên kia,
Mua một cái nhé? Mười linh châu một cái.
Người trung niên liền bật cười,
Trấn Thanh Thủy gì chứ, các ngươi nên đổi thành trấn Củ Cải mới đúng!
Chưa từng thấy thành trì tu chân nào như vậy, người của cả trần đều như bị trúng tà, còn củ cải đại tiên nữa!
Vậy thì mua một cái.
Cô gái bên cạnh người trung niên kia cười khanh khách nói
Không có kẻ mạnh chân chính, người trong trận Thanh Thủy lại không thích gây chuyện, nhưng hiền hòa không có nghĩa là họ yếu đuối
Dù sao, nếu như có người ngoài dám ức hiếp người trong trần, người của cả trần có thể đoàn kết lại dưới sự hiệu triệu của Sở gia, đánh cho kẻ đó chịu thua mới thôi
Đã từ rất lâu rồi, củ cải đại tiện chưa hiển linh lại.
Nói ngất là ngất, nói tỉnh là tỉnh..
Lý Chiêu Chiêu hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, cau mày nói:
Bệnh cũ của sư phụ lại tái phát?

Cô bé luôn cảm thấy, sư phụ mình dường như có chút không bình thường.
Củ cải đại tiên nàng lại về rồi đây! Trấn Thanh Thủy giờ náo nhiệt hơn so với ngày trước
Có lẽ là do linh khí đã nhiều hơn xưa đôi chút, tu sĩ ra vào cũng nhiều hơn không ít
Có điều, tu vi cao nhất cũng chỉ là Trúc Cơ kỳ, tu sĩ Kim Đan kỳ thường sẽ không đặt chân đến vùng đất nghèo nàn này.
Có những lúc rất hiền dịu nói nặng nhẹ nhàng, quan tâm tới cô bé
Lại có những lúc...
Sư phụ rất hung hăng, còn không thèm để ý tới người khác
Nếu thực sự là hắn tu luyện lại, nàng phải nhìn ra được mới đúng
Trừ phi, hắn đã từng tu luyện bí pháp quái lạ nào đó
Trong đống sách vở của Vạn Tượng Tổng trước kia, hình như nàng đã xem qua một chút về phương diện này

La Phi Diệp, ngươi có biết không?


La Phi Diệp, chính là vị luyện đan sư làm việc cho Sở gia, cũng là người đã từng được củ cải đại tiện chỉ điểm và chịu ân đức của ngài

Sau này, chính vì luyện đan sư đó đã ra tay giúp đỡ ông chủ quán trà.

Nữ chưởng quỹ vừa nhắc đến cái tên này, ông chủ quán trà liền nghiêm mặt nói:
Đó là luyện đan sư duy nhất của trấn Thanh Thủy ta, tất nhiên từng nghe nói đến

Có điều, hai vị tìm hắn là có chuyện gì?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.