Chương 10: Thất thải thế giới







Thiếu niên nhỏ bên cạnh lựa chọn hắc trụ phía bên trái đi tới đồng dạng Trần Lâm cũng di chuyển về hắc trụ bên phải.

Vị linh sư bên cạnh hồn trụ lúc này trông có phần lớn tuổi hơn Triệu Vũ Linh Sư nét mặt có phần trầm ổn nghiêm nghị, vẫn mang trên mình mộ bộ trường bào màu xanh giống với Triệu Vũ Linh Sư có vẻ đây là trang phục chung của các vị linh sư.

Đứng ở gần Trần Lâm mới nhìn rõ được bên hông linh sư này có mang một ngọc bội màu trắng, trên trường bào ẩn hiện những đường nét hoa văn uốn lượn.

- Chắc ngươi mới là lần đầu thông qua đây.

Linh sư áo xanh nở nụ cười thân thiện lên tiếng một tay vỗ nhẹ vào thân hắc trụ.

Trần Lâm cũng cố gắng nở nụ cười: Vâng thưa linh sư đại nhân.

Thấy được biểu cảm của Trần Lâm vị linh sự lại tiếp tục cười: Lúc mới đầu ta cũng chỉ như các ngươi thôi, nên không việc gì phải căng thẳng hết.

- Đặt tay thuận của ngươi lên đây, ngươi không cần phải làm thêm gì hết linh hồn sẽ tự làm thay ngươi. Ngươi không quen lúc đầu cơ thể sẽ hơi cảm thấy như bị hút vào nhưng hãy yên tâm và cứ thả lỏng cơ thể.

- Linh hồn sẽ tự kiểm tra và đánh giá xem ngươi có thiên phú làm linh sư hay không.

- Chắc ngươi cũng nhìn được từ những người trước đó thiên phú thể hiện qua hồn trụ này, hồn trụ thể hiền ánh sáng càng mạnh càng cao tức là ngươi càng có thiên phú tương tự thì lực trụ cũng vậy.

Trong lúc vị linh sư đang hướng dẫn Trần Lâm cũng đặt một tay lên thân hắc trụ, hắc trụ đặt trên bệ đá nên Trần Lâm cũng chỉ chạm được vào chân của nó mà thôi, thân của hắc trụ nhìn từ xa là những họa tiết nhìn sần sùi tuy nhiên khi đứng ở gần Trần Lâm mới nhận ra những họa tiết này có phần giống với hoa văn trên tà áo của các vị linh sư.

Với lại hồn trụ nhìn có vẻ sần sùi họa tiết không có nghĩa là toàn thần đều có chí ít tại chỗ Trần Lâm đặt bàn tay vào nơi này hoàn toàn trơn nhẵn thậm chí còn phần mát lạnh truyền tới.

Những lời nói của vị linh sư cũng phần nào khiến Trần Lâm cảm thấy nhẹ nhỏm hơn, khí lạnh từ hồn trụ truyền vào cánh tay cơ thể cũng cảm nhận được một đạo sảng khoái.

Vài hơi thở đầu hắn không thấy có chuyện gì xảy ra hồn trụ không hề phát sáng chỉ có khí lạnh vẫn liên tiếp truyền tới từ sảng khoái hắn lại bắt đầu cảm thấy sốt ruột xen lẫn căng thẳng.

Đúng lúc Trần Lâm không nhịn được nữa tính hỏi vị linh sư bất giác hắn cảm thấy phía trước tối sầm đầu óc một trận quay cuồng sau khi trấn tĩnh lại đã thấy bản thân xuất hiện tại một vùng đen tối giơ tay không thấy được năm ngón.

- Có ai không.

- Linh sư người còn ở đó không vậy.

Lần đầu gặp được cảnh này làm hắn cảm thấy rất sợ hãi xung quanh không hề cảm nhận được ai Trần Lâm lớn tiếng gọi đều không có hồi đáp, hắn vốn chỉ là một thư sinh yếu đuối năng lực chống cự vốn là con số không.

Không biết mất bao lâu đại não hắn suy nghĩ liên tục những gì hắn đã đọc qua rất nhanh thu lại là không được gì.

Chậm rãi di chuyển trong bóng tối Trần Lâm chọn đại một hướng đi thẳng tới lúc này hắn không thể xác định được phương hướng nữa rồi. Lại không biết qua bao lâu từ xa đã có ánh sáng le lói hiện lên trước mắt.

Như lấy lại niềm tin về nguồn sống như một chiếc thuyền lâu ngày đã không thấy được bờ Trần Lâm dốc hết sức trong người chạy tới đó hắn nghĩ rằng nơi đó có thể giải tỏa thắc mắc của hắn cũng như có phần nào cơ hội có thể thoát ra khỏi đây.

Ánh sáng ngày càng rõ ràng hơn hiện ra trước mắt.

- Đây là.

Trước mắt Trần Lâm là một không gian rộng lớn với đủ loại màu sắc khác nhau đập vào mắt với kiến thức Trần Lâm đọc lâu nay cũng không thể giải thích được việc này, cảnh trước mắt khiến hắn ngây người trong chốc lát mới có thể định thần lại được.

- Đây là khảo nghiệm của hồn trụ sao.

- Trên núi có linh, không hổ là thánh sơn thật khiến người ta mở rộng tầm mắt.

Trần Lâm thì thào khuôn mặt thì tràn đầy sự ngạc nhiên vẻ hiếu kỳ thể hiện ngày càng đậm.

- Không biết thế nào mới có thể thông qua khảo hạch này đây.

Trần Lâm không biết một chút cũng không biết, vị linh sư kia không hề nói hắn sẽ phải gặp những cảnh này khiến hắn thích nghi không kịp. Hắn không biết đám người Vương Hữu Tài làm cách nào để vượt qua manh mối lúc này chỉ là hắc trụ được phát sáng mà khu vực hắn đứng đây không phải toàn ánh sáng thôi sao.

Đảo mắt nhìn một chút xung quanh không gian này không hề thấy điểm cuối phải nói đúng hơn đây là một thế giới vô cùng rộng lớn. Các ánh sáng xung quanh tồn tại là vô số màu sắc khác nhau hợp thành mà các màu sắc lại đan xen lẫn nhau không khác gì một thế giới cầu vồng.

Chú ý lại dưới chân hắn mới biết được hắn không phải đang đứng dưới đất mà là một cầu vồng hay chính xác hơn là một cây cầu vồng trải dài chạy luồn lách vòng quanh thế giới nhiều màu này.

Trần Lâm đi mãi cũng không gặp được sinh vật sống nào khác dường như thế giới này chỉ tồn tại mỗi mình hắn thế giới này hắn thấy được có núi có sông có chả cây cỏ và tất nhiên tất cả bọn chúng đều không mang riêng mỗi một màu sắc.

Trái lại với cảm giác sợ hãi lúc trước Trần Lâm như biến thành một con người khác đây là một thế giới đáng để khám phá điều này lật đổ thế giới quan mà hắn đã trải qua và chắc chắn là tồn tại vĩnh cửu.

Hắn là một thư sinh điều gì khiến hắn đọc sách, vì tiền tài sao, vì làm quan sao, không đó chỉ là một phần mà thôi tất nhiên còn có những yếu tố khác nữa, nhưng điều lớn lao nhất đó là kiến thức.

Tay hắn không đủ to chân hắn không đủ dài cơ thể không đủ vạm vỡ hắn chỉ có một đại não vậy ta liền đọc sách, ngoài sách thánh hiền để thi vào Văn Sĩ Phủ thì sách nào hắn cũng đều hứng thú, hắn cũng sợ sợ bản thân đọc không đủ sợ một ngày gặp phải thứ mà hắn không biết đó là gì và điều đó hôm nay đã chứng tỏ với hắn, hắn Trần Lâm không biết đây là gì.

Nhớ lại lúc nhỏ ca ca hắn từng để lại cho hắn một câu.

Thế giới này không như đệ nghĩ đâu.

Câu nói đó đến giờ hắn vẫn còn nhớ hắn luôn đi tìm lời giải đáp bây lâu nay và điều mà hắn gặp phải đã phần nào chứng mình cho câu nói đó.

Tại thế giới nhiều màu này Trần Lâm liền gọi nó là Thất Thải Thế Giới, trong Thất Thải Thế Giới Trần Lâm vẫn đang vô thức bước đi vừa suy nghĩ.

Suy nghĩ của Trần Lâm đang rất đối nghịch nhau một phần hắn muốn sớm thông qua khảo hạch làm hồn trụ phát sáng một phần hắn cũng muốn đi tới cuối thế giới này để xem còn những gì ngoài sức tưởng tượng của hắn nữa không vì vậy hắn vẫn đang vô thức bước đi.

Thông qua khảo hạch thì Trần Lâm không biết làm cách nào Trần Lâm từng liên tưởng ánh sáng của hắc trụ chính là lấy từ thế giới này phát ra nhưng cụ thể lấy như thế nào thì hắn không biết còn đi tới cuối thế giới thì không biết phải tới năm tháng nào.

Vẫn đang bước đi trên cầu vồng tại Thất Thải Thế Giới bỗng đầu óc hắn một trận quay cuồng trước mắt tối đen một mảng định thần lại thì hắn đã xuất hiện lại trước hồn trụ.

Trần Lâm vẫn đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra vị linh sư trước đó hướng dẫn hắn ánh mắt đang nhìn chằm chằm Trần Lâm vẻ mặt hiện lên sự thất vọng, bên cạnh vị linh sư đó có thêm ba vị linh sư khác những vị linh sư này trước đó vẫn chỉ ngồi trên đài cao hiện tại đã xuất hiện phía trên lôi đài này kể cả Triệu Vũ Linh Sư kia cũng đang nhìn hắn với ánh mắt thất vọng tột cùng.

Trần Lâm thật sự không hiểu rõ không phải trước đó ta vẫn đang ở Thất Thải Thế Giới sao, ta chưa thông qua khảo hạch sao.

Nhìn xuống bên dưới đám người Vương Hữu Tài khuôn mặt vài người cũng có phần ngạc nhiên chưa kịp định thần một vài người khác còn có vẻ tiếc hận.

Không riêng gì đám người Vương Hữu Tài bên dưới khu vực quảng trường còn một mảng lớn xôn xao.

Lúc này Trần Lâm rút nhẹ bàn tay khỏi thạch trụ lên tiếng hỏi vị linh sư.

- Linh sư ta thất bại rồi sao.

- Còn thế giới kia...

Vị linh sư áo xanh thở dài một hơi khuôn mặt cũng thất lạc đi vài phần.

- Ngươi có thể thử lại với lực trụ.

Phía lực trụ thiếu niên nhỏ lên tham gia kia đã rời đi từ lúc nào nhưng theo Trần Lâm suy đoán là cũng không thông qua được vì trước đó hắn có đảo mắt qua nhìn vị trí đám người Vương Hữu Tài thì không thấy có, còn chuyện tại sao hắn chỉ tham gia khảo nghiệm mỗi một mình lực trụ thì Trần Lâm cũng không rõ.

Trần Lâm với một mặt không hiểu nhưng nghe được vậy cũng không tiếp tục lên tiếng chậm rãi di chuyển về phía hắc trụ còn lại.

- Người kế tiếp.

Bên dưới khu vực thất niên cũng chỉ còn lại một người duy nhất thiếu niên này khuôn mặt cũng ngây ngốc một hồi sau khi được người bên dưới nhắc nhở mới vội vã chạy lên thế vị trí Trần Lâm vừa rời đi.

Lực trụ một linh sư khác áo xanh khá nét mặt hiện thể sự căng thẳng kèm theo thất vọng nặng nề xem lẫn hy vọng chỉ dẫn Trần Lâm.

- Được rồi ngươi tiếp tục giống như lúc nãy, đặt một tay thuận của ngươi lên đây, linh lực sẽ tiếp tục tự làm thay ngươi.

- Nhưng linh sư ta phải làm sao với ánh sáng.

- Ngươi không cần phải làm gì hết như lúc trước linh lực sẽ tự kiểm tra và đánh giá xem ngươi có thiên phú làm linh sư hay không.

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook An Thần Lộ.